古诗词

义象行

屈大均

将军来从夜郎天,万里旌旗横海边。jiāng jūn lái cóng yè láng tiān,wàn lǐ jīng qí héng hǎi biān。
左右名王膏玉斧,西南君长执金鞭。zuǒ yòu míng wáng gāo yù fǔ,xī nán jūn zhǎng zhí jīn biān。
因之问罪尉佗国,兵胜繇来骄气作。yīn zhī wèn zuì wèi tuó guó,bīng shèng yáo lái jiāo qì zuò。
美女聊为歌舞欢,谋臣白有孙吴略。měi nǚ liáo wèi gē wǔ huān,móu chén bái yǒu sūn wú lüè。
营中何物高嵯峨,十四雄象相荡摩。yíng zhōng hé wù gāo cuó é,shí sì xióng xiàng xiāng dàng mó。
久向滇池习斗战,凭之触敌计良善。jiǔ xiàng diān chí xí dòu zhàn,píng zhī chù dí jì liáng shàn。
蛮奴一下紫金钩,蹴踏沙场山岳转。mán nú yī xià zǐ jīn gōu,cù tà shā chǎng shān yuè zhuǎn。
岂意中宵敌溃围,不诛庄贾损军威。qǐ yì zhōng xiāo dí kuì wéi,bù zhū zhuāng jiǎ sǔn jūn wēi。
至尊方有平城厄,丞相频从泸水归。zhì zūn fāng yǒu píng chéng è,chéng xiāng pín cóng lú shuǐ guī。
谁言不败繇天幸,自是无功因数奇。shuí yán bù bài yáo tiān xìng,zì shì wú gōng yīn shù qí。
神龙失水困蝼蚁,往日风雷嗟已矣。shén lóng shī shuǐ kùn lóu yǐ,wǎng rì fēng léi jiē yǐ yǐ。
梅鋗关上阵云崩,伏波祠前鼓声死。méi xuān guān shàng zhèn yún bēng,fú bō cí qián gǔ shēng sǐ。
象兮尽入橐驼群,口衔苜蓿泪纷纷。xiàng xī jǐn rù tuó tuó qún,kǒu xián mù xu lèi fēn fēn。
蕃雏骑向天山道,汉使愁看黑水滨。fān chú qí xiàng tiān shān dào,hàn shǐ chóu kàn hēi shuǐ bīn。
中间一象独不驯,天子曾封为将军。zhōng jiān yī xiàng dú bù xùn,tiān zi céng fēng wèi jiāng jūn。
势每奔腾蹂万马,声如暗哑废千人。shì měi bēn téng róu wàn mǎ,shēng rú àn yǎ fèi qiān rén。
曾击长沙城阙碎,如虎如熊谁不爱。céng jī zhǎng shā chéng quē suì,rú hǔ rú xióng shuí bù ài。
皇天不欲兴神州,致使六军齐受害。huáng tiān bù yù xīng shén zhōu,zhì shǐ liù jūn qí shòu hài。
繇来犬马思报主,况乃瑶光星降汝。yáo lái quǎn mǎ sī bào zhǔ,kuàng nǎi yáo guāng xīng jiàng rǔ。
曾被雷惊花入牙,御前妙舞如鸾翥。céng bèi léi jīng huā rù yá,yù qián miào wǔ rú luán zhù。
唐朝不拜赤心儿,今日宁降老上师。táng cháo bù bài chì xīn ér,jīn rì níng jiàng lǎo shàng shī。
几夜偷营多伤杀,田单火牛宁足奇。jǐ yè tōu yíng duō shāng shā,tián dān huǒ niú níng zú qí。
堪嗟巨炮争丛击,战场孤立终难支。kān jiē jù pào zhēng cóng jī,zhàn chǎng gū lì zhōng nán zhī。
皮可寝兮肉可食,死为鬼雄游八极。pí kě qǐn xī ròu kě shí,sǐ wèi guǐ xióng yóu bā jí。
从来骥也称奇德,人不如兽徒千亿。cóng lái jì yě chēng qí dé,rén bù rú shòu tú qiān yì。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

荣落虽无意,馨香亦有时。róng luò suī wú yì,xīn xiāng yì yǒu shí。
开从长至候,万物未曾知。kāi cóng zhǎng zhì hòu,wàn wù wèi céng zhī。

对梅

屈大均

冰以寒风壮,春从何处寻。bīng yǐ hán fēng zhuàng,chūn cóng hé chù xún。
梅花知最早,天地此时心。méi huā zhī zuì zǎo,tiān dì cǐ shí xīn。

对梅

屈大均

南国虽无雪,纷纷在鬓丝。nán guó suī wú xuě,fēn fēn zài bìn sī。
梅花吾与汝,同是白头时。méi huā wú yǔ rǔ,tóng shì bái tóu shí。

对梅

屈大均

香是美人心,因风寄竹林。xiāng shì měi rén xīn,yīn fēng jì zhú lín。
定知云卧者,为我弄清琴。dìng zhī yún wò zhě,wèi wǒ nòng qīng qín。

对梅

屈大均

寂寂空林里,花开若有人。jì jì kōng lín lǐ,huā kāi ruò yǒu rén。
夜深枝上鸟,惊出月光频。yè shēn zhī shàng niǎo,jīng chū yuè guāng pín。

对梅

屈大均

花蒂虽云弱,凝冰冻不飞。huā dì suī yún ruò,níng bīng dòng bù fēi。
春风最相惜,吹上美人衣。chūn fēng zuì xiāng xī,chuī shàng měi rén yī。

对梅

屈大均

绿萼晴难吐,黄须冻易凝。lǜ è qíng nán tǔ,huáng xū dòng yì níng。
莫教飞入掌,一点亦春冰。mò jiào fēi rù zhǎng,yī diǎn yì chūn bīng。

对梅

屈大均

花含太古雪,一片已寒人。huā hán tài gǔ xuě,yī piàn yǐ hán rén。
不是馨香绝,如何答好春。bù shì xīn xiāng jué,rú hé dá hǎo chūn。

对梅

屈大均

一夕春风动,花开自不知。yī xī chūn fēng dòng,huā kāi zì bù zhī。
无人从太古,识得未香时。wú rén cóng tài gǔ,shí dé wèi xiāng shí。

对梅

屈大均

不是冲寒放,春风岂有香。bù shì chōng hán fàng,chūn fēng qǐ yǒu xiāng。
众芳犹混沌,吐萼待三阳。zhòng fāng yóu hùn dùn,tǔ è dài sān yáng。

对梅

屈大均

叶尽花全发,枝枝透月明。yè jǐn huā quán fā,zhī zhī tòu yuè míng。
影从人外散,香以夜来清。yǐng cóng rén wài sàn,xiāng yǐ yè lái qīng。

对梅

屈大均

夜半开还阖,天心在一花。yè bàn kāi hái hé,tiān xīn zài yī huā。
香从元气出,独自作春华。xiāng cóng yuán qì chū,dú zì zuò chūn huá。

对梅

屈大均

独坐忘清昼,香微易入神。dú zuò wàng qīng zhòu,xiāng wēi yì rù shén。
不须开万蕊,已得太和真。bù xū kāi wàn ruǐ,yǐ dé tài hé zhēn。

对梅

屈大均

欲折枝高出,烟凝望欲空。yù zhé zhī gāo chū,yān níng wàng yù kōng。
光生三径月,香作一林风。guāng shēng sān jìng yuè,xiāng zuò yī lín fēng。

对梅

屈大均

天寒香更发,花定不知寒。tiān hán xiāng gèng fā,huā dìng bù zhī hán。
多谢风兼雪,吹花透肺肝。duō xiè fēng jiān xuě,chuī huā tòu fèi gān。