古诗词

端州访砚歌和诸公

屈大均

古之著书人,岂必端州砚。gǔ zhī zhù shū rén,qǐ bì duān zhōu yàn。
黄帝阴符有作时,墨池只用琼瑶片。huáng dì yīn fú yǒu zuò shí,mò chí zhǐ yòng qióng yáo piàn。
君今采砚思氤氲,不踏青天割紫云。jūn jīn cǎi yàn sī yīn yūn,bù tà qīng tiān gē zǐ yún。
身入东西双洞口,九渊始得青花文。shēn rù dōng xī shuāng dòng kǒu,jiǔ yuān shǐ dé qīng huā wén。
水岩之石水精子,带血羊肝纯作紫。shuǐ yán zhī shí shuǐ jīng zi,dài xuè yáng gān chún zuò zǐ。
火捺金钱朵朵圆,白凝蕉叶为肌理。huǒ nà jīn qián duǒ duǒ yuán,bái níng jiāo yè wèi jī lǐ。
年来岩底采无馀,鬼斧神工多得髓。nián lái yán dǐ cǎi wú yú,guǐ fǔ shén gōng duō dé suǐ。
纷纷散入富豪家,什袭文绫与绛纱。fēn fēn sàn rù fù háo jiā,shén xí wén líng yǔ jiàng shā。
未雨那知泉有本,长乾曾见墨生花。wèi yǔ nà zhī quán yǒu běn,zhǎng qián céng jiàn mò shēng huā。
绿尘半与图书积,安得松烟饱朝夕。lǜ chén bàn yǔ tú shū jī,ān dé sōng yān bǎo cháo xī。
真气徒含天一深,空光未有云霞迹。zhēn qì tú hán tiān yī shēn,kōng guāng wèi yǒu yún xiá jì。
琉璃作匣枉称珍,终日随身讵有人。liú lí zuò xiá wǎng chēng zhēn,zhōng rì suí shēn jù yǒu rén。
风雅纷葩思赋客,春秋羽翼忆经神。fēng yǎ fēn pā sī fù kè,chūn qiū yǔ yì yì jīng shén。
君今欲采圭璋质,尺寸微瑕皆勿失。jūn jīn yù cǎi guī zhāng zhì,chǐ cùn wēi xiá jiē wù shī。
天留淳朴与遗人,鬼瞰高明悲巨室。tiān liú chún pǔ yǔ yí rén,guǐ kàn gāo míng bēi jù shì。
石工欺汝只纤毫,翡翠朱砂总未高。shí gōng qī rǔ zhǐ xiān háo,fěi cuì zhū shā zǒng wèi gāo。
鸲鹆眼多堪抵鹊,梅花坑好可磨刀。qú yù yǎn duō kān dǐ què,méi huā kēng hǎo kě mó dāo。
神物繇来知者寡,相错刚柔方大雅。shén wù yáo lái zhī zhě guǎ,xiāng cuò gāng róu fāng dà yǎ。
不得精华日月中,文明安足成天下。bù dé jīng huá rì yuè zhōng,wén míng ān zú chéng tiān xià。
为君钩索尚茫然,应有精诚格上天。wèi jūn gōu suǒ shàng máng rán,yīng yǒu jīng chéng gé shàng tiān。
成璧成圭凭帝赍,天然不必问方圆。chéng bì chéng guī píng dì jī,tiān rán bù bì wèn fāng yuán。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

花开罢读书,相对一冬馀。huā kāi bà dú shū,xiāng duì yī dōng yú。
香使春风暖,氤氲满太虚。xiāng shǐ chūn fēng nuǎn,yīn yūn mǎn tài xū。

对梅

屈大均

相看忘语默,心以暗香通。xiāng kàn wàng yǔ mò,xīn yǐ àn xiāng tōng。
不忍扃扉卧,迟回夜月中。bù rěn jiōng fēi wò,chí huí yè yuè zhōng。

对梅

屈大均

花以香为教,闻香每发机。huā yǐ xiāng wèi jiào,wén xiāng měi fā jī。
春风如有意,吹入客心微。chūn fēng rú yǒu yì,chuī rù kè xīn wēi。

对梅

屈大均

花开当静者,无语只馨香。huā kāi dāng jìng zhě,wú yǔ zhǐ xīn xiāng。
神契谁能似,依依水一方。shén qì shuí néng shì,yī yī shuǐ yī fāng。

对梅

屈大均

夜半春风转,惊梅此水涯。yè bàn chūn fēng zhuǎn,jīng méi cǐ shuǐ yá。
吹开人不识,一一是心华。chuī kāi rén bù shí,yī yī shì xīn huá。

对梅

屈大均

香使神清爽,先春为我开。xiāng shǐ shén qīng shuǎng,xiān chūn wèi wǒ kāi。
微风吹不去,香自返魂来。wēi fēng chuī bù qù,xiāng zì fǎn hún lái。

对梅

屈大均

香中无所有,心忽以香生。xiāng zhōng wú suǒ yǒu,xīn hū yǐ xiāng shēng。
一点为香母,氤氲不可名。yī diǎn wèi xiāng mǔ,yīn yūn bù kě míng。

对梅

屈大均

春光才一点,已觉早梅清。chūn guāng cái yī diǎn,yǐ jué zǎo méi qīng。
不是香含吐,安知最有情。bù shì xiāng hán tǔ,ān zhī zuì yǒu qíng。

对梅

屈大均

夜来庭砌上,使我月明多。yè lái tíng qì shàng,shǐ wǒ yuè míng duō。
一片如冰雪,流光奈尔何。yī piàn rú bīng xuě,liú guāng nài ěr hé。

对梅

屈大均

香自梅花始,春从子夜回。xiāng zì méi huā shǐ,chūn cóng zi yè huí。
坐深烟影下,心与蕊争开。zuò shēn yān yǐng xià,xīn yǔ ruǐ zhēng kāi。

对梅

屈大均

香自暗中生,消人寂寞情。xiāng zì àn zhōng shēng,xiāo rén jì mò qíng。
闻香难入定,徙倚到深更。wén xiāng nán rù dìng,xǐ yǐ dào shēn gèng。

民谣

屈大均

白金乃人肉,黄金乃人膏。bái jīn nǎi rén ròu,huáng jīn nǎi rén gāo。
使君非豺虎,为政何腥臊。shǐ jūn fēi chái hǔ,wèi zhèng hé xīng sāo。

民谣

屈大均

珠皆泪所成,不必鲛人泣。zhū jiē lèi suǒ chéng,bù bì jiāo rén qì。
三斛买蛮娥,馀以求大邑。sān hú mǎi mán é,yú yǐ qiú dà yì。

民谣

屈大均

初捕金五千,再捕金一万。chū bǔ jīn wǔ qiān,zài bǔ jīn yī wàn。
金尽鬻妻孥,以为府君饭。jīn jǐn yù qī nú,yǐ wèi fǔ jūn fàn。

民谣

屈大均

东莞有廉泉,长官何不酌。dōng guǎn yǒu lián quán,zhǎng guān hé bù zhuó。
府中诸吏胥,岂可为囊橐。fǔ zhōng zhū lì xū,qǐ kě wèi náng tuó。