古诗词

王太守作见日亭成诗以美之

屈大均

泰山鸡鸣始见日,罗浮夜半踆乌出。tài shān jī míng shǐ jiàn rì,luó fú yè bàn cūn wū chū。
南溟自是阳明谷,十日所浴光洋溢。nán míng zì shì yáng míng gǔ,shí rì suǒ yù guāng yáng yì。
三足欲栖上下枝,天鸡惊起黑如漆。sān zú yù qī shàng xià zhī,tiān jī jīng qǐ hēi rú qī。
珊瑚之树即扶桑,曜灵家在鲛人室。shān hú zhī shù jí fú sāng,yào líng jiā zài jiāo rén shì。
牂牁大洋咫尺间,蓬莱一股何曾失。zāng kē dà yáng zhǐ chǐ jiān,péng lái yī gǔ hé céng shī。
未暾峰峰见东君,六螭先指浮山云。wèi tūn fēng fēng jiàn dōng jūn,liù chī xiān zhǐ fú shān yún。
金光直射散飞电,火轮千里烧氤氲。jīn guāng zhí shè sàn fēi diàn,huǒ lún qiān lǐ shāo yīn yūn。
玄黄鸡子连珠似,五色鸿蒙分不分。xuán huáng jī zi lián zhū shì,wǔ sè hóng méng fēn bù fēn。
罗山势与浮山并,见日有台当绝顶。luó shān shì yǔ fú shān bìng,jiàn rì yǒu tái dāng jué dǐng。
泰山日观高不如,俯视朱天最空迥。tài shān rì guān gāo bù rú,fǔ shì zhū tiān zuì kōng jiǒng。
台风每苦扶摇多,吹倒铁桥堕青冥。tái fēng měi kǔ fú yáo duō,chuī dào tiě qiáo duò qīng míng。
重造飞亭今有谁,惠阳太守才天挺。zhòng zào fēi tíng jīn yǒu shuí,huì yáng tài shǒu cái tiān tǐng。
郁仪日日朝朱明,君为东道有馀情。yù yí rì rì cháo zhū míng,jūn wèi dōng dào yǒu yú qíng。
导引重轮勤夙夜,寅宾两珥竭神明。dǎo yǐn zhòng lún qín sù yè,yín bīn liǎng ěr jié shén míng。
昧爽沧凉好晞发,日华吐纳变金骨。mèi shuǎng cāng liáng hǎo xī fā,rì huá tǔ nà biàn jīn gǔ。
羲和为尔再中天,不使白驹过倏忽。xī hé wèi ěr zài zhōng tiān,bù shǐ bái jū guò shū hū。
云衣霓裳日往来,文章更与炎精发。yún yī ní shang rì wǎng lái,wén zhāng gèng yǔ yán jīng fā。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

哭亡儿明道

屈大均

又忍西河泪,吾兹敢丧明。yòu rěn xī hé lèi,wú zī gǎn sàng míng。
乌生馀一子,猿哭只三声。wū shēng yú yī zi,yuán kū zhǐ sān shēng。
鞠育劳王母,孩提失所生。jū yù láo wáng mǔ,hái tí shī suǒ shēng。
蟪蛄空九岁,无命养难成。huì gū kōng jiǔ suì,wú mìng yǎng nán chéng。

哭亡儿明道

屈大均

四岁嗟无恃,全凭祖母慈。sì suì jiē wú shì,quán píng zǔ mǔ cí。
甘瓜根蒂绝,老凤羽毛垂。gān guā gēn dì jué,lǎo fèng yǔ máo chuí。
失乳身尝病,虽贫学未迟。shī rǔ shēn cháng bìng,suī pín xué wèi chí。
从予历吴楚,黄口已流离。cóng yǔ lì wú chǔ,huáng kǒu yǐ liú lí。

哭亡儿明道

屈大均

万里频随父,难虞自幼龄。wàn lǐ pín suí fù,nán yú zì yòu líng。
新归作吴语,初读喜葩经。xīn guī zuò wú yǔ,chū dú xǐ pā jīng。
笔札能多取,弦歌解细听。bǐ zhá néng duō qǔ,xián gē jiě xì tīng。
童魂方二尺,可复伴囊萤。tóng hún fāng èr chǐ,kě fù bàn náng yíng。

哭亡儿明道

屈大均

庾信伤心极,胜衣恨二男。yǔ xìn shāng xīn jí,shèng yī hèn èr nán。
从来词客泪,不独为江南。cóng lái cí kè lèi,bù dú wèi jiāng nán。
写爱松烟好,餐馀荔子甘。xiě ài sōng yān hǎo,cān yú lì zi gān。
东门难不哭,朝夕泪长含。dōng mén nán bù kū,cháo xī lèi zhǎng hán。

哭亡儿明道

屈大均

汝母知书甚,埋香已六年。rǔ mǔ zhī shū shén,mái xiāng yǐ liù nián。
黄泉今教汝,紫玉未还天。huáng quán jīn jiào rǔ,zǐ yù wèi hái tiān。
归妹真无实,童乌不与玄。guī mèi zhēn wú shí,tóng wū bù yǔ xuán。
道香诗卷在,谁与守遗篇。dào xiāng shī juǎn zài,shuí yǔ shǒu yí piān。

哭亡儿明道

屈大均

返葬陪而母,凄凉向海云。fǎn zàng péi ér mǔ,qī liáng xiàng hǎi yún。
前为西雁冢,上是华姜坟。qián wèi xī yàn zhǒng,shàng shì huá jiāng fén。
地下精魂聚,人间骨肉分。dì xià jīng hún jù,rén jiān gǔ ròu fēn。
秦淮将汉口,相望在斜曛。qín huái jiāng hàn kǒu,xiāng wàng zài xié xūn。

哭亡儿明道

屈大均

一夕南禺桂,团团泣露华。yī xī nán yú guì,tuán tuán qì lù huá。
芬芳终不实,摇落且无花。fēn fāng zhōng bù shí,yáo luò qiě wú huā。
兆梦曾何益,当门未可夸。zhào mèng céng hé yì,dāng mén wèi kě kuā。
嘉名徒锡汝,吾母恨无涯。jiā míng tú xī rǔ,wú mǔ hèn wú yá。

哭亡儿明道

屈大均

为尔应稽颡,虽殇是长儿。wèi ěr yīng jī sǎng,suī shāng shì zhǎng ér。
三号肠已绝,一痛晕虽支。sān hào cháng yǐ jué,yī tòng yūn suī zhī。
老母忧劳早,皇天警戒迟。lǎo mǔ yōu láo zǎo,huáng tiān jǐng jiè chí。
平生情太过,更在始衰时。píng shēng qíng tài guò,gèng zài shǐ shuāi shí。

哭亡儿明道

屈大均

忆从南海帝,祷得石麒麟。yì cóng nán hǎi dì,dǎo dé shí qí lín。
德薄难留汝,门寒每畏人。dé báo nán liú rǔ,mén hán měi wèi rén。
徒然劳岳渎,不得照星辰。tú rán láo yuè dú,bù dé zhào xīng chén。
夭折皆予罪,从何赎此身。yāo zhé jiē yǔ zuì,cóng hé shú cǐ shēn。

哭亡儿明道

屈大均

书声犹在耳,课读未从容。shū shēng yóu zài ěr,kè dú wèi cóng róng。
病后茹荤少,春馀衣袷重。bìng hòu rú hūn shǎo,chūn yú yī jiá zhòng。
参苓催命易,狼虎咥人凶。cān líng cuī mìng yì,láng hǔ xì rén xiōng。
不是聪明甚,从教学作农。bù shì cōng míng shén,cóng jiào xué zuò nóng。

哭亡儿明道

屈大均

自损真何益,凭将慰老亲。zì sǔn zhēn hé yì,píng jiāng wèi lǎo qīn。
既然非我子,不若未成人。jì rán fēi wǒ zi,bù ruò wèi chéng rén。
造物元相戏,空花岂是春。zào wù yuán xiāng xì,kōng huā qǐ shì chūn。
千秋亭下水,呜咽莫沾巾。qiān qiū tíng xià shuǐ,wū yàn mò zhān jīn。

哭亡儿明道

屈大均

两年离祖母,苦忆故归来。liǎng nián lí zǔ mǔ,kǔ yì gù guī lái。
患难吾虽脱,饥寒汝可哀。huàn nán wú suī tuō,jī hán rǔ kě āi。
如知应入梦,不忘更投眙。rú zhī yīng rù mèng,bù wàng gèng tóu yí。
乞以愚终老,皇天不爱才。qǐ yǐ yú zhōng lǎo,huáng tiān bù ài cái。

哭亡儿明道

屈大均

五十方知慕,平生悔远游。wǔ shí fāng zhī mù,píng shēng huǐ yuǎn yóu。
徒令迟得子,岂有早封侯。tú lìng chí dé zi,qǐ yǒu zǎo fēng hóu。
鸿妇悲三丧,豚儿喜一留。hóng fù bēi sān sàng,tún ér xǐ yī liú。
自今王霸意,不敢愧黄头。zì jīn wáng bà yì,bù gǎn kuì huáng tóu。

六月十八日作

屈大均

儿亡今一月,魂梦未曾离。ér wáng jīn yī yuè,hún mèng wèi céng lí。
泪落人争问,神伤自不知。lèi luò rén zhēng wèn,shén shāng zì bù zhī。
才因妻子减,情以死生移。cái yīn qī zi jiǎn,qíng yǐ sǐ shēng yí。
萧飒秋将至,兰摧剩一枝。xiāo sà qiū jiāng zhì,lán cuī shèng yī zhī。

六月十八日作

屈大均

平生无一善,天意自如斯。píng shēng wú yī shàn,tiān yì zì rú sī。
老亦因哀乐,贫多损孝慈。lǎo yì yīn āi lè,pín duō sǔn xiào cí。
鸱鸮频取子,风雨未安枝。chī xiāo pín qǔ zi,fēng yǔ wèi ān zhī。
辛苦惟生计,无成值此时。xīn kǔ wéi shēng jì,wú chéng zhí cǐ shí。