古诗词

御书歌

屈大均

先皇昔爱松风吼,时作松风字如斗。xiān huáng xī ài sōng fēng hǒu,shí zuò sōng fēng zì rú dòu。
铁画银钩草带真,宣庙神宗同一手。tiě huà yín gōu cǎo dài zhēn,xuān miào shén zōng tóng yī shǒu。
国变馀君大布衣,兼金购得御书归。guó biàn yú jūn dà bù yī,jiān jīn gòu dé yù shū guī。
日日焚香瞻圣藻,天门龙跳见天威。rì rì fén xiāng zhān shèng zǎo,tiān mén lóng tiào jiàn tiān wēi。
手种苍松何礧砢,松髯看似龙髯堕。shǒu zhǒng cāng sōng hé léi kē,sōng rán kàn shì lóng rán duò。
皮经岁月长斑鳞,子为乾坤留硕果。pí jīng suì yuè zhǎng bān lín,zi wèi qián kūn liú shuò guǒ。
血泪风吹无尽时,枯枝复似海棠枝。xuè lèi fēng chuī wú jǐn shí,kū zhī fù shì hǎi táng zhī。
岁寒不为君王改,节苦惟应天地知。suì hán bù wèi jūn wáng gǎi,jié kǔ wéi yīng tiān dì zhī。
华阳昔种苍松盛,白衣宰相言符命。huá yáng xī zhǒng cāng sōng shèng,bái yī zǎi xiāng yán fú mìng。
一身前后事齐梁,有愧松风清且劲。yī shēn qián hòu shì qí liáng,yǒu kuì sōng fēng qīng qiě jìn。
君今对越松风字,先帝威灵应鉴只。jūn jīn duì yuè sōng fēng zì,xiān dì wēi líng yīng jiàn zhǐ。
千秋御气托茅茨,一片神光生玉玺。qiān qiū yù qì tuō máo cí,yī piàn shén guāng shēng yù xǐ。
殷勤拂拭绝纤埃,芳辣三薰恐蠹来。yīn qín fú shì jué xiān āi,fāng là sān xūn kǒng dù lái。
异日黄纱笼入献,文华殿里待重开。yì rì huáng shā lóng rù xiàn,wén huá diàn lǐ dài zhòng kāi。
二字煌煌如大训,九宾肃肃设平台。èr zì huáng huáng rú dà xùn,jiǔ bīn sù sù shè píng tái。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

忆易酒

屈大均

昔过紫荆关,尝饮易州酒。xī guò zǐ jīng guān,cháng yǐn yì zhōu jiǔ。
滑辣胜葡萄,至今难上口。huá là shèng pú táo,zhì jīn nán shàng kǒu。

林中

屈大均

岩林长啸久,人道古遗狂。yán lín zhǎng xiào jiǔ,rén dào gǔ yí kuáng。
枕仗当明月,猿裘一半霜。zhěn zhàng dāng míng yuè,yuán qiú yī bàn shuāng。

贼马

屈大均

贼马千百群,就颈吸人血。zéi mǎ qiān bǎi qún,jiù jǐng xī rén xuè。
一马吸一人,血多流不绝。yī mǎ xī yī rén,xuè duō liú bù jué。

贼马

屈大均

马饮人血肥,生臕毛润泽。mǎ yǐn rén xuè féi,shēng biāo máo rùn zé。
杀人但取血,肌肉成糟粕。shā rén dàn qǔ xuè,jī ròu chéng zāo pò。

暮天

屈大均

暮天稍晴霁,雨气白成云。mù tiān shāo qíng jì,yǔ qì bái chéng yún。
月出争残日,林光两不分。yuè chū zhēng cán rì,lín guāng liǎng bù fēn。

岭海

屈大均

岭海炎蒸甚,秋分气始凉。lǐng hǎi yán zhēng shén,qiū fēn qì shǐ liáng。
无劳弃絺绤,此地少风霜。wú láo qì chī xì,cǐ dì shǎo fēng shuāng。

马邑辞

屈大均

季夏边草衰,胡鹰方学习。jì xià biān cǎo shuāi,hú yīng fāng xué xí。
角弓得风劲,射猎向马邑。jiǎo gōng dé fēng jìn,shè liè xiàng mǎ yì。

马邑辞

屈大均

南朝汉儿好,一一用交鎗。nán cháo hàn ér hǎo,yī yī yòng jiāo qiāng。
短兵入弓矢,我尽失所长。duǎn bīng rù gōng shǐ,wǒ jǐn shī suǒ zhǎng。

啼乌曲

屈大均

哑哑枝上乌,有母不得餔。yǎ yǎ zhī shàng wū,yǒu mǔ bù dé bù。
可怜八九子,日夜求雕胡。kě lián bā jiǔ zi,rì yè qiú diāo hú。

爱老曲

屈大均

枯杨能生荑,卿乃不言好。kū yáng néng shēng tí,qīng nǎi bù yán hǎo。
不如朱槿花,姿容能爱老。bù rú zhū jǐn huā,zī róng néng ài lǎo。

橘柚

屈大均

橘柚炎天物,霜时熟更红。jú yòu yán tiān wù,shuāng shí shú gèng hóng。
骚人曾颂汝,香在九章中。sāo rén céng sòng rǔ,xiāng zài jiǔ zhāng zhōng。

从石涛禅师乞花插瓶

屈大均

方丈多花发,秋深恰似春。fāng zhàng duō huā fā,qiū shēn qià shì chūn。
从师分数种,来伴坐愁人。cóng shī fēn shù zhǒng,lái bàn zuò chóu rén。

从石涛禅师乞花插瓶

屈大均

最是芙蓉好,枝枝拂镜斜。zuì shì fú róng hǎo,zhī zhī fú jìng xié。
幸无头上雪,不怕笑人花。xìng wú tóu shàng xuě,bù pà xiào rén huā。

从石涛禅师乞花插瓶

屈大均

菊花先爱黄,次乃及红白。jú huā xiān ài huáng,cì nǎi jí hóng bái。
黄者味逾甘,落英犹可惜。huáng zhě wèi yú gān,luò yīng yóu kě xī。

从石涛禅师乞花插瓶

屈大均

鸡冠大一尺,朵朵红葳蕤。jī guān dà yī chǐ,duǒ duǒ hóng wēi ruí。
花头虽太重,霜压不曾垂。huā tóu suī tài zhòng,shuāng yā bù céng chuí。