古诗词

乌江吊项王

屈大均

力拔山兮天下雄,气盖世兮乃无终。lì bá shān xī tiān xià xióng,qì gài shì xī nǎi wú zhōng。
王以天下兮三让,不然汉高无大风。wáng yǐ tiān xià xī sān ràng,bù rán hàn gāo wú dà fēng。
一让兮不杀沛公,鸿门不追至军中。yī ràng xī bù shā pèi gōng,hóng mén bù zhuī zhì jūn zhōng。
始驱除兮终拱手,禅授之德真重瞳。shǐ qū chú xī zhōng gǒng shǒu,chán shòu zhī dé zhēn zhòng tóng。
再让兮不都关中,天府捐弃咸阳宫。zài ràng xī bù dōu guān zhōng,tiān fǔ juān qì xián yáng gōng。
故乡彭城不忍舍,鸿沟为界来相攻。gù xiāng péng chéng bù rěn shě,hóng gōu wèi jiè lái xiāng gōng。
三让兮不渡江东,江东吴越地未空。sān ràng xī bù dù jiāng dōng,jiāng dōng wú yuè dì wèi kōng。
八千子弟倘复起,夫差句践霸可同。bā qiān zi dì tǎng fù qǐ,fū chà jù jiàn bà kě tóng。
江涛怒兮水倒立,大野吹兮多落枫。jiāng tāo nù xī shuǐ dào lì,dà yě chuī xī duō luò fēng。
时不利兮骓一蹶,天之亡我命当穷。shí bù lì xī zhuī yī jué,tiān zhī wáng wǒ mìng dāng qióng。
死生与虞同一命,蛾眉血兮溅衣红。sǐ shēng yǔ yú tóng yī mìng,é méi xuè xī jiàn yī hóng。
王多情兮不负季,视季亦与虞兮同。wáng duō qíng xī bù fù jì,shì jì yì yǔ yú xī tóng。
还定三秦忽失约,季负王兮季非忠。hái dìng sān qín hū shī yuē,jì fù wáng xī jì fēi zhōng。
不杀义帝季亦杀,三军缟素欺愚蒙。bù shā yì dì jì yì shā,sān jūn gǎo sù qī yú méng。
英雄岂必皆好信,势便逐利如转蓬。yīng xióng qǐ bì jiē hǎo xìn,shì biàn zhú lì rú zhuǎn péng。
三杰不言复雠事,董公遮道计殊工。sān jié bù yán fù chóu shì,dǒng gōng zhē dào jì shū gōng。
吴芮不杀王不服,弑君之贼乃有躬。wú ruì bù shā wáng bù fú,shì jūn zhī zéi nǎi yǒu gōng。
义帝无后汉不立,汉之寡恩诚不聪。yì dì wú hòu hàn bù lì,hàn zhī guǎ ēn chéng bù cōng。
英雄成败两不义,谁言天授非人功。yīng xióng chéng bài liǎng bù yì,shuí yán tiān shòu fēi rén gōng。
吁嗟,谁言天授非人功。xū jiē,shuí yán tiān shòu fēi rén gōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

云中词

屈大均

薄暮桑干大猎还,纷纷雨雪暗关山。báo mù sāng gàn dà liè hái,fēn fēn yǔ xuě àn guān shān。
天寒不惜貂裘典,一醉春光上玉颜。tiān hán bù xī diāo qiú diǎn,yī zuì chūn guāng shàng yù yán。

入塞行

屈大均

万里挥鞭辞玉颜,愁心不断似天山。wàn lǐ huī biān cí yù yán,chóu xīn bù duàn shì tiān shān。
天生飞将从无命,笑向沙场射虎还。tiān shēng fēi jiāng cóng wú mìng,xiào xiàng shā chǎng shè hǔ hái。

怀沈武功

屈大均

卿本佳人自不知,相逢蔓草露零时。qīng běn jiā rén zì bù zhī,xiāng féng màn cǎo lù líng shí。
殷勤问我离骚赋,欲共潇湘采竹枝。yīn qín wèn wǒ lí sāo fù,yù gòng xiāo xiāng cǎi zhú zhī。

怀沈武功

屈大均

怅望湖天祗去鸿,洞庭花映白云空。chàng wàng hú tiān zhī qù hóng,dòng tíng huā yìng bái yún kōng。
银鱼一尺春来美,欲寄相思秀水东。yín yú yī chǐ chūn lái měi,yù jì xiāng sī xiù shuǐ dōng。

白华园送客口号

屈大均

白雨频催荔子红,蝉声凉带芰荷风。bái yǔ pín cuī lì zi hóng,chán shēng liáng dài jì hé fēng。
林塘好是清和候,无奈君行向海东。lín táng hǎo shì qīng hé hòu,wú nài jūn xíng xiàng hǎi dōng。

白华园送客口号

屈大均

残梦微茫逐水流,送君帆席影沉浮。cán mèng wēi máng zhú shuǐ liú,sòng jūn fān xí yǐng chén fú。
他时倘忆罗阳月,应有音书到石楼。tā shí tǎng yì luó yáng yuè,yīng yǒu yīn shū dào shí lóu。

舟中望庐山有怀玉川门道者

屈大均

瀑布高悬三石梁,湖波荡漾白云光。pù bù gāo xuán sān shí liáng,hú bō dàng yàng bái yún guāng。
仙人双足垂明月,绝世风流不可忘。xiān rén shuāng zú chuí míng yuè,jué shì fēng liú bù kě wàng。

鄂渚曲

屈大均

江汉南流有合时,情人咫尺苦生离。jiāng hàn nán liú yǒu hé shí,qíng rén zhǐ chǐ kǔ shēng lí。
散花洲上空相忆,却月城边自不知。sàn huā zhōu shàng kōng xiāng yì,què yuè chéng biān zì bù zhī。

复归沙亭柬从兄泰士

屈大均

故园又复返沙亭,绕屋峰峦作画屏。gù yuán yòu fù fǎn shā tíng,rào wū fēng luán zuò huà píng。
兄弟行中吾与子,遗书真解读骚经。xiōng dì xíng zhōng wú yǔ zi,yí shū zhēn jiě dú sāo jīng。

复归沙亭柬从兄泰士

屈大均

素馆依然水木间,四围多是未名山。sù guǎn yī rán shuǐ mù jiān,sì wéi duō shì wèi míng shān。
最高峰好惟烟管,与子长乘采药闲。zuì gāo fēng hǎo wéi yān guǎn,yǔ zi zhǎng chéng cǎi yào xián。

复归沙亭柬从兄泰士

屈大均

无多白发不教催,一月童颜驻一回。wú duō bái fā bù jiào cuī,yī yuè tóng yán zhù yī huí。
吾道自令颜色好,金精石髓本尘埃。wú dào zì lìng yán sè hǎo,jīn jīng shí suǐ běn chén āi。

壬戌人日作

屈大均

何曾一日得为人,五十三年未见春。hé céng yī rì dé wèi rén,wǔ shí sān nián wèi jiàn chūn。
人日休为人日酒,年年人日总伤神。rén rì xiū wèi rén rì jiǔ,nián nián rén rì zǒng shāng shén。

壬戌人日作

屈大均

闺人生日是今朝,花落兰房久寂寥。guī rén shēng rì shì jīn cháo,huā luò lán fáng jiǔ jì liáo。
十二年来罢人日,泪珠为酒滴妖娆。shí èr nián lái bà rén rì,lèi zhū wèi jiǔ dī yāo ráo。

壬戌人日作

屈大均

江山虽好恨无人,不用莺声换好春。jiāng shān suī hǎo hèn wú rén,bù yòng yīng shēng huàn hǎo chūn。
人日与谁还燕饮,英雄一一作青燐。rén rì yǔ shuí hái yàn yǐn,yīng xióng yī yī zuò qīng lín。

送人还姑孰

屈大均

牛渚孤从天际浮,天门双夹大江流。niú zhǔ gū cóng tiān jì fú,tiān mén shuāng jiā dà jiāng liú。
开平古庙多松柏,归对风烟一片秋。kāi píng gǔ miào duō sōng bǎi,guī duì fēng yān yī piàn qiū。