古诗词

赋得石琴送陈健夫往零陵

屈大均

端州白石天下稀,声含宫商人不知。duān zhōu bái shí tiān xià xī,shēng hán gōng shāng rén bù zhī。
斫瑶琴长四尺,轻如一片番流离。zhuó yáo qín zhǎng sì chǐ,qīng rú yī piàn fān liú lí。
石音最是难调者,碧玉老人能大雅。shí yīn zuì shì nán diào zhě,bì yù lǎo rén néng dà yǎ。
繇来太古本无弦,不是希声知者寡。yáo lái tài gǔ běn wú xián,bù shì xī shēng zhī zhě guǎ。
无弦吾欲并无琴,琴向高山流水寻。wú xián wú yù bìng wú qín,qín xiàng gāo shān liú shuǐ xún。
天籁元从人籁出,非君谁识此元音。tiān lài yuán cóng rén lài chū,fēi jūn shuí shí cǐ yuán yīn。
君今欲向潇湘去,此是重华挥手处。jūn jīn yù xiàng xiāo xiāng qù,cǐ shì zhòng huá huī shǒu chù。
五弦一一在天风,二女双双出烟雨。wǔ xián yī yī zài tiān fēng,èr nǚ shuāng shuāng chū yān yǔ。
诗篇投向洞庭波,山鬼篁中答啸歌。shī piān tóu xiàng dòng tíng bō,shān guǐ huáng zhōng dá xiào gē。
幽兰积雪频相寄,慰我相思愁梦多。yōu lán jī xuě pín xiāng jì,wèi wǒ xiāng sī chóu mèng duō。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

子规

屈大均

山茶花落子规啼,呜咽春当谢女闺。shān chá huā luò zi guī tí,wū yàn chūn dāng xiè nǚ guī。
豹汝无情教客去,竹枝驱向锦城西。bào rǔ wú qíng jiào kè qù,zhú zhī qū xiàng jǐn chéng xī。

顾生以画朱竹见贻口占答之

屈大均

朱竹胜于墨竹多,人言竹醉亦颜酡。zhū zhú shèng yú mò zhú duō,rén yán zhú zuì yì yán tuó。
筼筜忽与枫林似,叶叶红如霜染何。yún dāng hū yǔ fēng lín shì,yè yè hóng rú shuāng rǎn hé。

顾生以画朱竹见贻口占答之

屈大均

太赤枝枝似彼姝,琅玕欲报玉盘无。tài chì zhī zhī shì bǐ shū,láng gān yù bào yù pán wú。
新词可当襜褕否,更乞徐熙没骨图。xīn cí kě dāng chān yú fǒu,gèng qǐ xú xī méi gǔ tú。

听陈生松言琴

屈大均

琴声绝似松言语,君把松声尽入琴。qín shēng jué shì sōng yán yǔ,jūn bǎ sōng shēng jǐn rù qín。
天籁最多惟五鬣,微风亦复响萧森。tiān lài zuì duō wéi wǔ liè,wēi fēng yì fù xiǎng xiāo sēn。

听陈生松言琴

屈大均

家贫亦有数瑶琴,儿女能知山水音。jiā pín yì yǒu shù yáo qín,ér nǚ néng zhī shān shuǐ yīn。
况有松声来万壑,何人不道似空林。kuàng yǒu sōng shēng lái wàn hè,hé rén bù dào shì kōng lín。

黄村

屈大均

黄村十里接朱村,尽种梅花作果园。huáng cūn shí lǐ jiē zhū cūn,jǐn zhǒng méi huā zuò guǒ yuán。
花发纷纷来翠羽,啾嘈日与美人言。huā fā fēn fēn lái cuì yǔ,jiū cáo rì yǔ měi rén yán。

频果乾

屈大均

京师频果与花红,作脯南来笑土风。jīng shī pín guǒ yǔ huā hóng,zuò pú nán lái xiào tǔ fēng。
不问花红问频果,鲜时香味可相同。bù wèn huā hóng wèn pín guǒ,xiān shí xiāng wèi kě xiāng tóng。

频果乾

屈大均

频果甜于沙果多,相思原不是频婆。pín guǒ tián yú shā guǒ duō,xiāng sī yuán bù shì pín pó。
乾来说是林檎脯,越客传看咥笑多。qián lái shuō shì lín qín pú,yuè kè chuán kàn xì xiào duō。

频果乾

屈大均

上林频果最称珍,夏熟樱桃共荐新。shàng lín pín guǒ zuì chēng zhēn,xià shú yīng táo gòng jiàn xīn。
作脯不教南客识,玉盘争取更贻人。zuò pú bù jiào nán kè shí,yù pán zhēng qǔ gèng yí rén。

将上惠阳舟中望罗浮即事呈王太守

屈大均

疍家无数石湾前,欲买三篷恨少钱。dàn jiā wú shù shí wān qián,yù mǎi sān péng hèn shǎo qián。
扁水航船鱼蟹客,殷勤分得一舱眠。biǎn shuǐ háng chuán yú xiè kè,yīn qín fēn dé yī cāng mián。

将上惠阳舟中望罗浮即事呈王太守

屈大均

江水冬来细作渠,绝愁乾到宝潭墟。jiāng shuǐ dōng lái xì zuò qú,jué chóu qián dào bǎo tán xū。
四更上缆乘寒月,行到天明十里馀。sì gèng shàng lǎn chéng hán yuè,xíng dào tiān míng shí lǐ yú。

将上惠阳舟中望罗浮即事呈王太守

屈大均

江边罗浮上惠阳,绝胜九面见衡湘。jiāng biān luó fú shàng huì yáng,jué shèng jiǔ miàn jiàn héng xiāng。
半天空翠如阴雨,一路秋光出夕阳。bàn tiān kōng cuì rú yīn yǔ,yī lù qiū guāng chū xī yáng。

将上惠阳舟中望罗浮即事呈王太守

屈大均

东江曲曲向西流,浅水平沙处处洲。dōng jiāng qū qū xiàng xī liú,qiǎn shuǐ píng shā chù chù zhōu。
枉挂蒲帆风未便,罗浮三日似黄牛。wǎng guà pú fān fēng wèi biàn,luó fú sān rì shì huáng niú。

将上惠阳舟中望罗浮即事呈王太守

屈大均

广州下不见罗浮,不见罗浮上惠州。guǎng zhōu xià bù jiàn luó fú,bù jiàn luó fú shàng huì zhōu。
广惠中间峰四百,与君分取入书楼。guǎng huì zhōng jiān fēng sì bǎi,yǔ jūn fēn qǔ rù shū lóu。

将上惠阳舟中望罗浮即事呈王太守

屈大均

牵上榕城水渐高,葫芦山截苦波涛。qiān shàng róng chéng shuǐ jiàn gāo,hú lú shān jié kǔ bō tāo。
冬乾不满二三尺,撑折弯弯无数篙。dōng qián bù mǎn èr sān chǐ,chēng zhé wān wān wú shù gāo。