古诗词

老树歌为蒋少参寿

屈大均

少参堂侧有老树,似榕非榕榕所寓。shǎo cān táng cè yǒu lǎo shù,shì róng fēi róng róng suǒ yù。
叶叶含苞如木笔,叶开忽似花争吐。yè yè hán bāo rú mù bǐ,yè kāi hū shì huā zhēng tǔ。
花亦非花花不如,红浅绿深带膏露。huā yì fēi huā huā bù rú,hóng qiǎn lǜ shēn dài gāo lù。
千万根须作一身,虎倒龙颠应有故。qiān wàn gēn xū zuò yī shēn,hǔ dào lóng diān yīng yǒu gù。
我公构宇轮囷下,日见柯条出烟雾。wǒ gōng gòu yǔ lún qūn xià,rì jiàn kē tiáo chū yān wù。
公馀一日三摩挲,时遣词人竞题赋。gōng yú yī rì sān mó sā,shí qiǎn cí rén jìng tí fù。
拥肿不知大几抱,朔雪炎霜自朝暮。yōng zhǒng bù zhī dà jǐ bào,shuò xuě yán shuāng zì cháo mù。
青牛变化已多年,白鹤巢栖宁有数。qīng niú biàn huà yǐ duō nián,bái hè cháo qī níng yǒu shù。
尉佗城中古木少,除却菩提应独步。wèi tuó chéng zhōng gǔ mù shǎo,chú què pú tí yīng dú bù。
越人以此为甘棠,一叶一枝孺子慕。yuè rén yǐ cǐ wèi gān táng,yī yè yī zhī rú zi mù。
公之先公所根本,南海一株磐石固。gōng zhī xiān gōng suǒ gēn běn,nán hǎi yī zhū pán shí gù。
百年父老已汤沐,万古神灵定呵护。bǎi nián fù lǎo yǐ tāng mù,wàn gǔ shén líng dìng hē hù。
霜威尚带西台柏,匠石森然不敢顾。shuāng wēi shàng dài xī tái bǎi,jiàng shí sēn rán bù gǎn gù。
五岭凭兹作梁栋,望似丘山阴四布。wǔ lǐng píng zī zuò liáng dòng,wàng shì qiū shān yīn sì bù。
吐纳精华日影中,元气茫茫各奔赴。tǔ nà jīng huá rì yǐng zhōng,yuán qì máng máng gè bēn fù。
膏流金玉总堪饵,腹有文章长不蠹。gāo liú jīn yù zǒng kān ěr,fù yǒu wén zhāng zhǎng bù dù。
天南奇树罕人知,木棉千尺虚当路。tiān nán qí shù hǎn rén zhī,mù mián qiān chǐ xū dāng lù。
桢干因君益大春,剪拜恐为雷雨怒。zhēn gàn yīn jūn yì dà chūn,jiǎn bài kǒng wèi léi yǔ nù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

从端州采砚归有作

屈大均

万里江飞匹练过,小湘大路峡嵯峨。wàn lǐ jiāng fēi pǐ liàn guò,xiǎo xiāng dà lù xiá cuó é。
烟波疍女鸣榔少,风俗龙须织席多。yān bō dàn nǚ míng láng shǎo,fēng sú lóng xū zhī xí duō。
翡翠墟边丛水带,芭蕉林外尽山螺。fěi cuì xū biān cóng shuǐ dài,bā jiāo lín wài jǐn shān luó。
归舟此度欢无极,采得青花自烂柯。guī zhōu cǐ dù huān wú jí,cǎi dé qīng huā zì làn kē。

学士泉

屈大均

学士泉清胜十泉,氤氲微带越山烟。xué shì quán qīng shèng shí quán,yīn yūn wēi dài yuè shān yān。
真茶泼去兰香发,活火烹来雪色鲜。zhēn chá pō qù lán xiāng fā,huó huǒ pēng lái xuě sè xiān。
天一真精成玉液,朱明灵气出花田。tiān yī zhēn jīng chéng yù yè,zhū míng líng qì chū huā tián。
凌朝素绠思亲汲,汲取寒苹作酒先。líng cháo sù gěng sī qīn jí,jí qǔ hán píng zuò jiǔ xiān。

烹茶

屈大均

故人天外意难忘,佳茗殷勤远寄将。gù rén tiān wài yì nán wàng,jiā míng yīn qín yuǎn jì jiāng。
庙后已多秋岕好,潜溪还有紫霞香。miào hòu yǐ duō qiū jiè hǎo,qián xī hái yǒu zǐ xiá xiāng。
双泉适自空林出,一勺长含素月光。shuāng quán shì zì kōng lín chū,yī sháo zhǎng hán sù yuè guāng。
日夕著书饥渴甚,瓷杯擎处爱清凉。rì xī zhù shū jī kě shén,cí bēi qíng chù ài qīng liáng。

赠王将军

屈大均

父子天南两伏波,自娱不复有臣佗。fù zi tiān nán liǎng fú bō,zì yú bù fù yǒu chén tuó。
三车礼乐师儒将,一代诗书让雅歌。sān chē lǐ lè shī rú jiāng,yī dài shī shū ràng yǎ gē。
武库横开临碧海,文昌高坐逼银河。wǔ kù héng kāi lín bì hǎi,wén chāng gāo zuò bī yín hé。
康侯介福因王母,蕃庶从今锡马多。kāng hóu jiè fú yīn wáng mǔ,fān shù cóng jīn xī mǎ duō。

赠王将军

屈大均

旧著龙山大猎篇,名高十八冠军年。jiù zhù lóng shān dà liè piān,míng gāo shí bā guān jūn nián。
诸侯兵法归公子,两世彤弓得象贤。zhū hóu bīng fǎ guī gōng zi,liǎng shì tóng gōng dé xiàng xián。
仁孝已堪图汉阁,安闲自可定蛮天。rén xiào yǐ kān tú hàn gé,ān xián zì kě dìng mán tiān。
卑躬况复求岩穴,飞兔行应受玉鞭。bēi gōng kuàng fù qiú yán xué,fēi tù xíng yīng shòu yù biān。

赠王将军

屈大均

文谟武烈早非常,秀出琅琊大道王。wén mó wǔ liè zǎo fēi cháng,xiù chū láng yá dà dào wáng。
双植金标为彩笔,七腰银艾到炎方。shuāng zhí jīn biāo wèi cǎi bǐ,qī yāo yín ài dào yán fāng。
遗书雅欲传先哲,绝学还思启大荒。yí shū yǎ yù chuán xiān zhé,jué xué hái sī qǐ dà huāng。
元凯春秋多羽翼,为予裁定使成章。yuán kǎi chūn qiū duō yǔ yì,wèi yǔ cái dìng shǐ chéng zhāng。

端州道中望峡口积雪

屈大均

涨海冲寒片席斜,惊看积素乱朝霞。zhǎng hǎi chōng hán piàn xí xié,jīng kàn jī sù luàn cháo xiá。
西风不为频飞叶,南雪何因亦作花。xī fēng bù wèi pín fēi yè,nán xuě hé yīn yì zuò huā。
欲曙羚羊疑落月,初晴郁水失平沙。yù shǔ líng yáng yí luò yuè,chū qíng yù shuǐ shī píng shā。
炎方天气年来异,梅蕊那能当物华。yán fāng tiān qì nián lái yì,méi ruǐ nà néng dāng wù huá。

端州道中望峡口积雪

屈大均

西上牂牁尽翠屏,峰回不见峡门青。xī shàng zāng kē jǐn cuì píng,fēng huí bù jiàn xiá mén qīng。
初飞员屋多蛮雪,新聚牵牛有客星。chū fēi yuán wū duō mán xuě,xīn jù qiān niú yǒu kè xīng。
白鹭暖交横浦口,嘉鱼寒出大湘亭。bái lù nuǎn jiāo héng pǔ kǒu,jiā yú hán chū dà xiāng tíng。
仙郎竞有阳春曲,声共渔歌入杳冥。xiān láng jìng yǒu yáng chūn qū,shēng gòng yú gē rù yǎo míng。

沥湖舟泛

屈大均

峰势盘回北斗同,沥湖应与绛河通。fēng shì pán huí běi dòu tóng,lì hú yīng yǔ jiàng hé tōng。
兰桡曲曲穿岩口,石乳泠泠滴镜中。lán ráo qū qū chuān yán kǒu,shí rǔ líng líng dī jìng zhōng。
雁影尚留炎海雪,莺声不待落梅风。yàn yǐng shàng liú yán hǎi xuě,yīng shēng bù dài luò méi fēng。
芙蓉只解窥渔父,苍翠沾衣影似空。fú róng zhǐ jiě kuī yú fù,cāng cuì zhān yī yǐng shì kōng。

玉屏峰顶看梅

屈大均

峰峰雪洗玉屏新,一树梅花未见人。fēng fēng xuě xǐ yù píng xīn,yī shù méi huā wèi jiàn rén。
疏影忽生明月夜,寒香先作白云春。shū yǐng hū shēng míng yuè yè,hán xiāng xiān zuò bái yún chūn。
盘盘风磴虚无外,落落烟松太古身。pán pán fēng dèng xū wú wài,luò luò yān sōng tài gǔ shēn。
红翠啄开千万朵,冰姿未落已成尘。hóng cuì zhuó kāi qiān wàn duǒ,bīng zī wèi luò yǐ chéng chén。

呈韩宪副

屈大均

牂牁一柱是嵩台,文武声华宪府开。zāng kē yī zhù shì sōng tái,wén wǔ shēng huá xiàn fǔ kāi。
燕喜每期张仲饮,干旄先下彼姝来。yàn xǐ měi qī zhāng zhòng yǐn,gàn máo xiān xià bǐ shū lái。
羚羊东驻韩雍迹,锦石西封陆贾才。líng yáng dōng zhù hán yōng jì,jǐn shí xī fēng lù jiǎ cái。
更为南交持雅颂,纵横玉尺奋高裁。gèng wèi nán jiāo chí yǎ sòng,zòng héng yù chǐ fèn gāo cái。

韩观察席上次韵赠吴湖州

屈大均

翩翩旌节岭西年,宾客同临五岭烟。piān piān jīng jié lǐng xī nián,bīn kè tóng lín wǔ lǐng yān。
雪苑枚乘推祭酒,兰台平子正归田。xuě yuàn méi chéng tuī jì jiǔ,lán tái píng zi zhèng guī tián。
三江暖爱初晴日,双峡寒惊欲雪天。sān jiāng nuǎn ài chū qíng rì,shuāng xiá hán jīng yù xuě tiān。
蝴蝶文章君自足,休论孔雀有金钱。hú dié wén zhāng jūn zì zú,xiū lùn kǒng què yǒu jīn qián。

汉关

屈大均

汉关南望泪痕滋,大小琵琶拨尽时。hàn guān nán wàng lèi hén zī,dà xiǎo pí pá bō jǐn shí。
天子何须降黄鹄,单于只解爱阏氏。tiān zi hé xū jiàng huáng gǔ,dān yú zhǐ jiě ài è shì。
心同青草千年在,梦与香溪万里期。xīn tóng qīng cǎo qiān nián zài,mèng yǔ xiāng xī wàn lǐ qī。
长使山川少颜色,明妃生处有馀悲。zhǎng shǐ shān chuān shǎo yán sè,míng fēi shēng chù yǒu yú bēi。

汉关

屈大均

黄云不逐锦车还,望绝天南有汉关。huáng yún bù zhú jǐn chē hái,wàng jué tiān nán yǒu hàn guān。
青冢易成兰麝土,紫台难作苎萝山。qīng zhǒng yì chéng lán shè tǔ,zǐ tái nán zuò zhù luó shān。
空将春色归龙塞,岂有长城在玉颜。kōng jiāng chūn sè guī lóng sāi,qǐ yǒu zhǎng chéng zài yù yán。
才似少卿人更恨,相逢无计与刀环。cái shì shǎo qīng rén gèng hèn,xiāng féng wú jì yǔ dāo huán。

早春宴集三闾书院即事

屈大均

海岸犹馀积雪光,春寒绝不似炎方。hǎi àn yóu yú jī xuě guāng,chūn hán jué bù shì yán fāng。
莺声亦有江南好,梅蕊从无塞北香。yīng shēng yì yǒu jiāng nán hǎo,méi ruǐ cóng wú sāi běi xiāng。
五柳春秋空甲子,三闾歌舞是东皇。wǔ liǔ chūn qiū kōng jiǎ zi,sān lǘ gē wǔ shì dōng huáng。
嘉辰宴会良难得,且共衔杯到夕阳。jiā chén yàn huì liáng nán dé,qiě gòng xián bēi dào xī yáng。