古诗词

观云公所绘听松图为叶平仲作

屈大均

黄山之松天下无,云公写入洞庭图。huáng shān zhī sōng tiān xià wú,yún gōng xiě rù dòng tíng tú。
松声卷起瀑泉水,散作天风落五湖。sōng shēng juǎn qǐ pù quán shuǐ,sàn zuò tiān fēng luò wǔ hú。
洞庭东西二峰好,玉柱金庭栖绮皓。dòng tíng dōng xī èr fēng hǎo,yù zhù jīn tíng qī qǐ hào。
当年缥缈莫釐间,我亦行携石公姥。dāng nián piāo miǎo mò lí jiān,wǒ yì xíng xié shí gōng lǎo。
叶子幽居偃盖阴,身如菟丝缠松林。yè zi yōu jū yǎn gài yīn,shēn rú tú sī chán sōng lín。
兴公斋前已楚楚,华阳楼外还森森。xīng gōng zhāi qián yǐ chǔ chǔ,huá yáng lóu wài hái sēn sēn。
拂地参差多麈尾,无生日说如流水。fú dì cān chà duō zhǔ wěi,wú shēng rì shuō rú liú shuǐ。
声飞天外不因风,千里萧骚犹在耳。shēng fēi tiān wài bù yīn fēng,qiān lǐ xiāo sāo yóu zài ěr。
云公最善绘寒声,声自空生亦有情。yún gōng zuì shàn huì hán shēng,shēng zì kōng shēng yì yǒu qíng。
嘲嘈忽似苏门啸,谐会琴音满太清。cháo cáo hū shì sū mén xiào,xié huì qín yīn mǎn tài qīng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

梅鋗

屈大均

蠢尔龙川令,乘时窃一州。chǔn ěr lóng chuān lìng,chéng shí qiè yī zhōu。
徒能欺二世,不解助诸侯。tú néng qī èr shì,bù jiě zhù zhū hóu。
冠带迟南越,车书阻上游。guān dài chí nán yuè,chē shū zǔ shàng yóu。
将军句践裔,智勇著春秋。jiāng jūn jù jiàn yì,zhì yǒng zhù chūn qiū。

洪儿

屈大均

异日胜耕作,山民是小庞。yì rì shèng gēng zuò,shān mín shì xiǎo páng。
练裙寒好着,花笔大须扛。liàn qún hán hǎo zhe,huā bǐ dà xū káng。
天地馀南亩,羲皇在北窗。tiān dì yú nán mǔ,xī huáng zài běi chuāng。
无心频命子,酌酒且鸡缸。wú xīn pín mìng zi,zhuó jiǔ qiě jī gāng。

病起作

屈大均

愁因春色豁,病逐岁华除。chóu yīn chūn sè huō,bìng zhú suì huá chú。
岂欲长居世,惟思更著书。qǐ yù zhǎng jū shì,wéi sī gèng zhù shū。
身惭枯木在,心恨死灰馀。shēn cán kū mù zài,xīn hèn sǐ huī yú。
那得长为蝶,翩翩向太虚。nà dé zhǎng wèi dié,piān piān xiàng tài xū。

己巳腊月十三日家慈大人八十有六生日恭赋

屈大均

家贫谋食计元疏,日日妻孥作白鱼。jiā pín móu shí jì yuán shū,rì rì qī nú zuò bái yú。
养志已成高尚士,娱亲更着外家书。yǎng zhì yǐ chéng gāo shàng shì,yú qīn gèng zhe wài jiā shū。
白头多事惟调药,青岁无才枉断裾。bái tóu duō shì wéi diào yào,qīng suì wú cái wǎng duàn jū。
汉代孙嵩吾得似,康宁有母百龄馀。hàn dài sūn sōng wú dé shì,kāng níng yǒu mǔ bǎi líng yú。

有鸟篇送妹

屈大均

混元生两仪,四象运璇玑。hùn yuán shēng liǎng yí,sì xiàng yùn xuán jī。
民生有俦匹,阴阳圣所师。mín shēng yǒu chóu pǐ,yīn yáng shèng suǒ shī。
嗟尔幽闲女,于归今及期。jiē ěr yōu xián nǚ,yú guī jīn jí qī。
琴用先人桐,张以所缫丝。qín yòng xiān rén tóng,zhāng yǐ suǒ sāo sī。
一弹再三鼓,凤凰鸣参差。yī dàn zài sān gǔ,fèng huáng míng cān chà。
明月喜几望,受日逾光辉。míng yuè xǐ jǐ wàng,shòu rì yú guāng huī。
服德为黄裳,乐我惟缟衣。fú dé wèi huáng shang,lè wǒ wéi gǎo yī。
灵仇天所眷,敬尔百威仪。líng chóu tiān suǒ juàn,jìng ěr bǎi wēi yí。

送尹生北上

屈大均

虎门潮长催舟发,君行万里辞扬越。hǔ mén cháo zhǎng cuī zhōu fā,jūn xíng wàn lǐ cí yáng yuè。
尊老京华启事时,殷勤省觐当双阙。zūn lǎo jīng huá qǐ shì shí,yīn qín shěng jìn dāng shuāng quē。
荔枝蕉子酿酥醪,霜蟹雪螺多水膏。lì zhī jiāo zi niàng sū láo,shuāng xiè xuě luó duō shuǐ gāo。
持献堂前复鲨翅,故乡风味及同曹。chí xiàn táng qián fù shā chì,gù xiāng fēng wèi jí tóng cáo。
莞香朝夕薰衣服,生结清甜兼水熟。guǎn xiāng cháo xī xūn yī fú,shēng jié qīng tián jiān shuǐ shú。
知燠知寒及自公,闻诗闻礼乘休沐。zhī yù zhī hán jí zì gōng,wén shī wén lǐ chéng xiū mù。
春诵秋弦太学中,能将三德教童蒙。chūn sòng qiū xián tài xué zhōng,néng jiāng sān dé jiào tóng méng。
仇香定得诸儒敬,郭宪元将六艺通。chóu xiāng dìng dé zhū rú jìng,guō xiàn yuán jiāng liù yì tōng。
少年立身须及早,出事公卿先有道。shǎo nián lì shēn xū jí zǎo,chū shì gōng qīng xiān yǒu dào。
赀郎未足累相如,辞赋何如铜臭好。zī láng wèi zú lèi xiāng rú,cí fù hé rú tóng chòu hǎo。
一尊相送郁江湄,莫向莺花惜别离。yī zūn xiāng sòng yù jiāng méi,mò xiàng yīng huā xī bié lí。
越鸟怀南无远志,蛮骢归北有雄姿。yuè niǎo huái nán wú yuǎn zhì,mán cōng guī běi yǒu xióng zī。
为语故人王祭酒,翰苑朱吴诸好友。wèi yǔ gù rén wáng jì jiǔ,hàn yuàn zhū wú zhū hǎo yǒu。
高怀倘不吓鹓雏,应寄新诗来陇亩。gāo huái tǎng bù xià yuān chú,yīng jì xīn shī lái lǒng mǔ。