古诗词

登秦望山寄酬庐山无可大师

屈大均

秋风忽起飘井桐,白凤西飞紫凤东。qiū fēng hū qǐ piāo jǐng tóng,bái fèng xī fēi zǐ fèng dōng。
何处思君最凄断,流泉潺湲秦望峰。hé chù sī jūn zuì qī duàn,liú quán chán yuán qín wàng fēng。
秦望高兮烟霭重,我持明月照鸿蒙。qín wàng gāo xī yān ǎi zhòng,wǒ chí míng yuè zhào hóng méng。
云间夏后金书在,松下秦皇玉辇空。yún jiān xià hòu jīn shū zài,sōng xià qín huáng yù niǎn kōng。
遥望庐山倚南斗,三石梁边君隐久。yáo wàng lú shān yǐ nán dòu,sān shí liáng biān jūn yǐn jiǔ。
阴符宝剑与何人,玉麈青莲应在手。yīn fú bǎo jiàn yǔ hé rén,yù zhǔ qīng lián yīng zài shǒu。
几宵乘月弹瑶琴,寄我潇湘帝子吟。jǐ xiāo chéng yuè dàn yáo qín,jì wǒ xiāo xiāng dì zi yín。
梅花乱落云门寺,经岁相思未嗣音。méi huā luàn luò yún mén sì,jīng suì xiāng sī wèi sì yīn。
此日登高眺东海,日出天台佳气在。cǐ rì dēng gāo tiào dōng hǎi,rì chū tiān tái jiā qì zài。
黄屋将浮碣石来,紫芝尚向商山采。huáng wū jiāng fú jié shí lái,zǐ zhī shàng xiàng shāng shān cǎi。
采紫芝兮使心愁,功名让与屠沽流。cǎi zǐ zhī xī shǐ xīn chóu,gōng míng ràng yǔ tú gū liú。
仙人肌体如冰雪,姑射山中自可留。xiān rén jī tǐ rú bīng xuě,gū shè shān zhōng zì kě liú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

梅关道中

屈大均

窈窕台关路,苍松夹岭斜。yǎo tiǎo tái guān lù,cāng sōng jiā lǐng xié。
鹧鸪蛮女曲,茉莉汉臣花。zhè gū mán nǚ qū,mò lì hàn chén huā。

屈大均

地下多吾友,皆为殇鬼雄。dì xià duō wú yǒu,jiē wèi shāng guǐ xióng。
夜来梦雪窦,长啸战场中。yè lái mèng xuě dòu,zhǎng xiào zhàn chǎng zhōng。

题箕山石上

屈大均

巢许非吾志,林泉偶自闲。cháo xǔ fēi wú zhì,lín quán ǒu zì xián。
如逢尧舜禅,岂肯入箕山。rú féng yáo shùn chán,qǐ kěn rù jī shān。

后怨别曲

屈大均

阿卿美容仪,粉白不去手。ā qīng měi róng yí,fěn bái bù qù shǒu。
忆昔交欢时,芙蓉始行藕。yì xī jiāo huān shí,fú róng shǐ xíng ǒu。

后怨别曲

屈大均

虚堂坐无寥,思子不能饭。xū táng zuò wú liáo,sī zi bù néng fàn。
拳拳饥渴心,谗口愁滋蔓。quán quán jī kě xīn,chán kǒu chóu zī màn。

后怨别曲

屈大均

可怜御沟水,一旦东以西。kě lián yù gōu shuǐ,yī dàn dōng yǐ xī。
愿君弃小怨,出入还提携。yuàn jūn qì xiǎo yuàn,chū rù hái tí xié。

后怨别曲

屈大均

种树必琅玕,养禽须翡翠。zhǒng shù bì láng gān,yǎng qín xū fěi cuì。
君子结交心,兢兢畏非类。jūn zi jié jiāo xīn,jīng jīng wèi fēi lèi。

下湖曲

屈大均

妾作下湖莼,郎作上湖莲。qiè zuò xià hú chún,láng zuò shàng hú lián。
莲衣易飘落,莼丝长缠绵。lián yī yì piāo luò,chún sī zhǎng chán mián。

对花作

屈大均

槿花能爱老,开向白头人。jǐn huā néng ài lǎo,kāi xiàng bái tóu rén。
那得还童术,为君留暮春。nà dé hái tóng shù,wèi jūn liú mù chūn。

对花作

屈大均

芙蓉三日醉,菡萏一秋香。fú róng sān rì zuì,hàn dàn yī qiū xiāng。
白首难忘汝,相依此瘴乡。bái shǒu nán wàng rǔ,xiāng yī cǐ zhàng xiāng。

对花作

屈大均

佛桑花上花,红者如朝霞。fú sāng huā shàng huā,hóng zhě rú cháo xiá。
自可成春酒,无烦采日华。zì kě chéng chūn jiǔ,wú fán cǎi rì huá。

屈大均

枝枝白间黄,时至自芬芳。zhī zhī bái jiān huáng,shí zhì zì fēn fāng。
挹露采盈手,怜君此晚香。yì lù cǎi yíng shǒu,lián jūn cǐ wǎn xiāng。

屈大均

花萎亦不零,叶黄亦不落。huā wēi yì bù líng,yè huáng yì bù luò。
天与岁寒姿,霜露从相薄。tiān yǔ suì hán zī,shuāng lù cóng xiāng báo。

屈大均

苦薏与甘菊,芳馨自为伍。kǔ yì yǔ gān jú,fāng xīn zì wèi wǔ。
同是岁寒花,其中有甘苦。tóng shì suì hán huā,qí zhōng yǒu gān kǔ。

屈大均

天南霜雪少,花事总无穷。tiān nán shuāng xuě shǎo,huā shì zǒng wú qióng。
秋发多梅树,春开是菊丛。qiū fā duō méi shù,chūn kāi shì jú cóng。