古诗词

临邛行

屈大均

临邛令前请奏琴,王孙有女能知音。lín qióng lìng qián qǐng zòu qín,wáng sūn yǒu nǚ néng zhī yīn。
一曲艳歌传绣户,无端挑起凤凰心。yī qū yàn gē chuán xiù hù,wú duān tiāo qǐ fèng huáng xīn。
侍者殷勤通彼美,风流放诞那能已。shì zhě yīn qín tōng bǐ měi,fēng liú fàng dàn nà néng yǐ。
罗敷不肯见金夫,文君苦欲依才子。luó fū bù kěn jiàn jīn fū,wén jūn kǔ yù yī cái zi。
临邛还作酒家胡,脸际芙蓉绝代无。lín qióng hái zuò jiǔ jiā hú,liǎn jì fú róng jué dài wú。
钱多会数黄金错,丝短能提白玉壶。qián duō huì shù huáng jīn cuò,sī duǎn néng tí bái yù hú。
雍容时浣锦江水,慷慨或裂红罗襦。yōng róng shí huàn jǐn jiāng shuǐ,kāng kǎi huò liè hóng luó rú。
嫁时衣物俄分与,家童钱帛兼无数。jià shí yī wù é fēn yǔ,jiā tóng qián bó jiān wú shù。
归向成都作富人,宫商一任勤綦组。guī xiàng chéng dōu zuò fù rén,gōng shāng yī rèn qín qí zǔ。
子虚有赋无知者,一日声名动金马。zi xū yǒu fù wú zhī zhě,yī rì shēng míng dòng jīn mǎ。
心存风谏本离骚,靡丽曲终方奏雅。xīn cún fēng jiàn běn lí sāo,mí lì qū zhōng fāng zòu yǎ。
大人颂成欢至尊,飘飘气欲凌寒门。dà rén sòng chéng huān zhì zūn,piāo piāo qì yù líng hán mén。
生幸长卿共时代,得闻仙道齐轩辕。shēng xìng zhǎng qīng gòng shí dài,dé wén xiān dào qí xuān yuán。
长门复幸陈王后,一赋能令恩似旧。zhǎng mén fù xìng chén wáng hòu,yī fù néng lìng ēn shì jiù。
金与文君取洒来,不为长卿作婚媾。jīn yǔ wén jūn qǔ sǎ lái,bù wèi zhǎng qīng zuò hūn gòu。
茂陵求女成荒淫,非关妾妒绿衣深。mào líng qiú nǚ chéng huāng yín,fēi guān qiè dù lǜ yī shēn。
只为君多消渴疾,凄悲故作白头吟。zhǐ wèi jūn duō xiāo kě jí,qī bēi gù zuò bái tóu yín。
自君为郎每称病,草木书成图养性。zì jūn wèi láng měi chēng bìng,cǎo mù shū chéng tú yǎng xìng。
两意俄分乌鹊栖,一心未毕鸳鸯命。liǎng yì é fēn wū què qī,yī xīn wèi bì yuān yāng mìng。
为君羞看女贞花,为君羞对离鸾镜。wèi jūn xiū kàn nǚ zhēn huā,wèi jūn xiū duì lí luán jìng。
同衾共枕方须臾,忍教燕婉成蘧蒢。tóng qīn gòng zhěn fāng xū yú,rěn jiào yàn wǎn chéng qú chú。
鲤鱼离蓰亦有尾,鸳鸯缠绵将有雏。lǐ yú lí xǐ yì yǒu wěi,yuān yāng chán mián jiāng yǒu chú。
妾身自同山上雪,君心好似云间月。qiè shēn zì tóng shān shàng xuě,jūn xīn hǎo shì yún jiān yuè。
月肯回光阙复图,雪益含辉彻肌骨。yuè kěn huí guāng quē fù tú,xuě yì hán huī chè jī gǔ。
意气如何让妇人,凤凰始终须一身。yì qì rú hé ràng fù rén,fèng huáng shǐ zhōng xū yī shēn。
永托孳尾言尚在,愿为比翼长相亲。yǒng tuō zī wěi yán shàng zài,yuàn wèi bǐ yì zhǎng xiāng qīn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

熨斗曲

屈大均

儿寒捉熨斗,母冻方裁襦。ér hán zhuō yùn dòu,mǔ dòng fāng cái rú。
箸襦儿已足,复㡓母所须。zhù rú ér yǐ zú,fù kūn mǔ suǒ xū。

熨斗曲

屈大均

儿既上箸襦,复㡓不须作。ér jì shàng zhù rú,fù kūn bù xū zuò。
箸襦下当暖,熨斗火方大。zhù rú xià dāng nuǎn,yùn dòu huǒ fāng dà。

古意

屈大均

心甘和薏苦,一种在莲房。xīn gān hé yì kǔ,yī zhǒng zài lián fáng。
试把芙蓉擘,方知侬断肠。shì bǎ fú róng bāi,fāng zhī nóng duàn cháng。

古意

屈大均

生憎双蛱蝶,终日镇相随。shēng zēng shuāng jiá dié,zhōng rì zhèn xiāng suí。
不是韩凭魄,何须风太吹。bù shì hán píng pò,hé xū fēng tài chuī。

古意

屈大均

雨馀苔藓上,泥以燕衔香。yǔ yú tái xiǎn shàng,ní yǐ yàn xián xiāng。
一片馀春色,依依在画梁。yī piàn yú chūn sè,yī yī zài huà liáng。

春闺曲

屈大均

小小比肩时,春来忍别离。xiǎo xiǎo bǐ jiān shí,chūn lái rěn bié lí。
不须烧鹊脑,已使妾相思。bù xū shāo què nǎo,yǐ shǐ qiè xiāng sī。

春闺曲

屈大均

花豸尽情啼,郎行莫陇西。huā zhì jǐn qíng tí,láng xíng mò lǒng xī。
花含红泪落,片片湿香闺。huā hán hóng lèi luò,piàn piàn shī xiāng guī。

春闺曲

屈大均

身是珠儿女,穿钗不穿珠。shēn shì zhū ér nǚ,chuān chāi bù chuān zhū。
将珠求媚蝶,一一系罗襦。jiāng zhū qiú mèi dié,yī yī xì luó rú。

春闺曲

屈大均

香薰长在手,不必辟寒犀。xiāng xūn zhǎng zài shǒu,bù bì pì hán xī。
心字烧难烬,和花作燕泥。xīn zì shāo nán jìn,hé huā zuò yàn ní。

春闺曲

屈大均

愿作秭归鸟,催君春暮归。yuàn zuò zǐ guī niǎo,cuī jūn chūn mù guī。
当归还有草,相寄莫相违。dāng guī hái yǒu cǎo,xiāng jì mò xiāng wéi。

画秦吉了

屈大均

珍禽解姓秦,弄语向芳春。zhēn qín jiě xìng qín,nòng yǔ xiàng fāng chūn。
购得从蛮女,边鸾画不真。gòu dé cóng mán nǚ,biān luán huà bù zhēn。

林中杂咏

屈大均

向花啼不已,一一是相思。xiàng huā tí bù yǐ,yī yī shì xiāng sī。
更有山鹕好,雌雄总画眉。gèng yǒu shān hú hǎo,cí xióng zǒng huà méi。

林中杂咏

屈大均

大小花含笑,风吹祗半开。dà xiǎo huā hán xiào,fēng chuī zhī bàn kāi。
幽香如夜合,一朵入窗来。yōu xiāng rú yè hé,yī duǒ rù chuāng lái。

芭蕉

屈大均

芭蕉休剪叶,剪叶子生迟。bā jiāo xiū jiǎn yè,jiǎn yè zi shēng chí。
滴滴宜疏雨,声寒秋夜时。dī dī yí shū yǔ,shēng hán qiū yè shí。

盆荷

屈大均

距荷犹短短,叶小不胜珠。jù hé yóu duǎn duǎn,yè xiǎo bù shèng zhū。
已有花相偶,参差出绿蒲。yǐ yǒu huā xiāng ǒu,cān chà chū lǜ pú。