古诗词

送方瞳子

屈大均

家本浮罗上,仙人日往还。jiā běn fú luó shàng,xiān rén rì wǎng hái。
就中勾漏令,似尔芙蓉颜。jiù zhōng gōu lòu lìng,shì ěr fú róng yán。
芙蓉颜兮谁不悦,朝如丹霞暮如雪。fú róng yán xī shuí bù yuè,cháo rú dān xiá mù rú xuě。
弄玉来教紫凤箫,灵峨照以瑶台月。nòng yù lái jiào zǐ fèng xiāo,líng é zhào yǐ yáo tái yuè。
月出瑶台奈乐何,忽乘天马超天河。yuè chū yáo tái nài lè hé,hū chéng tiān mǎ chāo tiān hé。
遨游每共东方朔,功业聊为马伏波。áo yóu měi gòng dōng fāng shuò,gōng yè liáo wèi mǎ fú bō。
干金买得鱼肠剑,七宝装成狮子花。gàn jīn mǎi dé yú cháng jiàn,qī bǎo zhuāng chéng shī zi huā。
天下侯王犹草泽,江东子弟已干戈。tiān xià hóu wáng yóu cǎo zé,jiāng dōng zi dì yǐ gàn gē。
问君望气意如何,五色龙文嵩雒多。wèn jūn wàng qì yì rú hé,wǔ sè lóng wén sōng luò duō。
我作班彪王命论,群雄不敢思并吞。wǒ zuò bān biāo wáng mìng lùn,qún xióng bù gǎn sī bìng tūn。
赤眉必有长安败,王莽终遭宣室焚。chì méi bì yǒu zhǎng ān bài,wáng mǎng zhōng zāo xuān shì fén。
自古帝王尽天授,云台诸将罗星宿。zì gǔ dì wáng jǐn tiān shòu,yún tái zhū jiāng luó xīng sù。
子房奉是赤松流,汉家乃继唐尧后。zi fáng fèng shì chì sōng liú,hàn jiā nǎi jì táng yáo hòu。
春日张筵戏马台,千枝芍药送春来。chūn rì zhāng yán xì mǎ tái,qiān zhī sháo yào sòng chūn lái。
燕姬竞作莲花旋,羌笛齐吹阿亸回。yàn jī jìng zuò lián huā xuán,qiāng dí qí chuī ā duǒ huí。
惨淡风云归沛上,苍茫淮海入金杯。cǎn dàn fēng yún guī pèi shàng,cāng máng huái hǎi rù jīn bēi。
看君醉后挥鞭去,飒飒龙沙万里开。kàn jūn zuì hòu huī biān qù,sà sà lóng shā wàn lǐ kāi。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

霍州道中

屈大均

太岳青苍接太行,河汾襟带势何长。tài yuè qīng cāng jiē tài xíng,hé fén jīn dài shì hé zhǎng。
白云冉冉随行客,春草茫茫入战场。bái yún rǎn rǎn suí xíng kè,chūn cǎo máng máng rù zhàn chǎng。

寄戴务旗华山

屈大均

三峰好结一花龛,濯足时临玉女潭。sān fēng hǎo jié yī huā kān,zhuó zú shí lín yù nǚ tán。
莫驾琴高鲤鱼去,车箱一穴出江南。mò jià qín gāo lǐ yú qù,chē xiāng yī xué chū jiāng nán。

枳儿岭

屈大均

大同宣府岭头分,风卷边沙似白云。dà tóng xuān fǔ lǐng tóu fēn,fēng juǎn biān shā shì bái yún。
千里金城为谁壮,可怜空驻羽林军。qiān lǐ jīn chéng wèi shuí zhuàng,kě lián kōng zhù yǔ lín jūn。

送客

屈大均

绿琴弹出碧笳声,出塞何如入塞清。lǜ qín dàn chū bì jiā shēng,chū sāi hé rú rù sāi qīng。
一曲送君千万里,秋来应共雁南征。yī qū sòng jūn qiān wàn lǐ,qiū lái yīng gòng yàn nán zhēng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

■鬌妆成犯晓寒,轩车不坐坐雕鞍。tuǒ zhuāng chéng fàn xiǎo hán,xuān chē bù zuò zuò diāo ān。
儿家世世为飞将,少小花骢出贺兰。ér jiā shì shì wèi fēi jiāng,shǎo xiǎo huā cōng chū hè lán。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

挥鞭北度雁门关,夫婿相将万里还。huī biān běi dù yàn mén guān,fū xù xiāng jiāng wàn lǐ hái。
入塞更须先出塞,不辞风雪损朱颜。rù sāi gèng xū xiān chū sāi,bù cí fēng xuě sǔn zhū yán。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

而亲远在固原州,西望乡关泪欲流。ér qīn yuǎn zài gù yuán zhōu,xī wàng xiāng guān lèi yù liú。
白发姑嫜因未见,艰难万里向罗浮。bái fā gū zhāng yīn wèi jiàn,jiān nán wàn lǐ xiàng luó fú。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

行人夜半饭黄羊,不待天明向战场。xíng rén yè bàn fàn huáng yáng,bù dài tiān míng xiàng zhàn chǎng。
一路明驼载儿女,白登山下踏秋霜。yī lù míng tuó zài ér nǚ,bái dēng shān xià tà qiū shuāng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

金凤井边朝出店,白羊城下暮登台。jīn fèng jǐng biān cháo chū diàn,bái yáng chéng xià mù dēng tái。
路傍多少当垆女,笑问罗敷何处来。lù bàng duō shǎo dāng lú nǚ,xiào wèn luó fū hé chù lái。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

羊酥雪酒敌寒风,共吊明妃白草中。yáng sū xuě jiǔ dí hán fēng,gòng diào míng fēi bái cǎo zhōng。
欲得卿卿发皓齿,胡雕一箭落秋空。yù dé qīng qīng fā hào chǐ,hú diāo yī jiàn luò qiū kōng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

西辞花马池边月,东指楼烦岭上云。xī cí huā mǎ chí biān yuè,dōng zhǐ lóu fán lǐng shàng yún。
往日于归悲道远,边风吹泪湿罗裙。wǎng rì yú guī bēi dào yuǎn,biān fēng chuī lèi shī luó qún。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

怜卿万里别西秦,与我鸳鸯共一身。lián qīng wàn lǐ bié xī qín,yǔ wǒ yuān yāng gòng yī shēn。
不道秦嘉异乡里,秦嘉元是陇西人。bù dào qín jiā yì xiāng lǐ,qín jiā yuán shì lǒng xī rén。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

边姬一一口西曲,相送胪朐河水旁。biān jī yī yī kǒu xī qū,xiāng sòng lú qú hé shuǐ páng。
箜篌弹尽不能别,泪湿征夫铁裲裆。kōng hóu dàn jǐn bù néng bié,lèi shī zhēng fū tiě liǎng dāng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

青骹换得紫骝马,亦有琵琶与塞姑。qīng qiāo huàn dé zǐ liú mǎ,yì yǒu pí pá yǔ sāi gū。
到家沉水为槽逻,弹出秦声绝代无。dào jiā chén shuǐ wèi cáo luó,dàn chū qín shēng jué dài wú。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

红草东连白草沟,紫河西入黑河流。hóng cǎo dōng lián bái cǎo gōu,zǐ hé xī rù hēi hé liú。
无边觱篥吹斜日,动尔思乡一片愁。wú biān bì lì chuī xié rì,dòng ěr sī xiāng yī piàn chóu。