古诗词

雷阳郡斋醉中走笔呈吴使君

屈大均

使君风流世所宗,饮酒不醉真酒龙。shǐ jūn fēng liú shì suǒ zōng,yǐn jiǔ bù zuì zhēn jiǔ lóng。
一麾出守濒海郡,三年坐啸擎雷峰。yī huī chū shǒu bīn hǎi jùn,sān nián zuò xiào qíng léi fēng。
有一酒狂人不容,闻君新醅荔支浓。yǒu yī jiǔ kuáng rén bù róng,wén jūn xīn pēi lì zhī nóng。
沉香觥船大如斗,中有扇沙嫩鹿茸。chén xiāng gōng chuán dà rú dòu,zhōng yǒu shàn shā nèn lù rōng。
香狸之脯鲨鱼翅,玉盘行出和春菘。xiāng lí zhī pú shā yú chì,yù pán xíng chū hé chūn sōng。
使我朵颐不能已,番禺千里来相从。shǐ wǒ duǒ yí bù néng yǐ,fān yú qiān lǐ lái xiāng cóng。
中秋月照郡斋夕,轰饮吏人俱辟易。zhōng qiū yuè zhào jùn zhāi xī,hōng yǐn lì rén jù pì yì。
鲸鱼自合乾百川,鼹鼠犹能尽一石。jīng yú zì hé qián bǎi chuān,yǎn shǔ yóu néng jǐn yī shí。
玉山忽倒红氍毹,谈禅交吐夜光珠。yù shān hū dào hóng qú shū,tán chán jiāo tǔ yè guāng zhū。
娇歌婉转东西和,花旦温柔左右扶。jiāo gē wǎn zhuǎn dōng xī hé,huā dàn wēn róu zuǒ yòu fú。
英雄达生无不可,一代糟丘今属我。yīng xióng dá shēng wú bù kě,yī dài zāo qiū jīn shǔ wǒ。
古来贤圣尽浮云,岂必二豪同蜾裸。gǔ lái xián shèng jǐn fú yún,qǐ bì èr háo tóng guǒ luǒ。
昔人酒中谁陆沉,阮公一醉直至今。xī rén jiǔ zhōng shuí lù chén,ruǎn gōng yī zuì zhí zhì jīn。
酣放动经六十日,千载惟公知此心。hān fàng dòng jīng liù shí rì,qiān zài wéi gōng zhī cǐ xīn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

梅花下作

屈大均

却嫌暄暖甚,未腊已开残。què xián xuān nuǎn shén,wèi là yǐ kāi cán。
么凤莫收去,留香过岁寒。me fèng mò shōu qù,liú xiāng guò suì hán。

梅花下作

屈大均

亦知花定落,不敢恨东风。yì zhī huā dìng luò,bù gǎn hèn dōng fēng。
苦是馀香在,魂消一片红。kǔ shì yú xiāng zài,hún xiāo yī piàn hóng。

梅花下作

屈大均

相将山喜鹊,花作一春粮。xiāng jiāng shān xǐ què,huā zuò yī chūn liáng。
梅片兼残雪,清冷齿颊香。méi piàn jiān cán xuě,qīng lěng chǐ jiá xiāng。

梅花下作

屈大均

花发先春至,春风尚不知。huā fā xiān chūn zhì,chūn fēng shàng bù zhī。
年年同白首,多在苦寒时。nián nián tóng bái shǒu,duō zài kǔ hán shí。

梅花下作

屈大均

故人惟汝在,不道是瑶华。gù rén wéi rǔ zài,bù dào shì yáo huá。
香外无知己,氤氲自一家。xiāng wài wú zhī jǐ,yīn yūn zì yī jiā。

梅花下作

屈大均

孤荣亦已久,清绝自无人。gū róng yì yǐ jiǔ,qīng jué zì wú rén。
幸在云山外,长含太古春。xìng zài yún shān wài,zhǎng hán tài gǔ chūn。

潭上作

屈大均

鱼食白云影,不知花满潭。yú shí bái yún yǐng,bù zhī huā mǎn tán。
持花作香饵,却被白鸥衔。chí huā zuò xiāng ěr,què bèi bái ōu xián。

古意

屈大均

赠欢百合根,根比?花好。zèng huān bǎi hé gēn,gēn bǐ huā hǎo。
大小总骈头,瓣瓣长相抱。dà xiǎo zǒng pián tóu,bàn bàn zhǎng xiāng bào。

古意

屈大均

赠欢多芬芳,华实一时好。zèng huān duō fēn fāng,huá shí yī shí hǎo。
宜母子在怀,宜男花在抱。yí mǔ zi zài huái,yí nán huā zài bào。

樵妇词

屈大均

上山日采樵,四十未成媪。shàng shān rì cǎi qiáo,sì shí wèi chéng ǎo。
因多脂粉花,颜色长能好。yīn duō zhī fěn huā,yán sè zhǎng néng hǎo。

怨歌

屈大均

一春多泪痕,苔上无人扫。yī chūn duō lèi hén,tái shàng wú rén sǎo。
化作断肠花,复为断肠草。huà zuò duàn cháng huā,fù wèi duàn cháng cǎo。

怨歌

屈大均

昔愁杜鹃多,今恨杜鹃少。xī chóu dù juān duō,jīn hèn dù juān shǎo。
杜鹃为我啼,莫惜到天晓。dù juān wèi wǒ tí,mò xī dào tiān xiǎo。

怨歌

屈大均

苦爱猿啼好,猿啼易断肠。kǔ ài yuán tí hǎo,yuán tí yì duàn cháng。
断肠今已矣,化作望夫冈。duàn cháng jīn yǐ yǐ,huà zuò wàng fū gāng。

古词

屈大均

蝴蝶花不香,鹧鸪草不长。hú dié huā bù xiāng,zhè gū cǎo bù zhǎng。
长时为郎作,西去紫骝缰。zhǎng shí wèi láng zuò,xī qù zǐ liú jiāng。

古词

屈大均

蝴蝶亦有花,鸳鸯亦有草。hú dié yì yǒu huā,yuān yāng yì yǒu cǎo。
花草总芬芳,要郎置怀抱。huā cǎo zǒng fēn fāng,yào láng zhì huái bào。