古诗词

水车

屈大均

江中栅松纷无数,奔流横截相支柱。jiāng zhōng zhà sōng fēn wú shù,bēn liú héng jié xiāng zhī zhù。
要令江水尽湍急,势似惊滩石龃龉。yào lìng jiāng shuǐ jǐn tuān jí,shì shì jīng tān shí jǔ yǔ。
松身入水苦不朽,老龙一一皆锥处。sōng shēn rù shuǐ kǔ bù xiǔ,lǎo lóng yī yī jiē zhuī chù。
即枯尚裹霜鳞甲,断节膏流未成土。jí kū shàng guǒ shuāng lín jiǎ,duàn jié gāo liú wèi chéng tǔ。
何年五鬣失轮囷,潜无首尾谁知汝。hé nián wǔ liè shī lún qūn,qián wú shǒu wěi shuí zhī rǔ。
槎枒但有齿角用,纵横水中若钩距。chá yā dàn yǒu chǐ jiǎo yòng,zòng héng shuǐ zhōng ruò gōu jù。
水车因尔得旋转,昼夜轮翻起风雨。shuǐ chē yīn ěr dé xuán zhuǎn,zhòu yè lún fān qǐ fēng yǔ。
一车灌田四十亩,槽槽相接输甘乳。yī chē guàn tián sì shí mǔ,cáo cáo xiāng jiē shū gān rǔ。
舟人最苦水车多,上车下车色无主。zhōu rén zuì kǔ shuǐ chē duō,shàng chē xià chē sè wú zhǔ。
车车渐高高入云,车尾车头争鼓舞。chē chē jiàn gāo gāo rù yún,chē wěi chē tóu zhēng gǔ wǔ。
身强撑折湾湾篙,篙势有如大黄弩。shēn qiáng chēng zhé wān wān gāo,gāo shì yǒu rú dà huáng nǔ。
水浅不苦苦水深,雨多久已迷洲渚。shuǐ qiǎn bù kǔ kǔ shuǐ shēn,yǔ duō jiǔ yǐ mí zhōu zhǔ。
从阳向少乾旱忧,岁岁有收盛禾黍。cóng yáng xiàng shǎo qián hàn yōu,suì suì yǒu shōu shèng hé shǔ。
估人来往水车旁,各奋长篙助公姥。gū rén lái wǎng shuǐ chē páng,gè fèn zhǎng gāo zhù gōng lǎo。
我行虽觉此路艰,终爱水车利农圃。wǒ xíng suī jué cǐ lù jiān,zhōng ài shuǐ chē lì nóng pǔ。
丈人抱瓮一何愚,岂知桔槔施已普。zhàng rén bào wèng yī hé yú,qǐ zhī jú gāo shī yǐ pǔ。
圣人制器因自然,机事前民从上古。shèng rén zhì qì yīn zì rán,jī shì qián mín cóng shàng gǔ。
绝圣弃智非神明,大巧斯为道所取。jué shèng qì zhì fēi shén míng,dà qiǎo sī wèi dào suǒ qǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

宿永安墟作

屈大均

一水含空尽,微茫在暮天。yī shuǐ hán kōng jǐn,wēi máng zài mù tiān。
星分渔父火,雨合野人烟。xīng fēn yú fù huǒ,yǔ hé yě rén yān。
宿舸依荒戍,还家及小年。sù gě yī huāng shù,hái jiā jí xiǎo nián。
明朝是长至,子半得春先。míng cháo shì zhǎng zhì,zi bàn dé chūn xiān。

佛手柑

屈大均

香橼无大小,十指总离离。xiāng yuán wú dà xiǎo,shí zhǐ zǒng lí lí。
绝似青莲举,初开玉手时。jué shì qīng lián jǔ,chū kāi yù shǒu shí。
芬须霜气满,味待露华滋。fēn xū shuāng qì mǎn,wèi dài lù huá zī。
未共壶柑熟,人愁入掌迟。wèi gòng hú gān shú,rén chóu rù zhǎng chí。

佛手柑

屈大均

玉指纷纷削,香圞变化来。yù zhǐ fēn fēn xuē,xiāng luán biàn huà lái。
仙人双掌合,奇女一拳开。xiān rén shuāng zhǎng hé,qí nǚ yī quán kāi。
细卷如花瓣,横垂在镜台。xì juǎn rú huā bàn,héng chuí zài jìng tái。
年年当小雪,黄被乳柑催。nián nián dāng xiǎo xuě,huáng bèi rǔ gān cuī。

佛手柑

屈大均

摘归罗袖满,行与美人随。zhāi guī luó xiù mǎn,xíng yǔ měi rén suí。
钩弋拳难启,兜罗手易垂。gōu yì quán nán qǐ,dōu luó shǒu yì chuí。
橘林无此种,花气有馀吹。jú lín wú cǐ zhǒng,huā qì yǒu yú chuī。
岁岁留过腊,芬芳总不衰。suì suì liú guò là,fēn fāng zǒng bù shuāi。

佛手柑

屈大均

玉盘堆子母,钩带似甘瓜。yù pán duī zi mǔ,gōu dài shì gān guā。
乱作纤纤笋,全苞一一花。luàn zuò xiān xiān sǔn,quán bāo yī yī huā。
乾时代兰佩,湿处拂霜华。qián shí dài lán pèi,shī chù fú shuāng huá。
不食因香甚,金钱买几家。bù shí yīn xiāng shén,jīn qián mǎi jǐ jiā。

佛手柑

屈大均

几树高要峡,场师种不多。jǐ shù gāo yào xiá,chǎng shī zhǒng bù duō。
当知诸佛掌,未见此庵罗。dāng zhī zhū fú zhǎng,wèi jiàn cǐ ān luó。
玉滑皮休损,金辛味亦和。yù huá pí xiū sǔn,jīn xīn wèi yì hé。
儿女争比况,手爪好谁过。ér nǚ zhēng bǐ kuàng,shǒu zhǎo hǎo shuí guò。

佛手柑

屈大均

柔荑无此好,久握汗濡轻。róu tí wú cǐ hǎo,jiǔ wò hàn rú qīng。
玉暖犹冰手,香寒亦动情。yù nuǎn yóu bīng shǒu,xiāng hán yì dòng qíng。
橘官难问种,骚客未知名。jú guān nán wèn zhǒng,sāo kè wèi zhī míng。
作颂应先汝,辞华取次倾。zuò sòng yīng xiān rǔ,cí huá qǔ cì qīng。

佛手柑

屈大均

初疑天女手,一一散花馀。chū yí tiān nǚ shǒu,yī yī sàn huā yú。
多少缝裳者,掺掺总不如。duō shǎo fèng shang zhě,càn càn zǒng bù rú。
看来非橘柚,最好伴琴书。kàn lái fēi jú yòu,zuì hǎo bàn qín shū。
静似幽兰吐,随风满玉除。jìng shì yōu lán tǔ,suí fēng mǎn yù chú。

佛手柑

屈大均

每当喧暖候,一指一香生。měi dāng xuān nuǎn hòu,yī zhǐ yī xiāng shēng。
女手那能似,卷然若有情。nǚ shǒu nà néng shì,juǎn rán ruò yǒu qíng。
频将双玉执,莫遣一珠擎。pín jiāng shuāng yù zhí,mò qiǎn yī zhū qíng。
大小垂堪忆,当年掌上轻。dà xiǎo chuí kān yì,dāng nián zhǎng shàng qīng。

佛手柑

屈大均

天南多异果,汝最厥包珍。tiān nán duō yì guǒ,rǔ zuì jué bāo zhēn。
一一成纤手,枝枝是化身。yī yī chéng xiān shǒu,zhī zhī shì huà shēn。
欲花先置蚁,未熟已贻人。yù huā xiān zhì yǐ,wèi shú yǐ yí rén。
香里含冰雪,清泠每入神。xiāng lǐ hán bīng xuě,qīng líng měi rù shén。

佛手柑

屈大均

持来禅寂处,香每发清机。chí lái chán jì chù,xiāng měi fā qīng jī。
海月须君指,天花待汝飞。hǎi yuè xū jūn zhǐ,tiān huā dài rǔ fēi。
单拳擎玉重,巨擘得霜肥。dān quán qíng yù zhòng,jù bāi dé shuāng féi。
自是金?物,人间识者稀。zì shì jīn wù,rén jiān shí zhě xī。

佛手柑

屈大均

菡萏初开似,香生大士家。hàn dàn chū kāi shì,xiāng shēng dà shì jiā。
拳拳诸佛意,指出妙莲华。quán quán zhū fú yì,zhǐ chū miào lián huá。
臂定同金色,心多作玉芽。bì dìng tóng jīn sè,xīn duō zuò yù yá。
炎方奇果满,未有此纷葩。yán fāng qí guǒ mǎn,wèi yǒu cǐ fēn pā。

佛手柑

屈大均

陀罗千手变,一果一如来。tuó luó qiān shǒu biàn,yī guǒ yī rú lái。
清净身元好,青黄色更催。qīng jìng shēn yuán hǎo,qīng huáng sè gèng cuī。
应须甘露灌,复向宝林栽。yīng xū gān lù guàn,fù xiàng bǎo lín zāi。
鹿女争持献,和枝折几回。lù nǚ zhēng chí xiàn,hé zhī zhé jǐ huí。

佛手柑

屈大均

未黄愁鸟啄,沙压一枝枝。wèi huáng chóu niǎo zhuó,shā yā yī zhī zhī。
结实能三岁,开花更四时。jié shí néng sān suì,kāi huā gèng sì shí。
抑搔须汝甚,拳曲与人宜。yì sāo xū rǔ shén,quán qū yǔ rén yí。
尽道嘉名好,麻姑爪不知。jǐn dào jiā míng hǎo,má gū zhǎo bù zhī。

佛手柑

屈大均

空林相旦夕,交手不曾孤。kōng lín xiāng dàn xī,jiāo shǒu bù céng gū。
一指禅非有,三车语本无。yī zhǐ chán fēi yǒu,sān chē yǔ běn wú。
天寒香稍减,日暖气全苏。tiān hán xiāng shāo jiǎn,rì nuǎn qì quán sū。
把握如冰结,馀芬在玉壶。bǎ wò rú bīng jié,yú fēn zài yù hú。