古诗词

乞砚行

屈大均

羚羊峡东惟端溪,水岩之口临江低。líng yáng xiá dōng wéi duān xī,shuǐ yán zhī kǒu lín jiāng dī。
石师匍匐下绝磴,中穿四洞先东西。shí shī pú fú xià jué dèng,zhōng chuān sì dòng xiān dōng xī。
使君最嗜紫云片,脚踏青天割为砚。shǐ jūn zuì shì zǐ yún piàn,jiǎo tà qīng tiān gē wèi yàn。
青花细细似微尘,蕉叶白中时隐见。qīng huā xì xì shì wēi chén,jiāo yè bái zhōng shí yǐn jiàn。
空蒙雨气成黄龙,欲散不散浮水面。kōng méng yǔ qì chéng huáng lóng,yù sàn bù sàn fú shuǐ miàn。
猪肝淡紫方新鲜,带血千年色未变。zhū gān dàn zǐ fāng xīn xiān,dài xuè qiān nián sè wèi biàn。
中间火捺晕如钱,半壁阴沉望似烟。zhōng jiān huǒ nà yūn rú qián,bàn bì yīn chén wàng shì yān。
翡翠朱砂非一种,斑斑麻鹊点多圆。fěi cuì zhū shā fēi yī zhǒng,bān bān má què diǎn duō yuán。
斯是水岩石中髓,水之精华结渊底。sī shì shuǐ yán shí zhōng suǐ,shuǐ zhī jīng huá jié yuān dǐ。
就中纯粹含乾德,纷纷脂玉惭肌理。jiù zhōng chún cuì hán qián dé,fēn fēn zhī yù cán jī lǐ。
入手温然暖若春,浮动心花兼意蕊。rù shǒu wēn rán nuǎn ruò chūn,fú dòng xīn huā jiān yì ruǐ。
姑射冰凝总在神,昭仪膏滑那濡水。gū shè bīng níng zǒng zài shén,zhāo yí gāo huá nà rú shuǐ。
玉骨虽刚按似柔,生气周身无不靡。yù gǔ suī gāng àn shì róu,shēng qì zhōu shēn wú bù mí。
鸲鹆何须活眼多,云霞亦是空天滓。qú yù hé xū huó yǎn duō,yún xiá yì shì kōng tiān zǐ。
使君命匠细磨砻,中有三方最高美。shǐ jūn mìng jiàng xì mó lóng,zhōng yǒu sān fāng zuì gāo měi。
其馀浸润水盘中,水碧金膏尽糠秕。qí yú jìn rùn shuǐ pán zhōng,shuǐ bì jīn gāo jǐn kāng bǐ。
分我东洞一大脔,似方非方非石子。fēn wǒ dōng dòng yī dà luán,shì fāng fēi fāng fēi shí zi。
纵横六寸甚端厚,蕉叶青花相间起。zòng héng liù cùn shén duān hòu,jiāo yè qīng huā xiāng jiān qǐ。
前者两片琢未成,赠我已与琼瑶似。qián zhě liǎng piàn zuó wèi chéng,zèng wǒ yǐ yǔ qióng yáo shì。
使君割爱本非常,不贪为宝吾难已。shǐ jūn gē ài běn fēi cháng,bù tān wèi bǎo wú nán yǐ。
连城之璧妄希求,腼颜未免秦人耻。lián chéng zhī bì wàng xī qiú,miǎn yán wèi miǎn qín rén chǐ。
何物能为十五城,赋诗适自呈媸鄙。hé wù néng wèi shí wǔ chéng,fù shī shì zì chéng chī bǐ。
使君作者本多才,笑我布鼓持当雷。shǐ jūn zuò zhě běn duō cái,xiào wǒ bù gǔ chí dāng léi。
不须狡狯凭诗笔,自有神明契合来。bù xū jiǎo kuài píng shī bǐ,zì yǒu shén míng qì hé lái。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

梅花下作

屈大均

却嫌暄暖甚,未腊已开残。què xián xuān nuǎn shén,wèi là yǐ kāi cán。
么凤莫收去,留香过岁寒。me fèng mò shōu qù,liú xiāng guò suì hán。

梅花下作

屈大均

亦知花定落,不敢恨东风。yì zhī huā dìng luò,bù gǎn hèn dōng fēng。
苦是馀香在,魂消一片红。kǔ shì yú xiāng zài,hún xiāo yī piàn hóng。

梅花下作

屈大均

相将山喜鹊,花作一春粮。xiāng jiāng shān xǐ què,huā zuò yī chūn liáng。
梅片兼残雪,清冷齿颊香。méi piàn jiān cán xuě,qīng lěng chǐ jiá xiāng。

梅花下作

屈大均

花发先春至,春风尚不知。huā fā xiān chūn zhì,chūn fēng shàng bù zhī。
年年同白首,多在苦寒时。nián nián tóng bái shǒu,duō zài kǔ hán shí。

梅花下作

屈大均

故人惟汝在,不道是瑶华。gù rén wéi rǔ zài,bù dào shì yáo huá。
香外无知己,氤氲自一家。xiāng wài wú zhī jǐ,yīn yūn zì yī jiā。

梅花下作

屈大均

孤荣亦已久,清绝自无人。gū róng yì yǐ jiǔ,qīng jué zì wú rén。
幸在云山外,长含太古春。xìng zài yún shān wài,zhǎng hán tài gǔ chūn。

潭上作

屈大均

鱼食白云影,不知花满潭。yú shí bái yún yǐng,bù zhī huā mǎn tán。
持花作香饵,却被白鸥衔。chí huā zuò xiāng ěr,què bèi bái ōu xián。

古意

屈大均

赠欢百合根,根比?花好。zèng huān bǎi hé gēn,gēn bǐ huā hǎo。
大小总骈头,瓣瓣长相抱。dà xiǎo zǒng pián tóu,bàn bàn zhǎng xiāng bào。

古意

屈大均

赠欢多芬芳,华实一时好。zèng huān duō fēn fāng,huá shí yī shí hǎo。
宜母子在怀,宜男花在抱。yí mǔ zi zài huái,yí nán huā zài bào。

樵妇词

屈大均

上山日采樵,四十未成媪。shàng shān rì cǎi qiáo,sì shí wèi chéng ǎo。
因多脂粉花,颜色长能好。yīn duō zhī fěn huā,yán sè zhǎng néng hǎo。

怨歌

屈大均

一春多泪痕,苔上无人扫。yī chūn duō lèi hén,tái shàng wú rén sǎo。
化作断肠花,复为断肠草。huà zuò duàn cháng huā,fù wèi duàn cháng cǎo。

怨歌

屈大均

昔愁杜鹃多,今恨杜鹃少。xī chóu dù juān duō,jīn hèn dù juān shǎo。
杜鹃为我啼,莫惜到天晓。dù juān wèi wǒ tí,mò xī dào tiān xiǎo。

怨歌

屈大均

苦爱猿啼好,猿啼易断肠。kǔ ài yuán tí hǎo,yuán tí yì duàn cháng。
断肠今已矣,化作望夫冈。duàn cháng jīn yǐ yǐ,huà zuò wàng fū gāng。

古词

屈大均

蝴蝶花不香,鹧鸪草不长。hú dié huā bù xiāng,zhè gū cǎo bù zhǎng。
长时为郎作,西去紫骝缰。zhǎng shí wèi láng zuò,xī qù zǐ liú jiāng。

古词

屈大均

蝴蝶亦有花,鸳鸯亦有草。hú dié yì yǒu huā,yuān yāng yì yǒu cǎo。
花草总芬芳,要郎置怀抱。huā cǎo zǒng fēn fāng,yào láng zhì huái bào。