古诗词

有所思

屈大均

我有花宫在罗浮,水帘千尺悬沧洲。wǒ yǒu huā gōng zài luó fú,shuǐ lián qiān chǐ xuán cāng zhōu。
仙人教我吹玉笛,一曲未终凤来游。xiān rén jiào wǒ chuī yù dí,yī qū wèi zhōng fèng lái yóu。
凤兮皎若峨眉雪,口衔芙蓉向丹穴。fèng xī jiǎo ruò é méi xuě,kǒu xián fú róng xiàng dān xué。
因之万里蓬莱飞,回首故都心断绝。yīn zhī wàn lǐ péng lái fēi,huí shǒu gù dōu xīn duàn jué。
心断绝兮不能持,故都禾黍已离离。xīn duàn jué xī bù néng chí,gù dōu hé shǔ yǐ lí lí。
折尽扶桑拂日枝,重华何处就陈辞。zhé jǐn fú sāng fú rì zhī,zhòng huá hé chù jiù chén cí。
曾将玉佩投湘浦,欲采珠尘向九疑。céng jiāng yù pèi tóu xiāng pǔ,yù cǎi zhū chén xiàng jiǔ yí。
九疑联绵在何处,斑竹阴森山鬼语。jiǔ yí lián mián zài hé chù,bān zhú yīn sēn shān guǐ yǔ。
明月中宵出洞庭,照见皇英之二女。míng yuè zhōng xiāo chū dòng tíng,zhào jiàn huáng yīng zhī èr nǚ。
瑶瑟声声怨别离,霓旌飒飒吹风雨。yáo sè shēng shēng yuàn bié lí,ní jīng sà sà chuī fēng yǔ。
白熊鱼服几多时,玉殿凄凉仗数移。bái xióng yú fú jǐ duō shí,yù diàn qī liáng zhàng shù yí。
将相几人留岛屿,君王何日出蛮夷。jiāng xiāng jǐ rén liú dǎo yǔ,jūn wáng hé rì chū mán yí。
可怜五色飞龙马,无繇扈从到瑶池。kě lián wǔ sè fēi lóng mǎ,wú yáo hù cóng dào yáo chí。
落花寂寂愁独处,浮云渺渺长相思。luò huā jì jì chóu dú chù,fú yún miǎo miǎo zhǎng xiāng sī。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

病中对酒作答人

屈大均

厌服长桑药,慵看本草经。yàn fú zhǎng sāng yào,yōng kàn běn cǎo jīng。
无生非性命,不死岂仙灵。wú shēng fēi xìng mìng,bù sǐ qǐ xiān líng。
酒且临秋水,琴须上翠屏。jiǔ qiě lín qiū shuǐ,qín xū shàng cuì píng。
自知能学易,不慕古沉冥。zì zhī néng xué yì,bù mù gǔ chén míng。

屈大均

茎茎拳菜好,出土正春雷。jīng jīng quán cài hǎo,chū tǔ zhèng chūn léi。
采采乘芽嫩,迟迟恐叶开。cǎi cǎi chéng yá nèn,chí chí kǒng yè kāi。
鲜同露葵煮,香上玉盘来。xiān tóng lù kuí zhǔ,xiāng shàng yù pán lái。
绝与僧厨似,清斋更竹胎。jué yǔ sēng chú shì,qīng zhāi gèng zhú tāi。

松林

屈大均

松林二三里,掩映带平沙。sōng lín èr sān lǐ,yǎn yìng dài píng shā。
烟火不知处,茅茨时一家。yān huǒ bù zhī chù,máo cí shí yī jiā。
野衣无数叶,山鬓绝多花。yě yī wú shù yè,shān bìn jué duō huā。
樵路随春草,盘盘上岭斜。qiáo lù suí chūn cǎo,pán pán shàng lǐng xié。

并蒂莲为桂平陆明府赋

屈大均

鸳鸯元共命,菡萏亦同心。yuān yāng yuán gòng mìng,hàn dàn yì tóng xīn。
朵朵双头重,房房一薏深。duǒ duǒ shuāng tóu zhòng,fáng fáng yī yì shēn。
香薰官阁上,红映讼堂阴。xiāng xūn guān gé shàng,hóng yìng sòng táng yīn。
绝胜两歧麦,芃芃出桂林。jué shèng liǎng qí mài,péng péng chū guì lín。

瓶花

屈大均

射干才一朵,瓶小不胜花。shè gàn cái yī duǒ,píng xiǎo bù shèng huā。
剪似春罗碎,翩如彩蝶斜。jiǎn shì chūn luó suì,piān rú cǎi dié xié。
白头簪不可,素手赠谁家。bái tóu zān bù kě,sù shǒu zèng shuí jiā。
砚侧间相映,光含一点霞。yàn cè jiān xiāng yìng,guāng hán yī diǎn xiá。

瓶中白海棠

屈大均

枝间开不久,却与胆瓶宜。zhī jiān kāi bù jiǔ,què yǔ dǎn píng yí。
岂有海棠好,而兼白雪姿。qǐ yǒu hǎi táng hǎo,ér jiān bái xuě zī。
艳含膏露薄,香出粉光迟。yàn hán gāo lù báo,xiāng chū fěn guāng chí。
异种非西蜀,花翁定未知。yì zhǒng fēi xī shǔ,huā wēng dìng wèi zhī。

萧然

屈大均

萧然喧寂外,高卧喜无人。xiāo rán xuān jì wài,gāo wò xǐ wú rén。
红萼憎多艳,香醪恨太醇。hóng è zēng duō yàn,xiāng láo hèn tài chún。
寒知难至曙,老欲不胜春。hán zhī nán zhì shǔ,lǎo yù bù shèng chūn。
啼杀垂杨里,流莺汝苦辛。tí shā chuí yáng lǐ,liú yīng rǔ kǔ xīn。

初十夕

屈大均

开春初十夕,儿女八人齐。kāi chūn chū shí xī,ér nǚ bā rén qí。
火树烧云乱,珠灯拂月低。huǒ shù shāo yún luàn,zhū dēng fú yuè dī。
渊明欢稚子,奉倩玩贤妻。yuān míng huān zhì zi,fèng qiàn wán xián qī。
共作藏彄戏,嬉娱到曙鸡。gòng zuò cáng kōu xì,xī yú dào shǔ jī。

春感

屈大均

愁因风雨甚,望暖一春心。chóu yīn fēng yǔ shén,wàng nuǎn yī chūn xīn。
悲咽天何事,阴寒日已深。bēi yàn tiān hé shì,yīn hán rì yǐ shēn。
莺花那自保,烟草故相侵。yīng huā nà zì bǎo,yān cǎo gù xiāng qīn。
一自伤摇落,萧条直至今。yī zì shāng yáo luò,xiāo tiáo zhí zhì jīn。

春感

屈大均

开门无一可,日与世情疏。kāi mén wú yī kě,rì yǔ shì qíng shū。
老欲慵耕砚,贫犹贵卖书。lǎo yù yōng gēng yàn,pín yóu guì mài shū。
峡猿三恸后,山鬼九歌馀。xiá yuán sān tòng hòu,shān guǐ jiǔ gē yú。
情尽因衰疾,枯桐恨不如。qíng jǐn yīn shuāi jí,kū tóng hèn bù rú。

春感

屈大均

亦知天啜泣,不是雨淫淫。yì zhī tiān chuài qì,bù shì yǔ yín yín。
岂有三春色,都成一片阴。qǐ yǒu sān chūn sè,dōu chéng yī piàn yīn。
冲寒花有力,催曙鸟无心。chōng hán huā yǒu lì,cuī shǔ niǎo wú xīn。
安得阳和满,年光尽意寻。ān dé yáng hé mǎn,nián guāng jǐn yì xún。

春感

屈大均

年华阴雨里,春祗萝中看。nián huá yīn yǔ lǐ,chūn zhī luó zhōng kàn。
天岂知长夜,人空苦剧寒。tiān qǐ zhī zhǎng yè,rén kōng kǔ jù hán。
花含当日恨,莺失故人欢。huā hán dāng rì hèn,yīng shī gù rén huān。
想像芳林下,风流再见难。xiǎng xiàng fāng lín xià,fēng liú zài jiàn nán。

送人往归州

屈大均

此地多文藻,风流今尚存。cǐ dì duō wén zǎo,fēng liú jīn shàng cún。
江沱骚客宅,峡口美人村。jiāng tuó sāo kè zhái,xiá kǒu měi rén cūn。
哀怨随流水,遗音在暮猿。āi yuàn suí liú shuǐ,yí yīn zài mù yuán。
君行知有赋,总是一招魂。jūn xíng zhī yǒu fù,zǒng shì yī zhāo hún。

送人往归州

屈大均

自悲秋气后,摇落至于今。zì bēi qiū qì hòu,yáo luò zhì yú jīn。
泪下水蘋满,魂归枫树深。lèi xià shuǐ píng mǎn,hún guī fēng shù shēn。
荒淫神女赋,风谏左徒心。huāng yín shén nǚ fù,fēng jiàn zuǒ tú xīn。
君过高唐观,风华尚可寻。jūn guò gāo táng guān,fēng huá shàng kě xún。

送人往归州

屈大均

往日湘累返,乡人慰梦思。wǎng rì xiāng lèi fǎn,xiāng rén wèi mèng sī。
悲凉高弟辩,婉顺女兄辞。bēi liáng gāo dì biàn,wǎn shùn nǚ xiōng cí。
既放何曾怨,将亡惜未知。jì fàng hé céng yuàn,jiāng wáng xī wèi zhī。
汨罗谁复赠,君去更投诗。mì luó shuí fù zèng,jūn qù gèng tóu shī。