古诗词

寄汪扶晨

屈大均

黄山之麓有潜溪,君家溪口花竹迷。huáng shān zhī lù yǒu qián xī,jūn jiā xī kǒu huā zhú mí。
飞书招我谒轩后,三十六峰素手携。fēi shū zhāo wǒ yè xuān hòu,sān shí liù fēng sù shǒu xié。
行至芜阴车忽止,六月盛暑汗如水。xíng zhì wú yīn chē hū zhǐ,liù yuè shèng shǔ hàn rú shuǐ。
安得风卷朱砂泉,飞来为我易毛髓。ān dé fēng juǎn zhū shā quán,fēi lái wèi wǒ yì máo suǐ。
膏淳黛蓄白龙潭,雨中喷薄当花龛。gāo chún dài xù bái lóng tán,yǔ zhōng pēn báo dāng huā kān。
诸泉尽自汤泉出,未若潜溪味最甘。zhū quán jǐn zì tāng quán chū,wèi ruò qián xī wèi zuì gān。
寄我紫霞茶,不寄潜溪水。jì wǒ zǐ xiá chá,bù jì qián xī shuǐ。
活火自烹时,相忆情难已。huó huǒ zì pēng shí,xiāng yì qíng nán yǐ。
我在秦淮日举杯,糟丘何处不蓬莱。wǒ zài qín huái rì jǔ bēi,zāo qiū hé chù bù péng lái。
酒星最忆青莲客,独溯风流采石来。jiǔ xīng zuì yì qīng lián kè,dú sù fēng liú cǎi shí lái。
谁作长歌赠太白,任华才气真诗伯。shuí zuò zhǎng gē zèng tài bái,rèn huá cái qì zhēn shī bó。
去年汝惠一长篇,卷起西江泻精魄。qù nián rǔ huì yī zhǎng piān,juǎn qǐ xī jiāng xiè jīng pò。
丈夫叱咤本非常,战法往往寓文章。zhàng fū chì zhà běn fēi cháng,zhàn fǎ wǎng wǎng yù wén zhāng。
五兵相救乃神变,用短从来兼用长。wǔ bīng xiāng jiù nǎi shén biàn,yòng duǎn cóng lái jiān yòng zhǎng。
天生汝笔能雄放,青莲未是丈人行。tiān shēng rǔ bǐ néng xióng fàng,qīng lián wèi shì zhàng rén xíng。
处处金焦砥海门,篇终始得波涛壮。chù chù jīn jiāo dǐ hǎi mén,piān zhōng shǐ dé bō tāo zhuàng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

屈大均

采花莫采叶,采叶恐伤藕。cǎi huā mò cǎi yè,cǎi yè kǒng shāng ǒu。
藕中多乱丝,缠绵那得久。ǒu zhōng duō luàn sī,chán mián nà dé jiǔ。

采莲曲

屈大均

莲白多生花,莲红多生子。lián bái duō shēng huā,lián hóng duō shēng zi。
采白莫采红,留红在叶底。cǎi bái mò cǎi hóng,liú hóng zài yè dǐ。

采莲曲

屈大均

种菱水宜浅,种藕水宜深。zhǒng líng shuǐ yí qiǎn,zhǒng ǒu shuǐ yí shēn。
白白无人见,淤泥识此心。bái bái wú rén jiàn,yū ní shí cǐ xīn。

采莲曲

屈大均

水肥多并蒂,色映白成红。shuǐ féi duō bìng dì,sè yìng bái chéng hóng。
叶大偏宜藕,田田满浦东。yè dà piān yí ǒu,tián tián mǎn pǔ dōng。

题画

屈大均

古木不成林,风含太古心。gǔ mù bù chéng lín,fēng hán tài gǔ xīn。
不须枝与叶,自可作悲吟。bù xū zhī yǔ yè,zì kě zuò bēi yín。

西洋菊

屈大均

枝枝花上花,莲菊互相变。zhī zhī huā shàng huā,lián jú hù xiāng biàn。
惟见西洋人,朝朝海头见。wéi jiàn xī yáng rén,cháo cháo hǎi tóu jiàn。

梧桐

屈大均

子熟无饥凤,枝枝坠露清。zi shú wú jī fèng,zhī zhī zhuì lù qīng。
只须三两叶,便可作秋声。zhǐ xū sān liǎng yè,biàn kě zuò qiū shēng。

山丹

屈大均

亦是珊瑚种,花开大似盘。yì shì shān hú zhǒng,huā kāi dà shì pán。
石家如意好,击碎作山丹。shí jiā rú yì hǎo,jī suì zuò shān dān。

山丹

屈大均

珊瑚亦作林,红绝知三岁。shān hú yì zuò lín,hóng jué zhī sān suì。
自红开至黄,不忍离头髻。zì hóng kāi zhì huáng,bù rěn lí tóu jì。

屈大均

暮春淳菜长,半出湘湖水。mù chūn chún cài zhǎng,bàn chū xiāng hú shuǐ。
水浅叶生多,不见茎茎紫。shuǐ qiǎn yè shēng duō,bù jiàn jīng jīng zǐ。

古意

屈大均

愿君似山丹,红颜得长保。yuàn jūn shì shān dān,hóng yán dé zhǎng bǎo。
一开三月馀,黄落犹能好。yī kāi sān yuè yú,huáng luò yóu néng hǎo。

古意

屈大均

一夕花荣落,终如木槿何。yī xī huā róng luò,zhōng rú mù jǐn hé。
朱颜不可恃,流恨蕣英多。zhū yán bù kě shì,liú hèn shùn yīng duō。

古意

屈大均

冉冉泰山竹,孤生只自怜。rǎn rǎn tài shān zhú,gū shēng zhǐ zì lián。
君非松与柏,那得女萝缠。jūn fēi sōng yǔ bǎi,nà dé nǚ luó chán。

古意

屈大均

郎采首阳甘,妾采首阳苦。láng cǎi shǒu yáng gān,qiè cǎi shǒu yáng kǔ。
甘苦不同心,枝条但相伍。gān kǔ bù tóng xīn,zhī tiáo dàn xiāng wǔ。

古意

屈大均

苔青至秋紫,兰紫至秋红。tái qīng zhì qiū zǐ,lán zǐ zhì qiū hóng。
妾自多颜色,承恩岁晏中。qiè zì duō yán sè,chéng ēn suì yàn zhōng。