古诗词

赋得蝴蝶茧赠王黄门幼华

屈大均

罗浮蝴蝶有洞穴,天蛾吐丝白如雪。luó fú hú dié yǒu dòng xué,tiān é tǔ sī bái rú xuě。
千丝万丝作一茧,仙胎只为凤车结。qiān sī wàn sī zuò yī jiǎn,xiān tāi zhǐ wèi fèng chē jié。
终日缠绵如有情,变化一一通神明。zhōng rì chán mián rú yǒu qíng,biàn huà yī yī tōng shén míng。
茧中久蛰经霜雪,雌雄之雷不能惊。jiǎn zhōng jiǔ zhé jīng shuāng xuě,cí xióng zhī léi bù néng jīng。
枝间厚裹乌桕叶,山人采得盈筐箧。zhī jiān hòu guǒ wū jiù yè,shān rén cǎi dé yíng kuāng qiè。
四百峰边大小村,家家皆有大蝴蝶。sì bǎi fēng biān dà xiǎo cūn,jiā jiā jiē yǒu dà hú dié。
黄门近自京华来,邀我共上麻姑台。huáng mén jìn zì jīng huá lái,yāo wǒ gòng shàng má gū tái。
不爱纷纷五色鸟,不求朵朵同心梅。bù ài fēn fēn wǔ sè niǎo,bù qiú duǒ duǒ tóng xīn méi。
只怜凤子多香茧,神物人间知者鲜。zhǐ lián fèng zi duō xiāng jiǎn,shén wù rén jiān zhī zhě xiān。
携归置在梧桐间,明岁车轮双翅展。xié guī zhì zài wú tóng jiān,míng suì chē lún shuāng chì zhǎn。
仙人骥骥最相宜,庄得其雄老得雌。xiān rén jì jì zuì xiāng yí,zhuāng dé qí xióng lǎo dé cí。
云霞衣服谁能似,日月精华总在兹。yún xiá yī fú shuí néng shì,rì yuè jīng huá zǒng zài zī。
君亦当年勾漏令,自入罗浮多啸咏。jūn yì dāng nián gōu lòu lìng,zì rù luó fú duō xiào yǒng。
鲍靓丹炉造未能,袁宏山疏题初竟。bào jìng dān lú zào wèi néng,yuán hóng shān shū tí chū jìng。
干金何物作装还,蝴蝶之茧徒斑斑。gàn jīn hé wù zuò zhuāng hái,hú dié zhī jiǎn tú bān bān。
已掷沉香教作浦,更包锦石使成山。yǐ zhì chén xiāng jiào zuò pǔ,gèng bāo jǐn shí shǐ chéng shān。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

广州花朝

屈大均

叶惹莺毛绿,花粘燕嘴红。yè rě yīng máo lǜ,huā zhān yàn zuǐ hóng。
生憎声睍睆,一一入愁中。shēng zēng shēng xiàn huàn,yī yī rù chóu zhōng。

翡翠兰

屈大均

出上才双叶,抽心已一花。chū shàng cái shuāng yè,chōu xīn yǐ yī huā。
色应欺翠羽,香未减兰葩。sè yīng qī cuì yǔ,xiāng wèi jiǎn lán pā。

芰荷曲

屈大均

与卿似芙蓉,花叶相偶生。yǔ qīng shì fú róng,huā yè xiāng ǒu shēng。
摘花莫摘叶,花是叶所成。zhāi huā mò zhāi yè,huā shì yè suǒ chéng。

芰荷曲

屈大均

菡萏尚未发,芙蓉亦未开。hàn dàn shàng wèi fā,fú róng yì wèi kāi。
距荷始出水,那得实莲来。jù hé shǐ chū shuǐ,nà dé shí lián lái。

芰荷曲

屈大均

藕荷在泥中,洁白只自知。ǒu hé zài ní zhōng,jié bái zhǐ zì zhī。
花生两叶后,节在不嫌迟。huā shēng liǎng yè hòu,jié zài bù xián chí。

古辞

屈大均

寄生松上萝,寄生桑上茑。jì shēng sōng shàng luó,jì shēng sāng shàng niǎo。
为茑莫为萝,采桑人少小。wèi niǎo mò wèi luó,cǎi sāng rén shǎo xiǎo。

古辞

屈大均

茯苓龟鸟形,华山生者好。fú líng guī niǎo xíng,huá shān shēng zhě hǎo。
千岁附松根,赤白长相抱。qiān suì fù sōng gēn,chì bái zhǎng xiāng bào。

奴隶

屈大均

氍㲣为裤口,白氎为陌头。qú wèi kù kǒu,bái dié wèi mò tóu。
行人见辟易,奴隶如公侯。xíng rén jiàn pì yì,nú lì rú gōng hóu。

浣纱女庙

屈大均

得此壶浆女,千秋两浣纱。dé cǐ hú jiāng nǚ,qiān qiū liǎng huàn shā。
真州祠下树,香接苎萝花。zhēn zhōu cí xià shù,xiāng jiē zhù luó huā。

送人游雁荡

屈大均

东峰五十三,西峰四十八。dōng fēng wǔ shí sān,xī fēng sì shí bā。
同为百一峰,细细数奇拔。tóng wèi bǎi yī fēng,xì xì shù qí bá。

送人游雁荡

屈大均

峰峰在谷中,芙蓉不可见。fēng fēng zài gǔ zhōng,fú róng bù kě jiàn。
下注大龙湫,何峰多白练。xià zhù dà lóng jiǎo,hé fēng duō bái liàn。

送人游雁荡

屈大均

南来雁荡馆,北去雁门家。nán lái yàn dàng guǎn,běi qù yàn mén jiā。
不是峰峦好,何因别塞沙。bù shì fēng luán hǎo,hé yīn bié sāi shā。

送人游雁荡

屈大均

一峰一回顾,知尔下山时。yī fēng yī huí gù,zhī ěr xià shān shí。
数遍东西谷,中峰不可知。shù biàn dōng xī gǔ,zhōng fēng bù kě zhī。

劝姬人酒

屈大均

贤后金罍酌,班姬亦羽觞。xián hòu jīn léi zhuó,bān jī yì yǔ shāng。
玉颜酡更好,试把索郎尝。yù yán tuó gèng hǎo,shì bǎ suǒ láng cháng。

劝姬人酒

屈大均

每嫌明月夜,酒气太薰卿。měi xián míng yuè yè,jiǔ qì tài xūn qīng。
不若同沾醉,氤氲直到明。bù ruò tóng zhān zuì,yīn yūn zhí dào míng。