古诗词

老树歌为蒋少参寿

屈大均

少参堂侧有老树,似榕非榕榕所寓。shǎo cān táng cè yǒu lǎo shù,shì róng fēi róng róng suǒ yù。
叶叶含苞如木笔,叶开忽似花争吐。yè yè hán bāo rú mù bǐ,yè kāi hū shì huā zhēng tǔ。
花亦非花花不如,红浅绿深带膏露。huā yì fēi huā huā bù rú,hóng qiǎn lǜ shēn dài gāo lù。
千万根须作一身,虎倒龙颠应有故。qiān wàn gēn xū zuò yī shēn,hǔ dào lóng diān yīng yǒu gù。
我公构宇轮囷下,日见柯条出烟雾。wǒ gōng gòu yǔ lún qūn xià,rì jiàn kē tiáo chū yān wù。
公馀一日三摩挲,时遣词人竞题赋。gōng yú yī rì sān mó sā,shí qiǎn cí rén jìng tí fù。
拥肿不知大几抱,朔雪炎霜自朝暮。yōng zhǒng bù zhī dà jǐ bào,shuò xuě yán shuāng zì cháo mù。
青牛变化已多年,白鹤巢栖宁有数。qīng niú biàn huà yǐ duō nián,bái hè cháo qī níng yǒu shù。
尉佗城中古木少,除却菩提应独步。wèi tuó chéng zhōng gǔ mù shǎo,chú què pú tí yīng dú bù。
越人以此为甘棠,一叶一枝孺子慕。yuè rén yǐ cǐ wèi gān táng,yī yè yī zhī rú zi mù。
公之先公所根本,南海一株磐石固。gōng zhī xiān gōng suǒ gēn běn,nán hǎi yī zhū pán shí gù。
百年父老已汤沐,万古神灵定呵护。bǎi nián fù lǎo yǐ tāng mù,wàn gǔ shén líng dìng hē hù。
霜威尚带西台柏,匠石森然不敢顾。shuāng wēi shàng dài xī tái bǎi,jiàng shí sēn rán bù gǎn gù。
五岭凭兹作梁栋,望似丘山阴四布。wǔ lǐng píng zī zuò liáng dòng,wàng shì qiū shān yīn sì bù。
吐纳精华日影中,元气茫茫各奔赴。tǔ nà jīng huá rì yǐng zhōng,yuán qì máng máng gè bēn fù。
膏流金玉总堪饵,腹有文章长不蠹。gāo liú jīn yù zǒng kān ěr,fù yǒu wén zhāng zhǎng bù dù。
天南奇树罕人知,木棉千尺虚当路。tiān nán qí shù hǎn rén zhī,mù mián qiān chǐ xū dāng lù。
桢干因君益大春,剪拜恐为雷雨怒。zhēn gàn yīn jūn yì dà chūn,jiǎn bài kǒng wèi léi yǔ nù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

熨斗曲

屈大均

儿寒捉熨斗,母冻方裁襦。ér hán zhuō yùn dòu,mǔ dòng fāng cái rú。
箸襦儿已足,复㡓母所须。zhù rú ér yǐ zú,fù kūn mǔ suǒ xū。

熨斗曲

屈大均

儿既上箸襦,复㡓不须作。ér jì shàng zhù rú,fù kūn bù xū zuò。
箸襦下当暖,熨斗火方大。zhù rú xià dāng nuǎn,yùn dòu huǒ fāng dà。

古意

屈大均

心甘和薏苦,一种在莲房。xīn gān hé yì kǔ,yī zhǒng zài lián fáng。
试把芙蓉擘,方知侬断肠。shì bǎ fú róng bāi,fāng zhī nóng duàn cháng。

古意

屈大均

生憎双蛱蝶,终日镇相随。shēng zēng shuāng jiá dié,zhōng rì zhèn xiāng suí。
不是韩凭魄,何须风太吹。bù shì hán píng pò,hé xū fēng tài chuī。

古意

屈大均

雨馀苔藓上,泥以燕衔香。yǔ yú tái xiǎn shàng,ní yǐ yàn xián xiāng。
一片馀春色,依依在画梁。yī piàn yú chūn sè,yī yī zài huà liáng。

春闺曲

屈大均

小小比肩时,春来忍别离。xiǎo xiǎo bǐ jiān shí,chūn lái rěn bié lí。
不须烧鹊脑,已使妾相思。bù xū shāo què nǎo,yǐ shǐ qiè xiāng sī。

春闺曲

屈大均

花豸尽情啼,郎行莫陇西。huā zhì jǐn qíng tí,láng xíng mò lǒng xī。
花含红泪落,片片湿香闺。huā hán hóng lèi luò,piàn piàn shī xiāng guī。

春闺曲

屈大均

身是珠儿女,穿钗不穿珠。shēn shì zhū ér nǚ,chuān chāi bù chuān zhū。
将珠求媚蝶,一一系罗襦。jiāng zhū qiú mèi dié,yī yī xì luó rú。

春闺曲

屈大均

香薰长在手,不必辟寒犀。xiāng xūn zhǎng zài shǒu,bù bì pì hán xī。
心字烧难烬,和花作燕泥。xīn zì shāo nán jìn,hé huā zuò yàn ní。

春闺曲

屈大均

愿作秭归鸟,催君春暮归。yuàn zuò zǐ guī niǎo,cuī jūn chūn mù guī。
当归还有草,相寄莫相违。dāng guī hái yǒu cǎo,xiāng jì mò xiāng wéi。

画秦吉了

屈大均

珍禽解姓秦,弄语向芳春。zhēn qín jiě xìng qín,nòng yǔ xiàng fāng chūn。
购得从蛮女,边鸾画不真。gòu dé cóng mán nǚ,biān luán huà bù zhēn。

林中杂咏

屈大均

向花啼不已,一一是相思。xiàng huā tí bù yǐ,yī yī shì xiāng sī。
更有山鹕好,雌雄总画眉。gèng yǒu shān hú hǎo,cí xióng zǒng huà méi。

林中杂咏

屈大均

大小花含笑,风吹祗半开。dà xiǎo huā hán xiào,fēng chuī zhī bàn kāi。
幽香如夜合,一朵入窗来。yōu xiāng rú yè hé,yī duǒ rù chuāng lái。

芭蕉

屈大均

芭蕉休剪叶,剪叶子生迟。bā jiāo xiū jiǎn yè,jiǎn yè zi shēng chí。
滴滴宜疏雨,声寒秋夜时。dī dī yí shū yǔ,shēng hán qiū yè shí。

盆荷

屈大均

距荷犹短短,叶小不胜珠。jù hé yóu duǎn duǎn,yè xiǎo bù shèng zhū。
已有花相偶,参差出绿蒲。yǐ yǒu huā xiāng ǒu,cān chà chū lǜ pú。