古诗词

嘉禾歌为王础尘寿

屈大均

嘉禾生,在何地。jiā hé shēng,zài hé dì。
一茎嘉禾有八穗,一穗有谷六十四。yī jīng jiā hé yǒu bā suì,yī suì yǒu gǔ liù shí sì。
望如芦荻一丛丛,朱家巷口廿里中。wàng rú lú dí yī cóng cóng,zhū jiā xiàng kǒu niàn lǐ zhōng。
三百年来草未垦,此土发祥有真龙。sān bǎi nián lái cǎo wèi kěn,cǐ tǔ fā xiáng yǒu zhēn lóng。
真龙昔向句容产,黄气紫云长鸿蒙。zhēn lóng xī xiàng jù róng chǎn,huáng qì zǐ yún zhǎng hóng méng。
瓜瓞绵绵此根本,民之初生沮漆同。guā dié mián mián cǐ gēn běn,mín zhī chū shēng jǔ qī tóng。
嘉禾知是后稷穑,不烦播种因天功。jiā hé zhī shì hòu jì sè,bù fán bō zhǒng yīn tiān gōng。
子孙会有圣人出,嘉禾为兆非年丰。zi sūn huì yǒu shèng rén chū,jiā hé wèi zhào fēi nián fēng。
我从王君闻此兆,如此嘉禾古所少。wǒ cóng wáng jūn wén cǐ zhào,rú cǐ jiā hé gǔ suǒ shǎo。
八穗乃是八纯卦,六十有四合大小。bā suì nǎi shì bā chún guà,liù shí yǒu sì hé dà xiǎo。
易为日月两大象,相代为明昏复晓。yì wèi rì yuè liǎng dà xiàng,xiāng dài wèi míng hūn fù xiǎo。
一穗具卦六十四,造化有心殊易了。yī suì jù guà liù shí sì,zào huà yǒu xīn shū yì le。
持将八穗为君寿,数符五百不先后。chí jiāng bā suì wèi jūn shòu,shù fú wǔ bǎi bù xiān hòu。
名世即同王者兴,周公嘉禾作应又。míng shì jí tóng wáng zhě xīng,zhōu gōng jiā hé zuò yīng yòu。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

代景子将归寄内之作

屈大均

何事时来反息机,将军难挽紫骝飞。hé shì shí lái fǎn xī jī,jiāng jūn nán wǎn zǐ liú fēi。
多因戍妇啼红粉,亦是山人爱白衣。duō yīn shù fù tí hóng fěn,yì shì shān rén ài bái yī。
士马自分诸部去,簪缨谁惜一人归。shì mǎ zì fēn zhū bù qù,zān yīng shuí xī yī rén guī。
高堂此夕应同汝,梦见戎装脱翠微。gāo táng cǐ xī yīng tóng rǔ,mèng jiàn róng zhuāng tuō cuì wēi。

送人度梅岭

屈大均

天作长城五岭间,雄州缭绕万重山。tiān zuò zhǎng chéng wǔ lǐng jiān,xióng zhōu liáo rào wàn zhòng shān。
越王旧治梅花国,秦帝初开大庾关。yuè wáng jiù zhì méi huā guó,qín dì chū kāi dà yǔ guān。
红叶影中双骑去,白猿声里一人还。hóng yè yǐng zhōng shuāng qí qù,bái yuán shēng lǐ yī rén hái。
乘时自有台侯业,莫使乡愁上玉颜。chéng shí zì yǒu tái hóu yè,mò shǐ xiāng chóu shàng yù yán。

送曹郡丞

屈大均

萧斋卧病日沉沦,知己浔江自少人。xiāo zhāi wò bìng rì chén lún,zhī jǐ xún jiāng zì shǎo rén。
无路可归黄木浦,有辞难乞白华身。wú lù kě guī huáng mù pǔ,yǒu cí nán qǐ bái huá shēn。
一春风雨飘乡梦,三载关山黯战尘。yī chūn fēng yǔ piāo xiāng mèng,sān zài guān shān àn zhàn chén。
樽酒不堪还送别,桃花和泪共沾巾。zūn jiǔ bù kān hái sòng bié,táo huā hé lèi gòng zhān jīn。

代景子昭江村舍寄怀某中丞之作

屈大均

一辞澧浦无知己,三载漓江只忆君。yī cí lǐ pǔ wú zhī jǐ,sān zài lí jiāng zhǐ yì jūn。
飞鞚有谁追国士,拂衣多日别将军。fēi kòng yǒu shuí zhuī guó shì,fú yī duō rì bié jiāng jūn。
蛮奴尚使庭闱隔,渔父频将剑佩分。mán nú shàng shǐ tíng wéi gé,yú fù pín jiāng jiàn pèi fēn。
羡尔南楼方啸咏,相思难寄楚天云。xiàn ěr nán lóu fāng xiào yǒng,xiāng sī nán jì chǔ tiān yún。

代景子昭江村舍寄怀某中丞之作

屈大均

隔浦人家带柳林,茅茨一半落花侵。gé pǔ rén jiā dài liǔ lín,máo cí yī bàn luò huā qīn。
青峰朵朵开春雨,翠竹枝枝散夕阴。qīng fēng duǒ duǒ kāi chūn yǔ,cuì zhú zhī zhī sàn xī yīn。
但使岩泉堪隐几,岂须勋业始抽簪。dàn shǐ yán quán kān yǐn jǐ,qǐ xū xūn yè shǐ chōu zān。
桥西小筑须岩武,暂慰翩翩鸾鹤心。qiáo xī xiǎo zhù xū yán wǔ,zàn wèi piān piān luán hè xīn。

柬孔君

屈大均

世事茫茫总苦辛,肝肠岂与孔融亲。shì shì máng máng zǒng kǔ xīn,gān cháng qǐ yǔ kǒng róng qīn。
天教鲁国馀男子,代有湘累是怨人。tiān jiào lǔ guó yú nán zi,dài yǒu xiāng lèi shì yuàn rén。
鸾凤自应栖枳棘,骅骝那得绝风尘。luán fèng zì yīng qī zhǐ jí,huá liú nà dé jué fēng chén。
堪怜夜夜同明月,相照愁心满海滨。kān lián yè yè tóng míng yuè,xiāng zhào chóu xīn mǎn hǎi bīn。

浮湘作

屈大均

洞庭何处但空天,湘口人家没水烟。dòng tíng hé chù dàn kōng tiān,xiāng kǒu rén jiā méi shuǐ yān。
山色淡分秋雨外,涛声寒落晓风前。shān sè dàn fēn qiū yǔ wài,tāo shēng hán luò xiǎo fēng qián。
兰堂未得三闾返,瑶瑟难从二女传。lán táng wèi dé sān lǘ fǎn,yáo sè nán cóng èr nǚ chuán。
终古云愁兼海思,枝枝斑竹似㛹娟。zhōng gǔ yún chóu jiān hǎi sī,zhī zhī bān zhú shì pián juān。

浮湘作

屈大均

潇湘为客一秋悲,不唱离骚唱竹枝。xiāo xiāng wèi kè yī qiū bēi,bù chàng lí sāo chàng zhú zhī。
香雨忽来神女馆,幽兰多长水仙祠。xiāng yǔ hū lái shén nǚ guǎn,yōu lán duō zhǎng shuǐ xiān cí。
荒淫未敢兼风雅,哀怨惟图写别离。huāng yín wèi gǎn jiān fēng yǎ,āi yuàn wéi tú xiě bié lí。
终古君山青翠好,销魂应有美人知。zhōng gǔ jūn shān qīng cuì hǎo,xiāo hún yīng yǒu měi rén zhī。

夏口

屈大均

却月城临夏口高,维舟日夕苦风涛。què yuè chéng lín xià kǒu gāo,wéi zhōu rì xī kǔ fēng tāo。
青天表里惟秋水,绿树依微是汉皋。qīng tiān biǎo lǐ wéi qiū shuǐ,lǜ shù yī wēi shì hàn gāo。
南国山名愁大别,楚人天性爱离骚。nán guó shān míng chóu dà bié,chǔ rén tiān xìng ài lí sāo。
潇湘战后黄云满,鸿鹄无心下羽毛。xiāo xiāng zhàn hòu huáng yún mǎn,hóng gǔ wú xīn xià yǔ máo。

和王不庵幽居之作

屈大均

一夕秋风老玉颜,无人但掩白云关。yī xī qiū fēng lǎo yù yán,wú rén dàn yǎn bái yún guān。
卧当流水难成梦,行见梅花不欲还。wò dāng liú shuǐ nán chéng mèng,xíng jiàn méi huā bù yù hái。
禅寂定于征战后,功名应在有无间。chán jì dìng yú zhēng zhàn hòu,gōng míng yīng zài yǒu wú jiān。
葛巾风度开东汉,赖尔林泉一日闲。gé jīn fēng dù kāi dōng hàn,lài ěr lín quán yī rì xián。

吴门春日作

屈大均

春光最爱阖阊城,清婉吴音复有情。chūn guāng zuì ài hé chāng chéng,qīng wǎn wú yīn fù yǒu qíng。
一代风流馀屧响,千秋怨毒是箫声。yī dài fēng liú yú xiè xiǎng,qiān qiū yuàn dú shì xiāo shēng。
家家柳拂长天乱,处处花含积雪明。jiā jiā liǔ fú zhǎng tiān luàn,chù chù huā hán jī xuě míng。
市井只今谁烈士,桥边空识伯鸾名。shì jǐng zhǐ jīn shuí liè shì,qiáo biān kōng shí bó luán míng。

吴门春日作

屈大均

桥西旧有伯鸾居,四百飞桥尽不如。qiáo xī jiù yǒu bó luán jū,sì bǎi fēi qiáo jǐn bù rú。
泉石谁令高士在,莺花自是美人馀。quán shí shuí lìng gāo shì zài,yīng huā zì shì měi rén yú。
舂声只可闻皋氏,箫曲那能到阖庐。chōng shēng zhǐ kě wén gāo shì,xiāo qū nà néng dào hé lú。
吴下繇来多侠烈,我行端不为鲈鱼。wú xià yáo lái duō xiá liè,wǒ xíng duān bù wèi lú yú。

虎丘吊阖阊墓作

屈大均

古墓人传鹤涧旁,三千宝剑殉君王。gǔ mù rén chuán hè jiàn páng,sān qiān bǎo jiàn xùn jūn wáng。
青蛇未解伤勾践,白虎徒能拒始皇。qīng shé wèi jiě shāng gōu jiàn,bái hǔ tú néng jù shǐ huáng。
石上每闻金缕曲,林中长见漆灯光。shí shàng měi wén jīn lǚ qū,lín zhōng zhǎng jiàn qī dēng guāng。
紫圭魂魄迷秋草,莫笑多情吊未央。zǐ guī hún pò mí qiū cǎo,mò xiào duō qíng diào wèi yāng。

阊门访瞿止虚赋赠

屈大均

毵娑垂柳拂精庐,有客阊门此隐居。sān suō chuí liǔ fú jīng lú,yǒu kè chāng mén cǐ yǐn jū。
张翰未耽千里菜,专诸方炙太湖鱼。zhāng hàn wèi dān qiān lǐ cài,zhuān zhū fāng zhì tài hú yú。
春光本自耶溪至,明月长疑玉貌馀。chūn guāng běn zì yé xī zhì,míng yuè zhǎng yí yù mào yú。
吴俗繇来能用剑,凭君淬出一芙蕖。wú sú yáo lái néng yòng jiàn,píng jūn cuì chū yī fú qú。

吴阊卧病有作

屈大均

天山南畔对秋空,此日金阊寂寞同。tiān shān nán pàn duì qiū kōng,cǐ rì jīn chāng jì mò tóng。
苏武饥寒甘啮雪,要离细小畏迎风。sū wǔ jī hán gān niè xuě,yào lí xì xiǎo wèi yíng fēng。
思将爪发为神剑,未有精诚与白虹。sī jiāng zhǎo fā wèi shén jiàn,wèi yǒu jīng chéng yǔ bái hóng。
蒲伏不妨长乞食,霸王遗烈在吴中。pú fú bù fáng zhǎng qǐ shí,bà wáng yí liè zài wú zhōng。