古诗词

黄山僧述古画黄山诸松见寄诗以酬之

屈大均

大师将毋永嘉僧,画松往往松飞腾。dà shī jiāng wú yǒng jiā sēng,huà sōng wǎng wǎng sōng fēi téng。
梦中吞龙知几百,吐为松树有神冯。mèng zhōng tūn lóng zhī jǐ bǎi,tǔ wèi sōng shù yǒu shén féng。
狂来倒吸歙溪酒,醉中鳞甲出两肘。kuáng lái dào xī shè xī jiǔ,zuì zhōng lín jiǎ chū liǎng zhǒu。
黄山诸松最奇怪,秃笔扫来无不有。huáng shān zhū sōng zuì qí guài,tū bǐ sǎo lái wú bù yǒu。
此图十株皆逼真,尺蠖盘回苦不伸。cǐ tú shí zhū jiē bī zhēn,chǐ huò pán huí kǔ bù shēn。
千态万状在枝干,多横少直争轮囷。qiān tài wàn zhuàng zài zhī gàn,duō héng shǎo zhí zhēng lún qūn。
日挥双管走奇鬼,一为生枝一枯蘖。rì huī shuāng guǎn zǒu qí guǐ,yī wèi shēng zhī yī kū niè。
拂水藤缠夜叉臂,凌霄花结灵鼠尾。fú shuǐ téng chán yè chā bì,líng xiāo huā jié líng shǔ wěi。
针芒一一如铁攒,中有风雨驱惊湍。zhēn máng yī yī rú tiě zǎn,zhōng yǒu fēng yǔ qū jīng tuān。
阴森已过毕庶子,劲挺绝胜蒋长源。yīn sēn yǐ guò bì shù zi,jìn tǐng jué shèng jiǎng zhǎng yuán。
大师画手老无敌,因我爱松费笔力。dà shī huà shǒu lǎo wú dí,yīn wǒ ài sōng fèi bǐ lì。
他时我向黄山行,偃盖株株应遍识。tā shí wǒ xiàng huáng shān xíng,yǎn gài zhū zhū yīng biàn shí。
会当再拜卧龙松,十旬坐卧当卧龙。huì dāng zài bài wò lóng sōng,shí xún zuò wò dāng wò lóng。
剪取生绢长一丈,乞师图取归南禺。jiǎn qǔ shēng juàn zhǎng yī zhàng,qǐ shī tú qǔ guī nán yú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

代州夏日冯方伯招饮故大司马白谷孙公园亭即席赋

屈大均

何以炎洲翠,而辞大庾梅。hé yǐ yán zhōu cuì,ér cí dà yǔ méi。
因君有琼树,故拂羽仪来。yīn jūn yǒu qióng shù,gù fú yǔ yí lái。
峨口朝霞起,圭峰暮雨开。é kǒu cháo xiá qǐ,guī fēng mù yǔ kāi。
殷勤赋公宴,持以答金罍。yīn qín fù gōng yàn,chí yǐ dá jīn léi。

代州夏日冯方伯招饮故大司马白谷孙公园亭即席赋

屈大均

当年大司马,手植此蒲莲。dāng nián dà sī mǎ,shǒu zhí cǐ pú lián。
池引滹沱水,堂开紫府烟。chí yǐn hū tuó shuǐ,táng kāi zǐ fǔ yān。
沙场功不遂,薤露恨空传。shā chǎng gōng bù suì,xiè lù hèn kōng chuán。
苔径馀行迹,劳君拂绮钱。tái jìng yú xíng jì,láo jūn fú qǐ qián。

代州夏日冯方伯招饮故大司马白谷孙公园亭即席赋

屈大均

昔同浣纱女,弄楫太湖亭。xī tóng huàn shā nǚ,nòng jí tài hú tíng。
南北穿莲叶,东西入洞庭。nán běi chuān lián yè,dōng xī rù dòng tíng。
何期句注塞,亦有采香泾。hé qī jù zhù sāi,yì yǒu cǎi xiāng jīng。
无数芙蓉发,山光映水青。wú shù fú róng fā,shān guāng yìng shuǐ qīng。

雁门

屈大均

雁门十八隘,天欲界华夷。yàn mén shí bā ài,tiān yù jiè huá yí。
主父长城在,蒙恬古戍移。zhǔ fù zhǎng chéng zài,méng tián gǔ shù yí。
雄图归竖子,王气走燕支。xióng tú guī shù zi,wáng qì zǒu yàn zhī。
万古扶苏谷,泉声尚恨斯。wàn gǔ fú sū gǔ,quán shēng shàng hèn sī。

再送天生携家自代返秦

屈大均

他夕高堂乐,倾觞河汉边。tā xī gāo táng lè,qīng shāng hé hàn biān。
天教儿女月,长在掌中圆。tiān jiào ér nǚ yuè,zhǎng zài zhǎng zhōng yuán。
花萼连韦曲,田园傍渭川。huā è lián wéi qū,tián yuán bàng wèi chuān。
从今衣带缓,宴会复何年。cóng jīn yī dài huǎn,yàn huì fù hé nián。

再送天生携家自代返秦

屈大均

祝牧思偕隐,行行负戴难。zhù mù sī xié yǐn,xíng xíng fù dài nán。
青霞悲自郁,白首畏人看。qīng xiá bēi zì yù,bái shǒu wèi rén kàn。
朔雪先花发,炎风到海寒。shuò xuě xiān huā fā,yán fēng dào hǎi hán。
鸡鸣频送尔,带梦上征鞍。jī míng pín sòng ěr,dài mèng shàng zhēng ān。

再送天生携家自代返秦

屈大均

招摇直双华,河伯汇三秦。zhāo yáo zhí shuāng huá,hé bó huì sān qín。
泰时神明地,宗周礼乐人。tài shí shén míng dì,zōng zhōu lǐ lè rén。
霞流明月满,露浣白华新。xiá liú míng yuè mǎn,lù huàn bái huá xīn。
不共千秋业,离居惜此晨。bù gòng qiān qiū yè,lí jū xī cǐ chén。

平城

屈大均

往日平城困,阏氏畏汉威。wǎng rì píng chéng kùn,è shì wèi hàn wēi。
三军方彀弩,一角忽开围。sān jūn fāng gòu nǔ,yī jiǎo hū kāi wéi。
娘子城犹在,陈平计不非。niáng zi chéng yóu zài,chén píng jì bù fēi。
只今频月晕,谁复救龙旗。zhǐ jīn pín yuè yūn,shuí fù jiù lóng qí。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

汉垒悬高柳,胡门控太行。hàn lěi xuán gāo liǔ,hú mén kòng tài xíng。
三年愁出塞,万里梦还乡。sān nián chóu chū sāi,wàn lǐ mèng hái xiāng。
马陷浑河雪,裘沾白草霜。mǎ xiàn hún hé xuě,qiú zhān bái cǎo shuāng。
无才营菽水,萧杀一行装。wú cái yíng shū shuǐ,xiāo shā yī xíng zhuāng。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

太华当秦阙,终南作汉标。tài huá dāng qín quē,zhōng nán zuò hàn biāo。
图书藏玉井,儿女下青霄。tú shū cáng yù jǐng,ér nǚ xià qīng xiāo。
信美非桑梓,言归逐海潮。xìn měi fēi sāng zǐ,yán guī zhú hǎi cháo。
三闾元隐士,费尔小山招。sān lǘ yuán yǐn shì,fèi ěr xiǎo shān zhāo。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

高高峨口月,万里照边愁。gāo gāo é kǒu yuè,wàn lǐ zhào biān chóu。
白雁衔霜信,明河挂戍楼。bái yàn xián shuāng xìn,míng hé guà shù lóu。
庭闱南海隔,井臼朔天留。tíng wéi nán hǎi gé,jǐng jiù shuò tiān liú。
去住难为计,悲歌历九秋。qù zhù nán wèi jì,bēi gē lì jiǔ qiū。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

流落真无计,依人古所难。liú luò zhēn wú jì,yī rén gǔ suǒ nán。
自怜因老母,不敢谢长安。zì lián yīn lǎo mǔ,bù gǎn xiè zhǎng ān。
骨肉归相保,关山去正寒。gǔ ròu guī xiāng bǎo,guān shān qù zhèng hán。
劳君治行李,歧路泣相看。láo jūn zhì xíng lǐ,qí lù qì xiāng kàn。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

岂少簪缨客,无如桑梓情。qǐ shǎo zān yīng kè,wú rú sāng zǐ qíng。
相依期白首,此别见平生。xiāng yī qī bái shǒu,cǐ bié jiàn píng shēng。
孝友惭诸弟,诗歌慕两京。xiào yǒu cán zhū dì,shī gē mù liǎng jīng。
才华竟何益,早去事躬耕。cái huá jìng hé yì,zǎo qù shì gōng gēng。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

炎洲山水好,秀色满烟霄。yán zhōu shān shuǐ hǎo,xiù sè mǎn yān xiāo。
与子为兄弟,东西若二樵。yǔ zi wèi xiōng dì,dōng xī ruò èr qiáo。
相怜皆翡翠,自媚一兰苕。xiāng lián jiē fěi cuì,zì mèi yī lán sháo。
此日京华隔,予行秋泬寥。cǐ rì jīng huá gé,yǔ xíng qiū jué liáo。

将从雁代返岭南留别程周量

屈大均

声诗满京国,大雅似君稀。shēng shī mǎn jīng guó,dà yǎ shì jūn xī。
不有黄钟奏,谁知白纻非。bù yǒu huáng zhōng zòu,shuí zhī bái zhù fēi。
先公多乐府,西汉一音徽。xiān gōng duō lè fǔ,xī hàn yī yīn huī。
更作离骚传,佳人志不违。gèng zuò lí sāo chuán,jiā rén zhì bù wéi。