古诗词

春日怀白华园

屈大均

樱桃花发吴溪香,客里看春黯自伤。yīng táo huā fā wú xī xiāng,kè lǐ kàn chūn àn zì shāng。
可怀海燕差池羽,挟子翻飞归画梁。kě huái hǎi yàn chà chí yǔ,xié zi fān fēi guī huà liáng。
我家远在番禺县,此日春人事游宴。wǒ jiā yuǎn zài fān yú xiàn,cǐ rì chūn rén shì yóu yàn。
翡翠城边柳正垂,琵琶洲畔莺初啭。fěi cuì chéng biān liǔ zhèng chuí,pí pá zhōu pàn yīng chū zhuàn。
旧栽梅树玉堂边,我母折梅大士前。jiù zāi méi shù yù táng biān,wǒ mǔ zhé méi dà shì qián。
松风隔水吹朝梵,山月含霜照夜禅。sōng fēng gé shuǐ chuī cháo fàn,shān yuè hán shuāng zhào yè chán。
一别乡园经四载,浮云舒卷弥沧海。yī bié xiāng yuán jīng sì zài,fú yún shū juǎn mí cāng hǎi。
五色明珠不肯投,千金匕首依然在。wǔ sè míng zhū bù kěn tóu,qiān jīn bǐ shǒu yī rán zài。
纷纷天下逐雌雄,安期枉去说重瞳。fēn fēn tiān xià zhú cí xióng,ān qī wǎng qù shuō zhòng tóng。
仙人本为苍生出,大道难令浊世容。xiān rén běn wèi cāng shēng chū,dà dào nán lìng zhuó shì róng。
楚客空知笑衰凤,叶公不解好真龙。chǔ kè kōng zhī xiào shuāi fèng,yè gōng bù jiě hǎo zhēn lóng。
徘徊歧路将何适,采采芳兰三叹息。pái huái qí lù jiāng hé shì,cǎi cǎi fāng lán sān tàn xī。
弱弟虽承菽水欢,鲜民未尽耕渔职。ruò dì suī chéng shū shuǐ huān,xiān mín wèi jǐn gēng yú zhí。
鸿雁飞飞向塞天,谁怜落羽屡惊弦。hóng yàn fēi fēi xiàng sāi tiān,shuí lián luò yǔ lǚ jīng xián。
弋人应念衔书苦,万里飘零非偶然。yì rén yīng niàn xián shū kǔ,wàn lǐ piāo líng fēi ǒu rán。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

煎香

屈大均

朱砂瓦片更相宜,煎取香魂宴坐时。zhū shā wǎ piàn gèng xiāng yí,jiān qǔ xiāng hún yàn zuò shí。
生结清甜过熟结,兼金购得一枝枝。shēng jié qīng tián guò shú jié,jiān jīn gòu dé yī zhī zhī。

煎香

屈大均

花农何似作香农,香种成林即素封。huā nóng hé shì zuò xiāng nóng,xiāng zhǒng chéng lín jí sù fēng。
儿女私藏多血结,煎来气夺水芙蓉。ér nǚ sī cáng duō xuè jié,jiān lái qì duó shuǐ fú róng。

朱厓

屈大均

千里朱厓大海中,珠官香尉往来通。qiān lǐ zhū yá dà hǎi zhōng,zhū guān xiāng wèi wǎng lái tōng。
居人绣面为龙子,竞采珊瑚入水宫。jū rén xiù miàn wèi lóng zi,jìng cǎi shān hú rù shuǐ gōng。

闻蝉作

屈大均

梧柳阴森隐画船,临风日夕听凉蝉。wú liǔ yīn sēn yǐn huà chuán,lín fēng rì xī tīng liáng chán。
食薇三载容颜好,谁信夷齐不是仙。shí wēi sān zài róng yán hǎo,shuí xìn yí qí bù shì xiān。

上泷谣

屈大均

上泷下泷舟不同,双船与石相争雄。shàng lóng xià lóng zhōu bù tóng,shuāng chuán yǔ shí xiāng zhēng xióng。
我行亦与篙人似,半在船中半水中。wǒ xíng yì yǔ gāo rén shì,bàn zài chuán zhōng bàn shuǐ zhōng。

吊永福陵

屈大均

一路松林接海天,荒陵不见见寒烟。yī lù sōng lín jiē hǎi tiān,huāng líng bù jiàn jiàn hán yān。
年年寒食无寻处,空向春山拜杜鹃。nián nián hán shí wú xún chù,kōng xiàng chūn shān bài dù juān。

吊永福陵

屈大均

万古遗民此恨长,中华无地作边墙。wàn gǔ yí mín cǐ hèn zhǎng,zhōng huá wú dì zuò biān qiáng。
可怜一代君臣骨,不在黄沙即白洋。kě lián yī dài jūn chén gǔ,bù zài huáng shā jí bái yáng。

吊永福陵

屈大均

北狩南巡总寂寥,空留抔土是前朝。běi shòu nán xún zǒng jì liáo,kōng liú póu tǔ shì qián cháo。
凭君莫种冬青树,恐有人来此射雕。píng jūn mò zhǒng dōng qīng shù,kǒng yǒu rén lái cǐ shè diāo。

夜上飞云顶

屈大均

天鸡未唤沧溟日,海蜃先衔若木霞。tiān jī wèi huàn cāng míng rì,hǎi shèn xiān xián ruò mù xiá。
独上罗浮最高顶,一声长笛月光斜。dú shàng luó fú zuì gāo dǐng,yī shēng zhǎng dí yuè guāng xié。

自秧家至黄窑道中所见

屈大均

山女春晴采笋多,林中双踏落花过。shān nǚ chūn qíng cǎi sǔn duō,lín zhōng shuāng tà luò huā guò。
千岩草长无樵径,猿鸟纷纷下薜萝。qiān yán cǎo zhǎng wú qiáo jìng,yuán niǎo fēn fēn xià bì luó。

自秧家至黄窑道中所见

屈大均

银钗高髻帕轻纱,谷口群栽吉贝花。yín chāi gāo jì pà qīng shā,gǔ kǒu qún zāi jí bèi huā。
夫在东菑望朝馌,唱歌遥下碧峰斜。fū zài dōng zāi wàng cháo yè,chàng gē yáo xià bì fēng xié。

自秧家至黄窑道中所见

屈大均

万树青枫屋一间,桐花白遍路旁山。wàn shù qīng fēng wū yī jiān,tóng huā bái biàn lù páng shān。
行人歇马眠春草,看尽徭姬大耳环。xíng rén xiē mǎ mián chūn cǎo,kàn jǐn yáo jī dà ěr huán。

诃林

屈大均

虞园虽是古浮图,诃子成林久已无。yú yuán suī shì gǔ fú tú,hē zi chéng lín jiǔ yǐ wú。
一片花宫生白草,牛羊争上尉佗都。yī piàn huā gōng shēng bái cǎo,niú yáng zhēng shàng wèi tuó dōu。

诃林

屈大均

诃子频婆但有名,菩提不解荫三城。hē zi pín pó dàn yǒu míng,pú tí bù jiě yīn sān chéng。
天南尚有真蛟蜃,玉殿珠堂俨未倾。tiān nán shàng yǒu zhēn jiāo shèn,yù diàn zhū táng yǎn wèi qīng。

浮田

屈大均

上有浮田下有鱼,浮田片片似空虚。shàng yǒu fú tián xià yǒu yú,fú tián piàn piàn shì kōng xū。
撑舟直上浮田去,为采仙人绿玉蔬。chēng zhōu zhí shàng fú tián qù,wèi cǎi xiān rén lǜ yù shū。