古诗词

南海神祠古木棉花歌

屈大均

十丈珊瑚是木棉,花开红比朝霞鲜。shí zhàng shān hú shì mù mián,huā kāi hóng bǐ cháo xiá xiān。
天南树树皆烽火,不及攀枝花可怜。tiān nán shù shù jiē fēng huǒ,bù jí pān zhī huā kě lián。
南海祠前十馀树,祝融旌节花中驻。nán hǎi cí qián shí yú shù,zhù róng jīng jié huā zhōng zhù。
烛龙衔出似金盘,火凤巢来成绛羽。zhú lóng xián chū shì jīn pán,huǒ fèng cháo lái chéng jiàng yǔ。
收香一一立花须,吐绶纷纷饮花乳。shōu xiāng yī yī lì huā xū,tǔ shòu fēn fēn yǐn huā rǔ。
参天古干争盘拿,花时无叶何纷葩。cān tiān gǔ gàn zhēng pán ná,huā shí wú yè hé fēn pā。
白缀枝枝蝴蝶茧,红烧朵朵芙蓉砂。bái zhuì zhī zhī hú dié jiǎn,hóng shāo duǒ duǒ fú róng shā。
受命炎州丽无匹,太阳烈气成嘉实。shòu mìng yán zhōu lì wú pǐ,tài yáng liè qì chéng jiā shí。
扶桑久已摧为薪,独有此花擎日出。fú sāng jiǔ yǐ cuī wèi xīn,dú yǒu cǐ huā qíng rì chū。
高高交映波罗东,雨露曾分扶荔宫。gāo gāo jiāo yìng bō luó dōng,yǔ lù céng fēn fú lì gōng。
扶持赤帝南溟上,吐纳丹心大火中。fú chí chì dì nán míng shàng,tǔ nà dān xīn dà huǒ zhōng。
二月花开三月叶,半天飞落人争接。èr yuè huā kāi sān yuè yè,bàn tiān fēi luò rén zhēng jiē。
东风乱剪猩红绒,儿女拾来柔可摺。dōng fēng luàn jiǎn xīng hóng róng,ér nǚ shí lái róu kě zhé。
正及春祠百谷王,神灵不使马蹄蹀。zhèng jí chūn cí bǎi gǔ wáng,shén líng bù shǐ mǎ tí dié。
还怜飞絮白如霜,织为緤布作衣裳。hái lián fēi xù bái rú shuāng,zhī wèi xiè bù zuò yī shang。
银钗叩罢双铜鼓,岁岁看花水殿旁。yín chāi kòu bà shuāng tóng gǔ,suì suì kàn huā shuǐ diàn páng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

所见

屈大均

多饮酡酥玉貌红,盘头大脚出辽宫。duō yǐn tuó sū yù mào hóng,pán tóu dà jiǎo chū liáo gōng。
生憎走马穿花去,更打鸳鸯一弹弓。shēng zēng zǒu mǎ chuān huā qù,gèng dǎ yuān yāng yī dàn gōng。

赠金陵歌者

屈大均

筝琶近得教坊师,尽学金元杂剧词。zhēng pá jìn dé jiào fāng shī,jǐn xué jīn yuán zá jù cí。
小唱最嫌时曲贱,此音惟有顿仁知。xiǎo chàng zuì xián shí qū jiàn,cǐ yīn wéi yǒu dùn rén zhī。

闻笳和徐太史

屈大均

一片湖山是塞沙,招魂只用一声笳。yī piàn hú shān shì sāi shā,zhāo hún zhǐ yòng yī shēng jiā。
魂兮解向阴阳食,不必清明奠乳茶。hún xī jiě xiàng yīn yáng shí,bù bì qīng míng diàn rǔ chá。

闻笳和徐太史

屈大均

南北湖干尽白坟,笳声催去哭边云。nán běi hú gàn jǐn bái fén,jiā shēng cuī qù kū biān yún。
满州兵妇衣如雪,一半红妆学汉军。mǎn zhōu bīng fù yī rú xuě,yī bàn hóng zhuāng xué hàn jūn。

落花

屈大均

枝枝都被晓风催,岂有黄莺啄复开。zhī zhī dōu bèi xiǎo fēng cuī,qǐ yǒu huáng yīng zhuó fù kāi。
已是落花花已落,何须吹去复吹来。yǐ shì luò huā huā yǐ luò,hé xū chuī qù fù chuī lái。

蘼芜

屈大均

生作芙蓉即断肠,蘼芜可幸不曾香。shēng zuò fú róng jí duàn cháng,mí wú kě xìng bù céng xiāng。
青青青到天涯路,一片惟知惹夕阳。qīng qīng qīng dào tiān yá lù,yī piàn wéi zhī rě xī yáng。

花前

屈大均

花前小立影徘徊,风解吹裙百摺开。huā qián xiǎo lì yǐng pái huái,fēng jiě chuī qún bǎi zhé kāi。
已有泪光同白露,不须明月上衣来。yǐ yǒu lèi guāng tóng bái lù,bù xū míng yuè shàng yī lái。

赠东湖校书侍女

屈大均

扫镜青衣亦自妍,相逢正及破瓜前。sǎo jìng qīng yī yì zì yán,xiāng féng zhèng jí pò guā qián。
人言白白泥中藕,却胜红红水上莲。rén yán bái bái ní zhōng ǒu,què shèng hóng hóng shuǐ shàng lián。

新眉

屈大均

新眉懒画月斜斜,调粉无心注露华。xīn méi lǎn huà yuè xié xié,diào fěn wú xīn zhù lù huá。
解道海棠因泪化,莫教沾洒又生花。jiě dào hǎi táng yīn lèi huà,mò jiào zhān sǎ yòu shēng huā。

上都

屈大均

白酪黄羊捧御娥,貂房半在独峰驼。bái lào huáng yáng pěng yù é,diāo fáng bàn zài dú fēng tuó。
阏氏本是天公主,耳坠金环一倍多。è shì běn shì tiān gōng zhǔ,ěr zhuì jīn huán yī bèi duō。

上都

屈大均

墩夹边墙内外长,纷纷庐落绕牛羊。dūn jiā biān qiáng nèi wài zhǎng,fēn fēn lú luò rào niú yáng。
白貂绿马边头贵,争换红盐向市场。bái diāo lǜ mǎ biān tóu guì,zhēng huàn hóng yán xiàng shì chǎng。

上都

屈大均

连墩勾堡雁门西,白麦青稞出未齐。lián dūn gōu bǎo yàn mén xī,bái mài qīng kē chū wèi qí。
边女尽能蒙古语,汉儿多作女真啼。biān nǚ jǐn néng méng gǔ yǔ,hàn ér duō zuò nǚ zhēn tí。

上都

屈大均

鸳鸯泺上洗妆多,毛锦团铺向芰荷。yuān yāng luò shàng xǐ zhuāng duō,máo jǐn tuán pù xiàng jì hé。
宫女双凫教仰中,放鹞还去打天鹅。gōng nǚ shuāng fú jiào yǎng zhōng,fàng yào hái qù dǎ tiān é。

上都

屈大均

白马氂牛小种多,新降教负羽林戈。bái mǎ máo niú xiǎo zhǒng duō,xīn jiàng jiào fù yǔ lín gē。
天寒围猎乘风雪,两两横吹一海螺。tiān hán wéi liè chéng fēng xuě,liǎng liǎng héng chuī yī hǎi luó。

榆林春望

屈大均

清明争插白杨毛,柏叶双簪出鬓高。qīng míng zhēng chā bái yáng máo,bǎi yè shuāng zān chū bìn gāo。
齐上野坟还较射,妇人偏解中秋毫。qí shàng yě fén hái jiào shè,fù rén piān jiě zhōng qiū háo。