古诗词

秋夜恭怀先业师赠兵部尚书岩野陈先生并寄恭尹

屈大均

惊风吹折扶桑柯,白日惨惨沉沧波。jīng fēng chuī zhé fú sāng kē,bái rì cǎn cǎn chén cāng bō。
无数哀猿啼不止,美人回首泪滂沱。wú shù āi yuán tí bù zhǐ,měi rén huí shǒu lèi pāng tuó。
曾将九辩吊沅澧,长夜悠悠雪千里。céng jiāng jiǔ biàn diào yuán lǐ,zhǎng yè yōu yōu xuě qiān lǐ。
招魂何处告巫阳,被发空然呼上帝。zhāo hún hé chù gào wū yáng,bèi fā kōng rán hū shàng dì。
忆昔从师粤秀峰,授书不与经师同。yì xī cóng shī yuè xiù fēng,shòu shū bù yǔ jīng shī tóng。
捭阖阴谋传鬼谷,支离绝技学屠龙。bǎi hé yīn móu chuán guǐ gǔ,zhī lí jué jì xué tú lóng。
天下山川能聚米,壮夫词赋薄雕虫。tiān xià shān chuān néng jù mǐ,zhuàng fū cí fù báo diāo chóng。
小子生年方十五,意气飞腾思食虎。xiǎo zi shēng nián fāng shí wǔ,yì qì fēi téng sī shí hǔ。
喷玉才蒙伯乐看,追风便向天墀舞。pēn yù cái méng bó lè kàn,zhuī fēng biàn xiàng tiān chí wǔ。
天墀春暖彩云开,帝乘玉辇陪京来。tiān chí chūn nuǎn cǎi yún kāi,dì chéng yù niǎn péi jīng lái。
万里江清鳷鹊观,六朝花发凤凰台。wàn lǐ jiāng qīng zhī què guān,liù cháo huā fā fèng huáng tái。
夫子忧时双鬓白,频献重兴三十策。fū zi yōu shí shuāng bìn bái,pín xiàn zhòng xīng sān shí cè。
不从魏绛拟和戎,遂与贾生为逐客。bù cóng wèi jiàng nǐ hé róng,suì yǔ jiǎ shēng wèi zhú kè。
唾壶击破愁心多,君父仇雠将奈何。tuò hú jī pò chóu xīn duō,jūn fù chóu chóu jiāng nài hé。
长缨不许终军请,黄鹄谁令翁主歌。zhǎng yīng bù xǔ zhōng jūn qǐng,huáng gǔ shuí lìng wēng zhǔ gē。
九鼎茫茫沉泗水,六龙冉冉出蓬婆。jiǔ dǐng máng máng chén sì shuǐ,liù lóng rǎn rǎn chū péng pó。
奔走中原殊未已,孤臣泪作黄河水。bēn zǒu zhōng yuán shū wèi yǐ,gū chén lèi zuò huáng hé shuǐ。
东渡徒劳舣棹心,南巡未雪胶舟耻。dōng dù tú láo yǐ zhào xīn,nán xún wèi xuě jiāo zhōu chǐ。
巫咸终合作波臣,智伯何曾知国士。wū xián zhōng hé zuò bō chén,zhì bó hé céng zhī guó shì。
国士纵横不可当,平生裤下多侯王。guó shì zòng héng bù kě dāng,píng shēng kù xià duō hóu wáng。
但教死去图麟阁,不愿生还挂鹊章。dàn jiào sǐ qù tú lín gé,bù yuàn shēng hái guà què zhāng。
一呼市井千人战,广州城下兵如电。yī hū shì jǐng qiān rén zhàn,guǎng zhōu chéng xià bīng rú diàn。
半月连营虎豹屯,六花奇阵鸳鸯变。bàn yuè lián yíng hǔ bào tún,liù huā qí zhèn yuān yāng biàn。
先锋已拔骨都旗,后劲全消当户箭。xiān fēng yǐ bá gǔ dōu qí,hòu jìn quán xiāo dāng hù jiàn。
岂意军无三日粮,马衔枯骨士金疮。qǐ yì jūn wú sān rì liáng,mǎ xián kū gǔ shì jīn chuāng。
频杀美人来飨士,美人花映蛾眉长。pín shā měi rén lái xiǎng shì,měi rén huā yìng é méi zhǎng。
天心何故邻□子,国步迍邅今若此。tiān xīn hé gù lín zi,guó bù zhūn zhān jīn ruò cǐ。
长留正气为山河,空有神光照箕尾。zhǎng liú zhèng qì wèi shān hé,kōng yǒu shén guāng zhào jī wěi。
惭予亡命奔天涯,误掷千金博浪沙。cán yǔ wáng mìng bēn tiān yá,wù zhì qiān jīn bó làng shā。
穷途不得尺寸柄,髡钳为奴卖朱家。qióng tú bù dé chǐ cùn bǐng,kūn qián wèi nú mài zhū jiā。
朱家豪侠倾四澥,堂前宾客如云会。zhū jiā háo xiá qīng sì xiè,táng qián bīn kè rú yún huì。
卜夜聊为歌舞欢,探囊尚有孙吴在。bo yè liáo wèi gē wǔ huān,tàn náng shàng yǒu sūn wú zài。
向秀难听长笛哀,伯牙欲把鸣琴碎。xiàng xiù nán tīng zhǎng dí āi,bó yá yù bǎ míng qín suì。
鸣琴碎兮我心苦,西山采薇将何补。míng qín suì xī wǒ xīn kǔ,xī shān cǎi wēi jiāng hé bǔ。
翠华缥缈苍梧烟,玉佩飘零洞庭雨。cuì huá piāo miǎo cāng wú yān,yù pèi piāo líng dòng tíng yǔ。
枫叶萧萧二女祠,芦中穷士寒无衣。fēng yè xiāo xiāo èr nǚ cí,lú zhōng qióng shì hán wú yī。
白头渔户沧浪去,麦饭壶浆欲待谁。bái tóu yú hù cāng làng qù,mài fàn hú jiāng yù dài shuí。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

白鹅潭眺望

屈大均

五仙楼出五羊城,东尽扶胥一日程。wǔ xiān lóu chū wǔ yáng chéng,dōng jǐn fú xū yī rì chéng。
海道多歧那得问,江门有戍未为兵。hǎi dào duō qí nà dé wèn,jiāng mén yǒu shù wèi wèi bīng。
诸番与我分全险,十郡凭谁举大名。zhū fān yǔ wǒ fēn quán xiǎn,shí jùn píng shuí jǔ dà míng。
直抵金陵舟楫便,孙卢往事足心惊。zhí dǐ jīn líng zhōu jí biàn,sūn lú wǎng shì zú xīn jīng。

白鹅潭眺望

屈大均

番禺山抱越华楼,势似长城控郁洲。fān yú shān bào yuè huá lóu,shì shì zhǎng chéng kòng yù zhōu。
偏霸未分东井气,雄图频逐大江流。piān bà wèi fēn dōng jǐng qì,xióng tú pín zhú dà jiāng liú。
抄关使者三门海,进贡番人万里舟。chāo guān shǐ zhě sān mén hǎi,jìn gòng fān rén wàn lǐ zhōu。
舶口至今蚝镜失,西洋端恐有阴谋。bó kǒu zhì jīn háo jìng shī,xī yáng duān kǒng yǒu yīn móu。

白鹅潭眺望

屈大均

秋色苍茫入鬓蓬,潮鸡唤起越王宫。qiū sè cāng máng rù bìn péng,cháo jī huàn qǐ yuè wáng gōng。
龙嘘一气江天失,蟹食三秋水国空。lóng xū yī qì jiāng tiān shī,xiè shí sān qiū shuǐ guó kōng。
月下烹鱼催妇子,云边射雁戒儿童。yuè xià pēng yú cuī fù zi,yún biān shè yàn jiè ér tóng。
芦花宿处无人觉,跳白船轻任海风。lú huā sù chù wú rén jué,tiào bái chuán qīng rèn hǎi fēng。

赋得六旬犹健亦天怜

屈大均

年高但愿似慈亲,白首长为膝下人。nián gāo dàn yuàn shì cí qīn,bái shǒu zhǎng wèi xī xià rén。
六十未同蘧瑗化,九旬应返子桑真。liù shí wèi tóng qú yuàn huà,jiǔ xún yīng fǎn zi sāng zhēn。
方刚帝与经营力,未老天留问学身。fāng gāng dì yǔ jīng yíng lì,wèi lǎo tiān liú wèn xué shēn。
菉竹诗篇教日诵,莫辞圭璧琢磨新。lù zhú shī piān jiào rì sòng,mò cí guī bì zuó mó xīn。

赋得六旬犹健亦天怜

屈大均

黔娄未老已甘贫,莱子初衰始暖人。qián lóu wèi lǎo yǐ gān pín,lái zi chū shuāi shǐ nuǎn rén。
婚嫁少完须大耋,酥醪多酌望长春。hūn jià shǎo wán xū dà dié,sū láo duō zhuó wàng zhǎng chūn。
先寒塞雁衔霜苦,欲曙天鸡唤日新。xiān hán sāi yàn xián shuāng kǔ,yù shǔ tiān jī huàn rì xīn。
蓬鬓不劳青女点,蕙心方与翠娥亲。péng bìn bù láo qīng nǚ diǎn,huì xīn fāng yǔ cuì é qīn。

送人之延绥

屈大均

延绥此去谒将军,市口西驱马几群。yán suí cǐ qù yè jiāng jūn,shì kǒu xī qū mǎ jǐ qún。
地近盐池多渴水,天含沙碛一愁云。dì jìn yán chí duō kě shuǐ,tiān hán shā qì yī chóu yún。
赫连山势榆台合,无定河声圁水分。hè lián shān shì yú tái hé,wú dìng hé shēng yín shuǐ fēn。
紫兔黄羊红黍酒,醉来笳鼓不曾闻。zǐ tù huáng yáng hóng shǔ jiǔ,zuì lái jiā gǔ bù céng wén。

送人之延绥

屈大均

风吹沙绉作龙鳞,沙柳烟含雾柳春。fēng chuī shā zhòu zuò lóng lín,shā liǔ yān hán wù liǔ chūn。
耕少家家惟黑黍,战馀处处有青燐。gēng shǎo jiā jiā wéi hēi shǔ,zhàn yú chù chù yǒu qīng lín。
受降未拓三城旧,互市频开万帐新。shòu jiàng wèi tuò sān chéng jiù,hù shì pín kāi wàn zhàng xīn。
茶布好从蒙古易,紫貂银鼠莫辞贫。chá bù hǎo cóng méng gǔ yì,zǐ diāo yín shǔ mò cí pín。

送人之延绥

屈大均

水到边头海子多,雨馀饮马兔毛河。shuǐ dào biān tóu hǎi zi duō,yǔ yú yǐn mǎ tù máo hé。
风寒有酒围黄鼠,雪冻无衣拥紫驼。fēng hán yǒu jiǔ wéi huáng shǔ,xuě dòng wú yī yōng zǐ tuó。
红石飞流银甲洗,黑山断碣宝刀磨。hóng shí fēi liú yín jiǎ xǐ,hēi shān duàn jié bǎo dāo mó。
边人只解从军乐,战罢琵琶唱卤歌。biān rén zhǐ jiě cóng jūn lè,zhàn bà pí pá chàng lǔ gē。

送人之延绥

屈大均

款贡楼当马市开,羊绒氂尾总驮来。kuǎn gòng lóu dāng mǎ shì kāi,yáng róng máo wěi zǒng tuó lái。
关城曲曲河为套,烽堠山山石作台。guān chéng qū qū hé wèi tào,fēng hòu shān shān shí zuò tái。
柏叶柳毛春戴罢,沙葱地软暮收回。bǎi yè liǔ máo chūn dài bà,shā cōng dì ruǎn mù shōu huí。
茶烟税薄堪行贾,博取蔘貂亦见才。chá yān shuì báo kān xíng jiǎ,bó qǔ shēn diāo yì jiàn cái。

赋得摇落深知宋玉悲

屈大均

无端宋玉始悲秋,萧瑟长令异代愁。wú duān sòng yù shǐ bēi qiū,xiāo sè zhǎng lìng yì dài chóu。
楚国大夫多丽则,湘累弟子更风流。chǔ guó dà fū duō lì zé,xiāng lèi dì zi gèng fēng liú。
美人不向离骚取,神女频从梦寐求。měi rén bù xiàng lí sāo qǔ,shén nǚ pín cóng mèng mèi qiú。
词客最知摇落早,况闻猿啸满林丘。cí kè zuì zhī yáo luò zǎo,kuàng wén yuán xiào mǎn lín qiū。

赋得摇落深知宋玉悲

屈大均

萧条草木变衰时,秋气悲哉汝更悲。xiāo tiáo cǎo mù biàn shuāi shí,qiū qì bēi zāi rǔ gèng bēi。
感梦空劳天帝女,招魂不返水仙师。gǎn mèng kōng láo tiān dì nǚ,zhāo hún bù fǎn shuǐ xiān shī。
三闾哀怨多高弟,南楚荒淫总寓辞。sān lǘ āi yuàn duō gāo dì,nán chǔ huāng yín zǒng yù cí。
我亦徉狂能讽谏,多惭山鬼善相思。wǒ yì yáng kuáng néng fěng jiàn,duō cán shān guǐ shàn xiāng sī。

赋得摇落深知宋玉悲

屈大均

天生芳草作衣裳,词赋还争日月光。tiān shēng fāng cǎo zuò yī shang,cí fù hái zhēng rì yuè guāng。
楚水兰荪从此盛,巫山云雨至今香。chǔ shuǐ lán sūn cóng cǐ shèng,wū shān yún yǔ zhì jīn xiāng。
三闾尸谏因同姓,千载魂归为哲王。sān lǘ shī jiàn yīn tóng xìng,qiān zài hún guī wèi zhé wáng。
辛苦大夫歌九变,泬寥天气感潇湘。xīn kǔ dà fū gē jiǔ biàn,jué liáo tiān qì gǎn xiāo xiāng。

赋得摇落深知宋玉悲

屈大均

一代离忧写未央,无穷芳草在文章。yī dài lí yōu xiě wèi yāng,wú qióng fāng cǎo zài wén zhāng。
骚经自可为诗传,逐客繇来是楚狂。sāo jīng zì kě wèi shī chuán,zhú kè yáo lái shì chǔ kuáng。
风雅再教高弟变,童蒙先拾大夫香。fēng yǎ zài jiào gāo dì biàn,tóng méng xiān shí dà fū xiāng。
大招亦解惊魂魄,岂似悲秋易断肠。dà zhāo yì jiě jīng hún pò,qǐ shì bēi qiū yì duàn cháng。

赋得摇落深知宋玉悲

屈大均

秭归乡里满梧楸,宋玉悲深此地秋。zǐ guī xiāng lǐ mǎn wú qiū,sòng yù bēi shēn cǐ dì qiū。
枻影依依渔父在,砧声隐隐女媭留。yì yǐng yī yī yú fù zài,zhēn shēng yǐn yǐn nǚ xū liú。
泪成玉米田何处,身别龙门夏已丘。lèi chéng yù mǐ tián hé chù,shēn bié lóng mén xià yǐ qiū。
临水登山归莫送,汨罗南望断离愁。lín shuǐ dēng shān guī mò sòng,mì luó nán wàng duàn lí chóu。

赋得摇落深知宋玉悲

屈大均

风高气肃水泉清,憭慄增人志不平。fēng gāo qì sù shuǐ quán qīng,liǎo lì zēng rén zhì bù píng。
海燕翩翩频失影,山蝉咽咽早无声。hǎi yàn piān piān pín shī yǐng,shān chán yàn yàn zǎo wú shēng。
生悲楚地元多怨,死恨秋天不肯明。shēng bēi chǔ dì yuán duō yuàn,sǐ hèn qiū tiān bù kěn míng。
自作招辞骚一变,江南哀罢有馀情。zì zuò zhāo cí sāo yī biàn,jiāng nán āi bà yǒu yú qíng。