古诗词

琵琶行赠蒲衣子

屈大均

王郎好音能琵琶,千态万恨归边沙。wáng láng hǎo yīn néng pí pá,qiān tài wàn hèn guī biān shā。
明妃紫台作胡语,公主乌孙思汉家。míng fēi zǐ tái zuò hú yǔ,gōng zhǔ wū sūn sī hàn jiā。
慷慨惟凭马上乐,凄凉岂必军中笳。kāng kǎi wéi píng mǎ shàng lè,qī liáng qǐ bì jūn zhōng jiā。
新声鼓出好词曲,三日一调劳红牙。xīn shēng gǔ chū hǎo cí qū,sān rì yī diào láo hóng yá。
古词元人百杂剧,新曲《牡丹》兼《浣纱》。gǔ cí yuán rén bǎi zá jù,xīn qū mǔ dān jiān huàn shā。
伯龙红友供繁弄,酒酣一唱三咨嗟。bó lóng hóng yǒu gōng fán nòng,jiǔ hān yī chàng sān zī jiē。
改调高弹飒风雨,攒点忽似更虾蟆。gǎi diào gāo dàn sà fēng yǔ,zǎn diǎn hū shì gèng xiā má。
手搊口歌声若一,丝肉粉飘如飞花。shǒu chōu kǒu gē shēng ruò yī,sī ròu fěn piāo rú fēi huā。
小声吹裂漆筚篥,大声掺乱渔阳挝。xiǎo shēng chuī liè qī bì lì,dà shēng càn luàn yú yáng wō。
自矜琵琶与琴应,眩精骇耳非淫哇。zì jīn pí pá yǔ qín yīng,xuàn jīng hài ěr fēi yín wa。
一一晖音合清浊,上腔下柱同整斜。yī yī huī yīn hé qīng zhuó,shàng qiāng xià zhù tóng zhěng xié。
十指绝光若惊电,双袖奋影争流霞。shí zhǐ jué guāng ruò jīng diàn,shuāng xiù fèn yǐng zhēng liú xiá。
乱击空中白翎雀,横奔塞上拳毛騧。luàn jī kōng zhōng bái líng què,héng bēn sāi shàng quán máo guā。
毛血淋漓尽挥洒,又如胡汉相纷拿。máo xuè lín lí jǐn huī sǎ,yòu rú hú hàn xiāng fēn ná。
大雷小雷响四迸,天惊石破愁女娲。dà léi xiǎo léi xiǎng sì bèng,tiān jīng shí pò chóu nǚ wā。
儿女呢呢不得语,恩怨尔汝潜相加。ér nǚ ne ne bù dé yǔ,ēn yuàn ěr rǔ qián xiāng jiā。
缓调平弦有时倦,掩抑奇态嫌■?。huǎn diào píng xián yǒu shí juàn,yǎn yì qí tài xián qiā。
联绵断续转呜咽,又如縆瑟悲瓠巴。lián mián duàn xù zhuǎn wū yàn,yòu rú gēng sè bēi hù bā。
一激一昂真当泣,哀歌销尽情萌芽。yī jī yī áng zhēn dāng qì,āi gē xiāo jǐn qíng méng yá。
鹍弦石槽兼铁拨,翻嫌古法多喧哗。kūn xián shí cáo jiān tiě bō,fān xián gǔ fǎ duō xuān huā。
逢君但乞《飞龙引》,发扬蹈厉除奸邪。féng jūn dàn qǐ fēi lóng yǐn,fā yáng dǎo lì chú jiān xié。
镇西更作《大道曲》,罗襦胡床临闉阇。zhèn xī gèng zuò dà dào qū,luó rú hú chuáng lín yīn dū。
阮咸凄锵竹林下,风流岂似居琅琊。ruǎn xián qī qiāng zhú lín xià,fēng liú qǐ shì jū láng yá。
我今烦冤神越散,《大招》须君为景差。wǒ jīn fán yuān shén yuè sàn,dà zhāo xū jūn wèi jǐng chà。
不然节奏尽传我,十调五调成豪奢。bù rán jié zòu jǐn chuán wǒ,shí diào wǔ diào chéng háo shē。
一枚昨致惠文妇,槽用香楠连木瓜。yī méi zuó zhì huì wén fù,cáo yòng xiāng nán lián mù guā。
得曹左手裴右手,亦可持慰吾秦嘉。dé cáo zuǒ shǒu péi yòu shǒu,yì kě chí wèi wú qín jiā。
琵琶弟子君多少,中有几人颜如荼。pí pá dì zi jūn duō shǎo,zhōng yǒu jǐ rén yán rú tú。
枫香定移西楼女,鞋带可记杨家娃。fēng xiāng dìng yí xī lóu nǚ,xié dài kě jì yáng jiā wá。
得君琵琶诸楔子,鼙婆旧谱宁足夸。dé jūn pí pá zhū xiē zi,pí pó jiù pǔ níng zú kuā。
梳山音律此一种,教坊买断倾金车。shū shān yīn lǜ cǐ yī zhǒng,jiào fāng mǎi duàn qīng jīn chē。
王郎王郎尔莫苦,埋忧国腹如丹砂。wáng láng wáng láng ěr mò kǔ,mái yōu guó fù rú dān shā。
天际真人既有此,北窗肢脚殊风华。tiān jì zhēn rén jì yǒu cǐ,běi chuāng zhī jiǎo shū fēng huá。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

沙亭漫兴

屈大均

丈人伛偻八旬馀,口授诸孙不用书。zhàng rén yǔ lóu bā xún yú,kǒu shòu zhū sūn bù yòng shū。
为爱榕阴风日好,移樽相与脍黄鱼。wèi ài róng yīn fēng rì hǎo,yí zūn xiāng yǔ kuài huáng yú。

沙亭漫兴

屈大均

蕉向心中抽叶叶,凌朝露重苦低垂。jiāo xiàng xīn zhōng chōu yè yè,líng cháo lù zhòng kǔ dī chuí。
深秋子熟香甜甚,持作酥醪不用炊。shēn qiū zi shú xiāng tián shén,chí zuò sū láo bù yòng chuī。

沙亭漫兴

屈大均

风寒落叶易成悲,叶叶秋来亦有思。fēng hán luò yè yì chéng bēi,yè yè qiū lái yì yǒu sī。
萧瑟最愁蝉响外,一声先与梦魂知。xiāo sè zuì chóu chán xiǎng wài,yī shēng xiān yǔ mèng hún zhī。

溪上

屈大均

烟波一片静含空,雨过渔梁处处通。yān bō yī piàn jìng hán kōng,yǔ guò yú liáng chù chù tōng。
明月有声声在水,涓涓流入玉琴中。míng yuè yǒu shēng shēng zài shuǐ,juān juān liú rù yù qín zhōng。

溪上

屈大均

微微木叶点涟漪,潮去潮来白鹭知。wēi wēi mù yè diǎn lián yī,cháo qù cháo lái bái lù zhī。
鱼食秋光浮出水,竿头不用系长丝。yú shí qiū guāng fú chū shuǐ,gān tóu bù yòng xì zhǎng sī。

溪上

屈大均

流尽愁心是此溪,新生秋水与桥齐。liú jǐn chóu xīn shì cǐ xī,xīn shēng qiū shuǐ yǔ qiáo qí。
牛羊争道过清浅,枫叶芦花踏作泥。niú yáng zhēng dào guò qīng qiǎn,fēng yè lú huā tà zuò ní。

初秋

屈大均

八月天风始作秋,松声吹得一山浮。bā yuè tiān fēng shǐ zuò qiū,sōng shēng chuī dé yī shān fú。
寒随片雨来空外,萧飒将含一片愁。hán suí piàn yǔ lái kōng wài,xiāo sà jiāng hán yī piàn chóu。

自题易叶轩

屈大均

叶叶霜红写几秋,微言多为古人留。yè yè shuāng hóng xiě jǐ qiū,wēi yán duō wèi gǔ rén liú。
画前岂有庖牺易,一片天心似水流。huà qián qǐ yǒu páo xī yì,yī piàn tiān xīn shì shuǐ liú。

自题易叶轩

屈大均

虫书叶叶是河图,画卦当年得见无。chóng shū yè yè shì hé tú,huà guà dāng nián dé jiàn wú。
花绝无言吾亦尔,馨香吹出一林孤。huā jué wú yán wú yì ěr,xīn xiāng chuī chū yī lín gū。

自题易叶轩

屈大均

一庭梧竹最宜秋,蕉叶新书雨不流。yī tíng wú zhú zuì yí qiū,jiāo yè xīn shū yǔ bù liú。
人是羲皇高枕外,黄花亦为义熙留。rén shì xī huáng gāo zhěn wài,huáng huā yì wèi yì xī liú。

自题易叶轩

屈大均

几树蝉声慰寂寥,无人风叶自萧萧。jǐ shù chán shēng wèi jì liáo,wú rén fēng yè zì xiāo xiāo。
日长观化无馀事,周蝶何知又一朝。rì zhǎng guān huà wú yú shì,zhōu dié hé zhī yòu yī cháo。

自题易叶轩

屈大均

九卦先生忧患馀,年衰一倍惜居诸。jiǔ guà xiān shēng yōu huàn yú,nián shuāi yī bèi xī jū zhū。
思求易史莲须阁,表里春秋作一书。sī qiú yì shǐ lián xū gé,biǎo lǐ chūn qiū zuò yī shū。

步出一天门北望白云山色作

屈大均

山翠阴阴欲变霞,水帘开处有人家。shān cuì yīn yīn yù biàn xiá,shuǐ lián kāi chù yǒu rén jiā。
生憎洞口菖蒲水,片片随流是落花。shēng zēng dòng kǒu chāng pú shuǐ,piàn piàn suí liú shì luò huā。

步出一天门北望白云山色作

屈大均

谷口烟深昼不开,松声卷起鹤舒台。gǔ kǒu yān shēn zhòu bù kāi,sōng shēng juǎn qǐ hè shū tái。
风吹瀑布时时断,飞作晴川数道来。fēng chuī pù bù shí shí duàn,fēi zuò qíng chuān shù dào lái。

怀沙亭独坐有作

屈大均

宴坐山手动一年,光风霁月本非禅。yàn zuò shān shǒu dòng yī nián,guāng fēng jì yuè běn fēi chán。
无言最与梅花似,开落教人见自然。wú yán zuì yǔ méi huā shì,kāi luò jiào rén jiàn zì rán。