古诗词

赠清霞子

屈大均

我昔游太华,亦上终南山。wǒ xī yóu tài huá,yì shàng zhōng nán shān。
为寻仙人清霞子,那知乃在东湖间。wèi xún xiān rén qīng xiá zi,nà zhī nǎi zài dōng hú jiān。
本是紫髯一将军,家在贺兰临塞云。běn shì zǐ rán yī jiāng jūn,jiā zài hè lán lín sāi yún。
赫连台畔时游猎,花马池前成典坟。hè lián tái pàn shí yóu liè,huā mǎ chí qián chéng diǎn fén。
曾逐孙公大司马,血战黄巾郏城下。céng zhú sūn gōng dà sī mǎ,xuè zhàn huáng jīn jiá chéng xià。
七日霖雨真可怜,三军粮绝泪频洒。qī rì lín yǔ zhēn kě lián,sān jūn liáng jué lèi pín sǎ。
潼关再战功垂成,天妒孙公使结缨。tóng guān zài zhàn gōng chuí chéng,tiān dù sūn gōng shǐ jié yīng。
为忠只有乔参赞,作叛何多白总兵。wèi zhōng zhǐ yǒu qiáo cān zàn,zuò pàn hé duō bái zǒng bīng。
清霞此时河南走,黄石兵书尝系肘。qīng xiá cǐ shí hé nán zǒu,huáng shí bīng shū cháng xì zhǒu。
英雄且战且学仙,旷达一吟一饮酒。yīng xióng qiě zhàn qiě xué xiān,kuàng dá yī yín yī yǐn jiǔ。
九圣微言久寂寥,神明幽赞暮还朝。jiǔ shèng wēi yán jiǔ jì liáo,shén míng yōu zàn mù hái cháo。
王弼天人谈不倦,庄周蝴蝶梦相邀。wáng bì tiān rén tán bù juàn,zhuāng zhōu hú dié mèng xiāng yāo。
东湖水自罗浮落,石室烧丹汝新作。dōng hú shuǐ zì luó fú luò,shí shì shāo dān rǔ xīn zuò。
要将鸡犬共冲云,莫使嫦娥先窃药。yào jiāng jī quǎn gòng chōng yún,mò shǐ cháng é xiān qiè yào。
潘茂名、郁先生,千年象数相传授,后天之学汝尤精。pān mào míng yù xiān shēng,qiān nián xiàng shù xiāng chuán shòu,hòu tiān zhī xué rǔ yóu jīng。
至人变化无生死,一龙一蛇谁得似。zhì rén biàn huà wú shēng sǐ,yī lóng yī shé shuí dé shì。
曼倩何妨谑浪多,老聃不在虚无里。màn qiàn hé fáng xuè làng duō,lǎo dān bù zài xū wú lǐ。
夏日荷花满湖绮,玉琴三弄鸳鸯起。xià rì hé huā mǎn hú qǐ,yù qín sān nòng yuān yāng qǐ。
我言素女即丹砂,君欲云英化为水。wǒ yán sù nǚ jí dān shā,jūn yù yún yīng huà wèi shuǐ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。