古诗词

黄山僧述古画黄山诸松见寄诗以酬之

屈大均

大师将毋永嘉僧,画松往往松飞腾。dà shī jiāng wú yǒng jiā sēng,huà sōng wǎng wǎng sōng fēi téng。
梦中吞龙知几百,吐为松树有神冯。mèng zhōng tūn lóng zhī jǐ bǎi,tǔ wèi sōng shù yǒu shén féng。
狂来倒吸歙溪酒,醉中鳞甲出两肘。kuáng lái dào xī shè xī jiǔ,zuì zhōng lín jiǎ chū liǎng zhǒu。
黄山诸松最奇怪,秃笔扫来无不有。huáng shān zhū sōng zuì qí guài,tū bǐ sǎo lái wú bù yǒu。
此图十株皆逼真,尺蠖盘回苦不伸。cǐ tú shí zhū jiē bī zhēn,chǐ huò pán huí kǔ bù shēn。
千态万状在枝干,多横少直争轮囷。qiān tài wàn zhuàng zài zhī gàn,duō héng shǎo zhí zhēng lún qūn。
日挥双管走奇鬼,一为生枝一枯蘖。rì huī shuāng guǎn zǒu qí guǐ,yī wèi shēng zhī yī kū niè。
拂水藤缠夜叉臂,凌霄花结灵鼠尾。fú shuǐ téng chán yè chā bì,líng xiāo huā jié líng shǔ wěi。
针芒一一如铁攒,中有风雨驱惊湍。zhēn máng yī yī rú tiě zǎn,zhōng yǒu fēng yǔ qū jīng tuān。
阴森已过毕庶子,劲挺绝胜蒋长源。yīn sēn yǐ guò bì shù zi,jìn tǐng jué shèng jiǎng zhǎng yuán。
大师画手老无敌,因我爱松费笔力。dà shī huà shǒu lǎo wú dí,yīn wǒ ài sōng fèi bǐ lì。
他时我向黄山行,偃盖株株应遍识。tā shí wǒ xiàng huáng shān xíng,yǎn gài zhū zhū yīng biàn shí。
会当再拜卧龙松,十旬坐卧当卧龙。huì dāng zài bài wò lóng sōng,shí xún zuò wò dāng wò lóng。
剪取生绢长一丈,乞师图取归南禺。jiǎn qǔ shēng juàn zhǎng yī zhàng,qǐ shī tú qǔ guī nán yú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

齐宫辞

屈大均

西日尚未落,已闻车声来。xī rì shàng wèi luò,yǐ wén chē shēng lái。
美人卷帘待,羊至亦徘徊。měi rén juǎn lián dài,yáng zhì yì pái huái。

齐宫辞

屈大均

多谢水精盐,能使羊欢喜。duō xiè shuǐ jīng yán,néng shǐ yáng huān xǐ。
羊也亦多情,以妾颜色美。yáng yě yì duō qíng,yǐ qiè yán sè měi。

送蒲衣子采砚

屈大均

羚羊古峡口,南转水岩开。líng yáng gǔ xiá kǒu,nán zhuǎn shuǐ yán kāi。
西洞青花好,君贻一片来。xī dòng qīng huā hǎo,jūn yí yī piàn lái。

送蒲衣子采砚

屈大均

紫云凝作膏,氤氲气尝湿。zǐ yún níng zuò gāo,yīn yūn qì cháng shī。
割向九渊中,持归真宰泣。gē xiàng jiǔ yuān zhōng,chí guī zhēn zǎi qì。

送蒲衣子采砚

屈大均

纯紫似羊肝,半含蕉叶白。chún zǐ shì yáng gān,bàn hán jiāo yè bái。
真气作泉流,墨花长润泽。zhēn qì zuò quán liú,mò huā zhǎng rùn zé。

送蒲衣子采砚

屈大均

东洞火痕多,温柔如水玉。dōng dòng huǒ hén duō,wēn róu rú shuǐ yù。
秀色生文姿,为君日三浴。xiù sè shēng wén zī,wèi jūn rì sān yù。

春日曲

屈大均

流莺无事极,啼遍落花前。liú yīng wú shì jí,tí biàn luò huā qián。
笑杀垂垂柳,临风只爱眠。xiào shā chuí chuí liǔ,lín fēng zhǐ ài mián。

春日曲

屈大均

日暖人多梦,春来物有情。rì nuǎn rén duō mèng,chūn lái wù yǒu qíng。
林花知客恨,开落不分明。lín huā zhī kè hèn,kāi luò bù fēn míng。

夜兰

屈大均

兰吐宜清夜,香惟风露知。lán tǔ yí qīng yè,xiāng wéi fēng lù zhī。
露华多在蕊,风势不成枝。lù huá duō zài ruǐ,fēng shì bù chéng zhī。

夜兰

屈大均

风露夜有香,知是幽兰吐。fēng lù yè yǒu xiāng,zhī shì yōu lán tǔ。
山人每不眠,闻香得深悟。shān rén měi bù mián,wén xiāng dé shēn wù。

夜兰

屈大均

幽兰开向夜,风露自成香。yōu lán kāi xiàng yè,fēng lù zì chéng xiāng。
欲得兰膏饮,穿林至石梁。yù dé lán gāo yǐn,chuān lín zhì shí liáng。

寄黄山道者

屈大均

松枝多变化,怪绝似诸峰。sōng zhī duō biàn huà,guài jué shì zhū fēng。
疑尔黄山客,前身亦一松。yí ěr huáng shān kè,qián shēn yì yī sōng。

寄黄山道者

屈大均

松与峰多怪,盘旋势万重。sōng yǔ fēng duō guài,pán xuán shì wàn zhòng。
有时蝉蜕去,一半化为峰。yǒu shí chán tuì qù,yī bàn huà wèi fēng。

寄黄山道者

屈大均

三十六峰外,疑皆松所成。sān shí liù fēng wài,yí jiē sōng suǒ chéng。
巨灵多变怪,一一本无情。jù líng duō biàn guài,yī yī běn wú qíng。

蕉林作

屈大均

蕉叶何尝落,乾时可作书。jiāo yè hé cháng luò,qián shí kě zuò shū。
绕庭三十树,人道绿天如。rào tíng sān shí shù,rén dào lǜ tiān rú。