古诗词

水车

屈大均

江中栅松纷无数,奔流横截相支柱。jiāng zhōng zhà sōng fēn wú shù,bēn liú héng jié xiāng zhī zhù。
要令江水尽湍急,势似惊滩石龃龉。yào lìng jiāng shuǐ jǐn tuān jí,shì shì jīng tān shí jǔ yǔ。
松身入水苦不朽,老龙一一皆锥处。sōng shēn rù shuǐ kǔ bù xiǔ,lǎo lóng yī yī jiē zhuī chù。
即枯尚裹霜鳞甲,断节膏流未成土。jí kū shàng guǒ shuāng lín jiǎ,duàn jié gāo liú wèi chéng tǔ。
何年五鬣失轮囷,潜无首尾谁知汝。hé nián wǔ liè shī lún qūn,qián wú shǒu wěi shuí zhī rǔ。
槎枒但有齿角用,纵横水中若钩距。chá yā dàn yǒu chǐ jiǎo yòng,zòng héng shuǐ zhōng ruò gōu jù。
水车因尔得旋转,昼夜轮翻起风雨。shuǐ chē yīn ěr dé xuán zhuǎn,zhòu yè lún fān qǐ fēng yǔ。
一车灌田四十亩,槽槽相接输甘乳。yī chē guàn tián sì shí mǔ,cáo cáo xiāng jiē shū gān rǔ。
舟人最苦水车多,上车下车色无主。zhōu rén zuì kǔ shuǐ chē duō,shàng chē xià chē sè wú zhǔ。
车车渐高高入云,车尾车头争鼓舞。chē chē jiàn gāo gāo rù yún,chē wěi chē tóu zhēng gǔ wǔ。
身强撑折湾湾篙,篙势有如大黄弩。shēn qiáng chēng zhé wān wān gāo,gāo shì yǒu rú dà huáng nǔ。
水浅不苦苦水深,雨多久已迷洲渚。shuǐ qiǎn bù kǔ kǔ shuǐ shēn,yǔ duō jiǔ yǐ mí zhōu zhǔ。
从阳向少乾旱忧,岁岁有收盛禾黍。cóng yáng xiàng shǎo qián hàn yōu,suì suì yǒu shōu shèng hé shǔ。
估人来往水车旁,各奋长篙助公姥。gū rén lái wǎng shuǐ chē páng,gè fèn zhǎng gāo zhù gōng lǎo。
我行虽觉此路艰,终爱水车利农圃。wǒ xíng suī jué cǐ lù jiān,zhōng ài shuǐ chē lì nóng pǔ。
丈人抱瓮一何愚,岂知桔槔施已普。zhàng rén bào wèng yī hé yú,qǐ zhī jú gāo shī yǐ pǔ。
圣人制器因自然,机事前民从上古。shèng rén zhì qì yīn zì rán,jī shì qián mín cóng shàng gǔ。
绝圣弃智非神明,大巧斯为道所取。jué shèng qì zhì fēi shén míng,dà qiǎo sī wèi dào suǒ qǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

合江亭作

屈大均

雨过蒸湘似倒流,合江亭与水光浮。yǔ guò zhēng xiāng shì dào liú,hé jiāng tíng yǔ shuǐ guāng fú。
云从石鼓过回雁,共作衡阳一片秋。yún cóng shí gǔ guò huí yàn,gòng zuò héng yáng yī piàn qiū。

合江亭作

屈大均

衡州地势曲如弓,一道蒸湘射碧空。héng zhōu dì shì qū rú gōng,yī dào zhēng xiāng shè bì kōng。
岳影远随湘水去,人湖分作万芙蓉。yuè yǐng yuǎn suí xiāng shuǐ qù,rén hú fēn zuò wàn fú róng。

送陆鍊师

屈大均

湖口西行上九江,香炉烟气引飞幢。hú kǒu xī xíng shàng jiǔ jiāng,xiāng lú yān qì yǐn fēi chuáng。
心随一片秋天月,出入云中玉女窗。xīn suí yī piàn qiū tiān yuè,chū rù yún zhōng yù nǚ chuāng。

自大小王公岭经枫林桥一路丹枫古木与梅桂相乱坡陀高低石路坦洁绝可爱

屈大均

车随石路去迢迢,夹岸枫林隐一桥。chē suí shí lù qù tiáo tiáo,jiā àn fēng lín yǐn yī qiáo。
松树不知何处尽,人穿苍翠已三朝。sōng shù bù zhī hé chù jǐn,rén chuān cāng cuì yǐ sān cháo。

君山夜泊

屈大均

相思七十二峰青,云引愁心过洞庭。xiāng sī qī shí èr fēng qīng,yún yǐn chóu xīn guò dòng tíng。
采罢芙蓉秋月下,回舟何处吊湘灵。cǎi bà fú róng qiū yuè xià,huí zhōu hé chù diào xiāng líng。

秋日庐山作寄缪天自

屈大均

一啸霜林叶尽飞,白云终古独无依。yī xiào shuāng lín yè jǐn fēi,bái yún zhōng gǔ dú wú yī。
山中五老长相待,何事秋深尚不归。shān zhōng wǔ lǎo zhǎng xiāng dài,hé shì qiū shēn shàng bù guī。

题某禅师空生阁

屈大均

黄岩瀑布甲庐山,岩上空生阁一间。huáng yán pù bù jiǎ lú shān,yán shàng kōng shēng gé yī jiān。
茅厚不愁冰雪压,围炉相对一冬闲。máo hòu bù chóu bīng xuě yā,wéi lú xiāng duì yī dōng xián。

题某禅师空生阁

屈大均

鹤鸣双剑两峰开,争倒晴川布水台。hè míng shuāng jiàn liǎng fēng kāi,zhēng dào qíng chuān bù shuǐ tái。
马尾谷帘那得似,因君挥麈故飞来。mǎ wěi gǔ lián nà dé shì,yīn jūn huī zhǔ gù fēi lái。

青玉峡

屈大均

冰开瀑布落成溪,千丈飞丝马尾齐。bīng kāi pù bù luò chéng xī,qiān zhàng fēi sī mǎ wěi qí。
青玉峡中行不得,朝猿啼罢暮猿啼。qīng yù xiá zhōng xíng bù dé,cháo yuán tí bà mù yuán tí。

陈宫辞

屈大均

玉树新歌唱未终,石头城外战云红。yù shù xīn gē chàng wèi zhōng,shí tóu chéng wài zhàn yún hóng。
君王失国风流甚,笑抱名妃入井中。jūn wáng shī guó fēng liú shén,xiào bào míng fēi rù jǐng zhōng。

陈宫辞

屈大均

古寺虚无玉殿存,美人环佩响黄昏。gǔ sì xū wú yù diàn cún,měi rén huán pèi xiǎng huáng hūn。
多情最是萋萋草,不没胭脂井上痕。duō qíng zuì shì qī qī cǎo,bù méi yān zhī jǐng shàng hén。

陈宫辞

屈大均

临春结绮彩云间,天上张星玉作颜。lín chūn jié qǐ cǎi yún jiān,tiān shàng zhāng xīng yù zuò yán。
万岁不愁歌舞尽,龙蟠虎踞是钟山。wàn suì bù chóu gē wǔ jǐn,lóng pán hǔ jù shì zhōng shān。

正学祠下作

屈大均

正学祠堂冷不扃,忠魂千古哭山灵。zhèng xué cí táng lěng bù jiōng,zhōng hún qiān gǔ kū shān líng。
兴王一姓犹甘死,管魏能无污汗青。xīng wáng yī xìng yóu gān sǐ,guǎn wèi néng wú wū hàn qīng。

正学祠下作

屈大均

一介忠臣十族殃,兴朝元气黯然伤。yī jiè zhōng chén shí zú yāng,xīng cháo yuán qì àn rán shāng。
宁王何事无惭德,坐见夷齐死首阳。níng wáng hé shì wú cán dé,zuò jiàn yí qí sǐ shǒu yáng。

秣陵春望有作

屈大均

玉溆金塘雨过时,家家杨柳映茅茨。yù xù jīn táng yǔ guò shí,jiā jiā yáng liǔ yìng máo cí。
溪行忽与人烟远,一树梅花独自知。xī xíng hū yǔ rén yān yuǎn,yī shù méi huā dú zì zhī。