古诗词

春日怀白华园

屈大均

樱桃花发吴溪香,客里看春黯自伤。yīng táo huā fā wú xī xiāng,kè lǐ kàn chūn àn zì shāng。
可怀海燕差池羽,挟子翻飞归画梁。kě huái hǎi yàn chà chí yǔ,xié zi fān fēi guī huà liáng。
我家远在番禺县,此日春人事游宴。wǒ jiā yuǎn zài fān yú xiàn,cǐ rì chūn rén shì yóu yàn。
翡翠城边柳正垂,琵琶洲畔莺初啭。fěi cuì chéng biān liǔ zhèng chuí,pí pá zhōu pàn yīng chū zhuàn。
旧栽梅树玉堂边,我母折梅大士前。jiù zāi méi shù yù táng biān,wǒ mǔ zhé méi dà shì qián。
松风隔水吹朝梵,山月含霜照夜禅。sōng fēng gé shuǐ chuī cháo fàn,shān yuè hán shuāng zhào yè chán。
一别乡园经四载,浮云舒卷弥沧海。yī bié xiāng yuán jīng sì zài,fú yún shū juǎn mí cāng hǎi。
五色明珠不肯投,千金匕首依然在。wǔ sè míng zhū bù kěn tóu,qiān jīn bǐ shǒu yī rán zài。
纷纷天下逐雌雄,安期枉去说重瞳。fēn fēn tiān xià zhú cí xióng,ān qī wǎng qù shuō zhòng tóng。
仙人本为苍生出,大道难令浊世容。xiān rén běn wèi cāng shēng chū,dà dào nán lìng zhuó shì róng。
楚客空知笑衰凤,叶公不解好真龙。chǔ kè kōng zhī xiào shuāi fèng,yè gōng bù jiě hǎo zhēn lóng。
徘徊歧路将何适,采采芳兰三叹息。pái huái qí lù jiāng hé shì,cǎi cǎi fāng lán sān tàn xī。
弱弟虽承菽水欢,鲜民未尽耕渔职。ruò dì suī chéng shū shuǐ huān,xiān mín wèi jǐn gēng yú zhí。
鸿雁飞飞向塞天,谁怜落羽屡惊弦。hóng yàn fēi fēi xiàng sāi tiān,shuí lián luò yǔ lǚ jīng xián。
弋人应念衔书苦,万里飘零非偶然。yì rén yīng niàn xián shū kǔ,wàn lǐ piāo líng fēi ǒu rán。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

严子陵

屈大均

妻子冰清实姓梅,夫妻垂钓有双台。qī zi bīng qīng shí xìng méi,fū qī chuí diào yǒu shuāng tái。
桐江一道真汤沐,东汉风流赖尔开。tóng jiāng yī dào zhēn tāng mù,dōng hàn fēng liú lài ěr kāi。

青冢

屈大均

一片阴山日易阴,汉宫春色梦中深。yī piàn yīn shān rì yì yīn,hàn gōng chūn sè mèng zhōng shēn。
不随边地风霜变,芳草青青是妾心。bù suí biān dì fēng shuāng biàn,fāng cǎo qīng qīng shì qiè xīn。

青冢

屈大均

峨峨何似李陵台,一曲琵琶夜夜哀。é é hé shì lǐ líng tái,yī qū pí pá yè yè āi。
红粉青蛾安足惜,才人亦在白龙堆。hóng fěn qīng é ān zú xī,cái rén yì zài bái lóng duī。

寄新安汪扶晨

屈大均

不爱黄山爱紫霞,紫霞中有故人家。bù ài huáng shān ài zǐ xiá,zǐ xiá zhōng yǒu gù rén jiā。
多情每遣潜溪水,流出相思与落花。duō qíng měi qiǎn qián xī shuǐ,liú chū xiāng sī yǔ luò huā。

寄新安汪扶晨

屈大均

我爱新安水至清,频劳三十六峰迎。wǒ ài xīn ān shuǐ zhì qīng,pín láo sān shí liù fēng yíng。
无端风雨回中道,负尔樽前望远情。wú duān fēng yǔ huí zhōng dào,fù ěr zūn qián wàng yuǎn qíng。

寄新安汪扶晨

屈大均

黄山庐岳飞泉出,三叠何如九叠长。huáng shān lú yuè fēi quán chū,sān dié hé rú jiǔ dié zhǎng。
君在天都曾见否,为图新瀑寄炎方。jūn zài tiān dōu céng jiàn fǒu,wèi tú xīn pù jì yán fāng。

寄新安汪扶晨

屈大均

承君茶味紫霞新,远寄兼贻吴野人。chéng jūn chá wèi zǐ xiá xīn,yuǎn jì jiān yí wú yě rén。
归取越王台畔水,一杯九奉白头亲。guī qǔ yuè wáng tái pàn shuǐ,yī bēi jiǔ fèng bái tóu qīn。

泊舟石钟山下作

屈大均

湖水青青江水黄,人言此水号鸳鸯。hú shuǐ qīng qīng jiāng shuǐ huáng,rén yán cǐ shuǐ hào yuān yāng。
钟声忽起波间石,清越偏宜秋夜长。zhōng shēng hū qǐ bō jiān shí,qīng yuè piān yí qiū yè zhǎng。

泊舟石钟山下作

屈大均

大战彭湖斩敌旗,红船难逐白船飞。dà zhàn péng hú zhǎn dí qí,hóng chuán nán zhú bái chuán fēi。
石钟山上留天步,终古风涛听指挥。shí zhōng shān shàng liú tiān bù,zhōng gǔ fēng tāo tīng zhǐ huī。

泊舟石钟山下作

屈大均

虎斗龙争一代雄,天威犹在怒涛中。hǔ dòu lóng zhēng yī dài xióng,tiān wēi yóu zài nù tāo zhōng。
江南千里连湖北,万古芦花起大风。jiāng nán qiān lǐ lián hú běi,wàn gǔ lú huā qǐ dà fēng。

小孤

屈大均

九江东下水汤汤,石笋中天出水长。jiǔ jiāng dōng xià shuǐ tāng tāng,shí sǔn zhōng tiān chū shuǐ zhǎng。
山水繇来皆有偶,小姑相对是彭郎。shān shuǐ yáo lái jiē yǒu ǒu,xiǎo gū xiāng duì shì péng láng。

小孤

屈大均

岳影飞来乍有无,南风不得渡鄱湖。yuè yǐng fēi lái zhà yǒu wú,nán fēng bù dé dù pó hú。
裁诗屡欲投神女,人道山名是小孤。cái shī lǚ yù tóu shén nǚ,rén dào shān míng shì xiǎo gū。

小孤

屈大均

山似瑶篸千仞出,巉岩上有小姑祠。shān shì yáo cǎn qiān rèn chū,chán yán shàng yǒu xiǎo gū cí。
南风十日留词客,细细云中见玉姿。nán fēng shí rì liú cí kè,xì xì yún zhōng jiàn yù zī。

小孤

屈大均

宫亭不肯一分风,故遣江妃笑道穷。gōng tíng bù kěn yī fēn fēng,gù qiǎn jiāng fēi xiào dào qióng。
山水有情怜赋客,明年还至蠡湖东。shān shuǐ yǒu qíng lián fù kè,míng nián hái zhì lí hú dōng。

绿珠

屈大均

越女能诗始绿珠,懊侬一曲艳吴歈。yuè nǚ néng shī shǐ lǜ zhū,ào nóng yī qū yàn wú yú。
身轻好似飞花堕,化作明霞入太无。shēn qīng hǎo shì fēi huā duò,huà zuò míng xiá rù tài wú。