古诗词

老树歌为蒋少参寿

屈大均

少参堂侧有老树,似榕非榕榕所寓。shǎo cān táng cè yǒu lǎo shù,shì róng fēi róng róng suǒ yù。
叶叶含苞如木笔,叶开忽似花争吐。yè yè hán bāo rú mù bǐ,yè kāi hū shì huā zhēng tǔ。
花亦非花花不如,红浅绿深带膏露。huā yì fēi huā huā bù rú,hóng qiǎn lǜ shēn dài gāo lù。
千万根须作一身,虎倒龙颠应有故。qiān wàn gēn xū zuò yī shēn,hǔ dào lóng diān yīng yǒu gù。
我公构宇轮囷下,日见柯条出烟雾。wǒ gōng gòu yǔ lún qūn xià,rì jiàn kē tiáo chū yān wù。
公馀一日三摩挲,时遣词人竞题赋。gōng yú yī rì sān mó sā,shí qiǎn cí rén jìng tí fù。
拥肿不知大几抱,朔雪炎霜自朝暮。yōng zhǒng bù zhī dà jǐ bào,shuò xuě yán shuāng zì cháo mù。
青牛变化已多年,白鹤巢栖宁有数。qīng niú biàn huà yǐ duō nián,bái hè cháo qī níng yǒu shù。
尉佗城中古木少,除却菩提应独步。wèi tuó chéng zhōng gǔ mù shǎo,chú què pú tí yīng dú bù。
越人以此为甘棠,一叶一枝孺子慕。yuè rén yǐ cǐ wèi gān táng,yī yè yī zhī rú zi mù。
公之先公所根本,南海一株磐石固。gōng zhī xiān gōng suǒ gēn běn,nán hǎi yī zhū pán shí gù。
百年父老已汤沐,万古神灵定呵护。bǎi nián fù lǎo yǐ tāng mù,wàn gǔ shén líng dìng hē hù。
霜威尚带西台柏,匠石森然不敢顾。shuāng wēi shàng dài xī tái bǎi,jiàng shí sēn rán bù gǎn gù。
五岭凭兹作梁栋,望似丘山阴四布。wǔ lǐng píng zī zuò liáng dòng,wàng shì qiū shān yīn sì bù。
吐纳精华日影中,元气茫茫各奔赴。tǔ nà jīng huá rì yǐng zhōng,yuán qì máng máng gè bēn fù。
膏流金玉总堪饵,腹有文章长不蠹。gāo liú jīn yù zǒng kān ěr,fù yǒu wén zhāng zhǎng bù dù。
天南奇树罕人知,木棉千尺虚当路。tiān nán qí shù hǎn rén zhī,mù mián qiān chǐ xū dāng lù。
桢干因君益大春,剪拜恐为雷雨怒。zhēn gàn yīn jūn yì dà chūn,jiǎn bài kǒng wèi léi yǔ nù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

黄羊野马满沙陀,朝渡杨河暮柳河。huáng yáng yě mǎ mǎn shā tuó,cháo dù yáng hé mù liǔ hé。
一路胡姬夹毂问,持来羊酪一何多。yī lù hú jī jiā gǔ wèn,chí lái yáng lào yī hé duō。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

西指长城为乡道,我归路与长城长。xī zhǐ zhǎng chéng wèi xiāng dào,wǒ guī lù yǔ zhǎng chéng zhǎng。
青为明妃墓边草,白是阏氏营上霜。qīng wèi míng fēi mù biān cǎo,bái shì è shì yíng shàng shuāng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

行尽桑干万里沙,北风吹雪损铅华。xíng jǐn sāng gàn wàn lǐ shā,běi fēng chuī xuě sǔn qiān huá。
从伊妇女多颜色,不采燕支山上花。cóng yī fù nǚ duō yán sè,bù cǎi yàn zhī shān shàng huā。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

九月云中雪不迟,香貂初上髻鬟时。jiǔ yuè yún zhōng xuě bù chí,xiāng diāo chū shàng jì huán shí。
酒酣共射阴山兔,双兔雌雄谁得知。jiǔ hān gòng shè yīn shān tù,shuāng tù cí xióng shuí dé zhī。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

夜夜毡车宿陇头,不登辽后洗妆楼。yè yè zhān chē sù lǒng tóu,bù dēng liáo hòu xǐ zhuāng lóu。
夫人自爱磨笄石,天际苍苍一片秋。fū rén zì ài mó jī shí,tiān jì cāng cāng yī piàn qiū。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

欲向京师视宫阙,驱车千里入居庸。yù xiàng jīng shī shì gōng quē,qū chē qiān lǐ rù jū yōng。
与君黻佩非今日,且复行歌返碧峰。yǔ jūn fú pèi fēi jīn rì,qiě fù xíng gē fǎn bì fēng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

高士繇来重妻子,莫将梅福比梁鸿。gāo shì yáo lái zhòng qī zi,mò jiāng méi fú bǐ liáng hóng。
五噫歌罢今当去,去向姑苏台以东。wǔ yī gē bà jīn dāng qù,qù xiàng gū sū tái yǐ dōng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

一声鸡唱整衣裳,眉黛沾残子夜霜。yī shēng jī chàng zhěng yī shang,méi dài zhān cán zi yè shuāng。
行到白门春色满,梅花为尔点新妆。xíng dào bái mén chūn sè mǎn,méi huā wèi ěr diǎn xīn zhuāng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

走马渔阳路尽时,天津东下逐流澌。zǒu mǎ yú yáng lù jǐn shí,tiān jīn dōng xià zhú liú sī。
北风一夜河冰合,又舍兰舟汶水湄。běi fēng yī yè hé bīng hé,yòu shě lán zhōu wèn shuǐ méi。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

日出河冰流有声,舟人一路击冰行。rì chū hé bīng liú yǒu shēng,zhōu rén yī lù jī bīng xíng。
三朝三暮清河口,幸有香醪慰尔情。sān cháo sān mù qīng hé kǒu,xìng yǒu xiāng láo wèi ěr qíng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

渡河未已渡江淮,买舟用尽头上钗。dù hé wèi yǐ dù jiāng huái,mǎi zhōu yòng jǐn tóu shàng chāi。
日日牵舟上冰去,苦寒娇女在中怀。rì rì qiān zhōu shàng bīng qù,kǔ hán jiāo nǚ zài zhōng huái。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

汝舅怜予华岳吟,因将窈窕慰文心。rǔ jiù lián yǔ huá yuè yín,yīn jiāng yǎo tiǎo wèi wén xīn。
蹇修复有青莲客,司马无烦绿绮琴。jiǎn xiū fù yǒu qīng lián kè,sī mǎ wú fán lǜ qǐ qín。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

使君羔雁为予将,千骑迎来自朔方。shǐ jūn gāo yàn wèi yǔ jiāng,qiān qí yíng lái zì shuò fāng。
与子得成兄弟好,都繇幕府重文章。yǔ zi dé chéng xiōng dì hǎo,dōu yáo mù fǔ zhòng wén zhāng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

罗敷潭上昔相逢,鸾鹤相将太华峰。luó fū tán shàng xī xiāng féng,luán hè xiāng jiāng tài huá fēng。
真似秦时丈夫者,玉姜携手上芙蓉。zhēn shì qín shí zhàng fū zhě,yù jiāng xié shǒu shàng fú róng。

从塞上偕内子南还赋赠

屈大均

一从玉女洗头罢,二十八潭流水香。yī cóng yù nǚ xǐ tóu bà,èr shí bā tán liú shuǐ xiāng。
与尔秦时一毛女,双双玉井作鸳鸯。yǔ ěr qín shí yī máo nǚ,shuāng shuāng yù jǐng zuò yuān yāng。