古诗词

东湖篇赠高明府

屈大均

柳丝柳丝长复长,虽长难系紫鸳鸯。liǔ sī liǔ sī zhǎng fù zhǎng,suī zhǎng nán xì zǐ yuān yāng。
鸳鸯飞逐落花去,使我攀丝空断肠。yuān yāng fēi zhú luò huā qù,shǐ wǒ pān sī kōng duàn cháng。
使君欲执鸳鸯鸟,来向东湖临浩渺。shǐ jūn yù zhí yuān yāng niǎo,lái xiàng dōng hú lín hào miǎo。
更怜鱼尾红筛筛,不惜竹竿长袅袅。gèng lián yú wěi hóng shāi shāi,bù xī zhú gān zhǎng niǎo niǎo。
佳人忽自罗浮来,中有梁陈多丽才。jiā rén hū zì luó fú lái,zhōng yǒu liáng chén duō lì cái。
云霞被服三铢剪,蝴蝶文章五色裁。yún xiá bèi fú sān zhū jiǎn,hú dié wén zhāng wǔ sè cái。
风流携得诸伎乐,娥郎一曲传边朔。fēng liú xié dé zhū jì lè,é láng yī qū chuán biān shuò。
十番大小更夸人,诸童新就吴侬学。shí fān dà xiǎo gèng kuā rén,zhū tóng xīn jiù wú nóng xué。
使君渊雅最知音,邀下楼船更鼓琴。shǐ jūn yuān yǎ zuì zhī yīn,yāo xià lóu chuán gèng gǔ qín。
章句离骚殊未已,弦歌三百一何深。zhāng jù lí sāo shū wèi yǐ,xián gē sān bǎi yī hé shēn。
公馀只欲寻高士,荷叶荷花映人吏。gōng yú zhǐ yù xún gāo shì,hé yè hé huā yìng rén lì。
著书却笑葛稚川,虚无但道神仙事。zhù shū què xiào gé zhì chuān,xū wú dàn dào shén xiān shì。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

民谣

屈大均

动则勒长夫,一夫金十二。dòng zé lēi zhǎng fū,yī fū jīn shí èr。
长吏亦受欺,金来仅得四。zhǎng lì yì shòu qī,jīn lái jǐn dé sì。

民谣

屈大均

小府为鱼肉,大府为庖厨。xiǎo fǔ wèi yú ròu,dà fǔ wèi páo chú。
金多免刀俎,且复得安居。jīn duō miǎn dāo zǔ,qiě fù dé ān jū。

民谣

屈大均

金为莲叶珠,珠多叶倾覆。jīn wèi lián yè zhū,zhū duō yè qīng fù。
使君勿爱金,莲茎自矗矗。shǐ jūn wù ài jīn,lián jīng zì chù chù。

民谣

屈大均

黄金自吴来,精者十三倒。huáng jīn zì wú lái,jīng zhě shí sān dào。
上官争买时,白银不言好。shàng guān zhēng mǎi shí,bái yín bù yán hǎo。

民谣

屈大均

頫有十千拾,仰有五万取。fǔ yǒu shí qiān shí,yǎng yǒu wǔ wàn qǔ。
作使诸豪奴,官大好行贾。zuò shǐ zhū háo nú,guān dà hǎo xíng jiǎ。

民谣

屈大均

长官尽奸富,为恶未渠央。zhǎng guān jǐn jiān fù,wèi è wèi qú yāng。
各使金如粟,各使马如羊。gè shǐ jīn rú sù,gè shǐ mǎ rú yáng。

纨扇词

屈大均

纨扇先秋叶,徒怀明月新。wán shàn xiān qiū yè,tú huái míng yuè xīn。
自怜妾命薄,不敢妒他人。zì lián qiè mìng báo,bù gǎn dù tā rén。

望狮子峰

屈大均

山翠晴犹湿,空蒙翠作烟。shān cuì qíng yóu shī,kōng méng cuì zuò yān。
天门何所有,倒挂一晴川。tiān mén hé suǒ yǒu,dào guà yī qíng chuān。

题王三丈手蓉阁

屈大均

清啸复鸣弦,楼开太华边。qīng xiào fù míng xián,lóu kāi tài huá biān。
风吹玉女影,朝夕在窗前。fēng chuī yù nǚ yǐng,cháo xī zài chuāng qián。

一夕

屈大均

一夕林中啸,秋声处处悲。yī xī lín zhōng xiào,qiū shēng chù chù bēi。
天边有鸿雁,相应月斜时。tiān biān yǒu hóng yàn,xiāng yīng yuè xié shí。

合欢曲

屈大均

愿君为罗浮,不愿为太华。yuàn jūn wèi luó fú,bù yuàn wèi tài huá。
罗浮合不离,高为南岳亚。luó fú hé bù lí,gāo wèi nán yuè yà。

合欢曲

屈大均

太华一山分,其东为雷首。tài huá yī shān fēn,qí dōng wèi léi shǒu。
中有黄河流,波涛作雷吼。zhōng yǒu huáng hé liú,bō tāo zuò léi hǒu。

合欢曲

屈大均

浮山嫁与罗,不复随风波。fú shān jià yǔ luó,bù fù suí fēng bō。
罗得浮山大,峰馀四百多。luó dé fú shān dà,fēng yú sì bǎi duō。

合欢曲

屈大均

巨灵诚不仁,太华擘为两。jù líng chéng bù rén,tài huá bāi wèi liǎng。
可怜首阳山,不得接秦壤。kě lián shǒu yáng shān,bù dé jiē qín rǎng。

昭君

屈大均

今日汉家子,谁非粪上英。jīn rì hàn jiā zi,shuí fēi fèn shàng yīng。
琵琶弹马上,哀怨莫分明。pí pá dàn mǎ shàng,āi yuàn mò fēn míng。