古诗词

王太守作见日亭成诗以美之

屈大均

泰山鸡鸣始见日,罗浮夜半踆乌出。tài shān jī míng shǐ jiàn rì,luó fú yè bàn cūn wū chū。
南溟自是阳明谷,十日所浴光洋溢。nán míng zì shì yáng míng gǔ,shí rì suǒ yù guāng yáng yì。
三足欲栖上下枝,天鸡惊起黑如漆。sān zú yù qī shàng xià zhī,tiān jī jīng qǐ hēi rú qī。
珊瑚之树即扶桑,曜灵家在鲛人室。shān hú zhī shù jí fú sāng,yào líng jiā zài jiāo rén shì。
牂牁大洋咫尺间,蓬莱一股何曾失。zāng kē dà yáng zhǐ chǐ jiān,péng lái yī gǔ hé céng shī。
未暾峰峰见东君,六螭先指浮山云。wèi tūn fēng fēng jiàn dōng jūn,liù chī xiān zhǐ fú shān yún。
金光直射散飞电,火轮千里烧氤氲。jīn guāng zhí shè sàn fēi diàn,huǒ lún qiān lǐ shāo yīn yūn。
玄黄鸡子连珠似,五色鸿蒙分不分。xuán huáng jī zi lián zhū shì,wǔ sè hóng méng fēn bù fēn。
罗山势与浮山并,见日有台当绝顶。luó shān shì yǔ fú shān bìng,jiàn rì yǒu tái dāng jué dǐng。
泰山日观高不如,俯视朱天最空迥。tài shān rì guān gāo bù rú,fǔ shì zhū tiān zuì kōng jiǒng。
台风每苦扶摇多,吹倒铁桥堕青冥。tái fēng měi kǔ fú yáo duō,chuī dào tiě qiáo duò qīng míng。
重造飞亭今有谁,惠阳太守才天挺。zhòng zào fēi tíng jīn yǒu shuí,huì yáng tài shǒu cái tiān tǐng。
郁仪日日朝朱明,君为东道有馀情。yù yí rì rì cháo zhū míng,jūn wèi dōng dào yǒu yú qíng。
导引重轮勤夙夜,寅宾两珥竭神明。dǎo yǐn zhòng lún qín sù yè,yín bīn liǎng ěr jié shén míng。
昧爽沧凉好晞发,日华吐纳变金骨。mèi shuǎng cāng liáng hǎo xī fā,rì huá tǔ nà biàn jīn gǔ。
羲和为尔再中天,不使白驹过倏忽。xī hé wèi ěr zài zhōng tiān,bù shǐ bái jū guò shū hū。
云衣霓裳日往来,文章更与炎精发。yún yī ní shang rì wǎng lái,wén zhāng gèng yǔ yán jīng fā。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

屈大均

南村未有素心贤,闭户惟将醉石眠。nán cūn wèi yǒu sù xīn xián,bì hù wéi jiāng zuì shí mián。
孤影甚思名酒劝,白头微得好花怜。gū yǐng shén sī míng jiǔ quàn,bái tóu wēi dé hǎo huā lián。
餐英一一兼寒叶,饮露依依似暮蝉。cān yīng yī yī jiān hán yè,yǐn lù yī yī shì mù chán。
香人箪瓢霜气早,清斋不必露葵鲜。xiāng rén dān piáo shuāng qì zǎo,qīng zhāi bù bì lù kuí xiān。

屈大均

几本萧疏出草间,清霜染得泪痕斑。jǐ běn xiāo shū chū cǎo jiān,qīng shuāng rǎn dé lèi hén bān。
犹嫌太白同衰鬓,且喜微红上老颜。yóu xián tài bái tóng shuāi bìn,qiě xǐ wēi hóng shàng lǎo yán。
尺寸培根终岁苦,东西乞种一身闲。chǐ cùn péi gēn zhōng suì kǔ,dōng xī qǐ zhǒng yī shēn xián。
乾来作枕图明目,细作真书写小山。qián lái zuò zhěn tú míng mù,xì zuò zhēn shū xiě xiǎo shān。

屈大均

衰年服饵最相宜,甘苦惟应薏苡知。shuāi nián fú ěr zuì xiāng yí,gān kǔ wéi yīng yì yǐ zhī。
无酒易过重九日,有花难及肃霜时。wú jiǔ yì guò zhòng jiǔ rì,yǒu huā nán jí sù shuāng shí。
香薰百草谁能似,根浸三泉更不移。xiāng xūn bǎi cǎo shuí néng shì,gēn jìn sān quán gèng bù yí。
长与青青沅澧者,春兰终古一相思。zhǎng yǔ qīng qīng yuán lǐ zhě,chūn lán zhōng gǔ yī xiāng sī。

屈大均

二九人人望节花,那知真菊未英华。èr jiǔ rén rén wàng jié huā,nà zhī zhēn jú wèi yīng huá。
白衣自爱陶公酒,秋色谁争处士家。bái yī zì ài táo gōng jiǔ,qiū sè shuí zhēng chù shì jiā。
叶叶煎成油饼大,枝枝压得箨冠斜。yè yè jiān chéng yóu bǐng dà,zhī zhī yā dé tuò guān xié。
阴威最喜佳名好,餐服功多胜海霞。yīn wēi zuì xǐ jiā míng hǎo,cān fú gōng duō shèng hǎi xiá。

屈大均

霜姿偏向岁寒新,早识秋荣绝胜春。shuāng zī piān xiàng suì hán xīn,zǎo shí qiū róng jué shèng chūn。
三秀喜非秦代物,九华疑是晋时人。sān xiù xǐ fēi qín dài wù,jiǔ huá yí shì jìn shí rén。
山妻丽草能为颂,野老金英解与邻。shān qī lì cǎo néng wèi sòng,yě lǎo jīn yīng jiě yǔ lín。
裛露不辞怀袖湿,仙灵教我纳朱唇。yì lù bù cí huái xiù shī,xiān líng jiào wǒ nà zhū chún。

芭蕉

屈大均

孤心只在叶中央,一夕抽开二尺长。gū xīn zhǐ zài yè zhōng yāng,yī xī chōu kāi èr chǐ zhǎng。
不雨寒声犹滴沥,无风疏影已清凉。bù yǔ hán shēng yóu dī lì,wú fēng shū yǐng yǐ qīng liáng。
全遮北郭芙蓉馆,半拂东邻薜荔墙。quán zhē běi guō fú róng guǎn,bàn fú dōng lín bì lì qiáng。
结就香牙甘美甚,霜时割得一梳黄。jié jiù xiāng yá gān měi shén,shuāng shí gē dé yī shū huáng。

屈大均

瓜蔓初除菜甲香,花边小作数畦长。guā màn chū chú cài jiǎ xiāng,huā biān xiǎo zuò shù qí zhǎng。
丈人筋力惟提瓮,稚子饥寒可代粮。zhàng rén jīn lì wéi tí wèng,zhì zi jī hán kě dài liáng。
阴爱绿葵含夕日,寒怜白薤负秋霜。yīn ài lǜ kuí hán xī rì,hán lián bái xiè fù qiū shuāng。
山妻旨蓄惟蒲笋,笑共雕胡进北堂。shān qī zhǐ xù wéi pú sǔn,xiào gòng diāo hú jìn běi táng。

屈大均

菘芥初生摘未稀,窥园不及下书帏。sōng jiè chū shēng zhāi wèi xī,kuī yuán bù jí xià shū wéi。
能知岁月惟青草,解读春秋有白衣。néng zhī suì yuè wéi qīng cǎo,jiě dú chūn qiū yǒu bái yī。
子母三冬瓜蒂苦,君臣一代蕨花肥。zi mǔ sān dōng guā dì kǔ,jūn chén yī dài jué huā féi。
枯槔亦是忘机者,引得流泉下翠微。kū gāo yì shì wàng jī zhě,yǐn dé liú quán xià cuì wēi。

屈大均

园蔬自种向西畴,食肉无心作虎头。yuán shū zì zhǒng xiàng xī chóu,shí ròu wú xīn zuò hǔ tóu。
都尉牛羊终见辱,野人葵藿未忘忧。dōu wèi niú yáng zhōng jiàn rǔ,yě rén kuí huò wèi wàng yōu。
胡葱大叶穿沙早,越蕹长茎出水秋。hú cōng dà yè chuān shā zǎo,yuè wèng zhǎng jīng chū shuǐ qiū。
未作老农先老圃,荷锄长得在罗浮。wèi zuò lǎo nóng xiān lǎo pǔ,hé chú zhǎng dé zài luó fú。

屈大均

户外开畦傍水云,儿童灌沃一筒分。hù wài kāi qí bàng shuǐ yún,ér tóng guàn wò yī tǒng fēn。
断葱日日劳滂母,挑菜朝朝泣范君。duàn cōng rì rì láo pāng mǔ,tiāo cài cháo cháo qì fàn jūn。
葵叶滑甘双箸下,芥薹香辣四邻闻。kuí yè huá gān shuāng zhù xià,jiè tái xiāng là sì lín wén。
明年春日春盘献,更有兰芝吐紫芬。míng nián chūn rì chūn pán xiàn,gèng yǒu lán zhī tǔ zǐ fēn。

屈大均

池塘风静水微波,野客朝朝负汲过。chí táng fēng jìng shuǐ wēi bō,yě kè cháo cháo fù jí guò。
菡萏东西花叶满,茨菰十二子孙多。hàn dàn dōng xī huā yè mǎn,cí gū shí èr zi sūn duō。
团团芋叶包青鲤,曲曲藤枝赶白鹅。tuán tuán yù yè bāo qīng lǐ,qū qū téng zhī gǎn bái é。
更向浮田亲摘菜,不辞寒雨湿渔蓑。gèng xiàng fú tián qīn zhāi cài,bù cí hán yǔ shī yú suō。

屈大均

老向丘园道未非,一生精力在芝薇。lǎo xiàng qiū yuán dào wèi fēi,yī shēng jīng lì zài zhī wēi。
两收香稻烧畲熟,三剪青葱壅土肥。liǎng shōu xiāng dào shāo shē shú,sān jiǎn qīng cōng yōng tǔ féi。
引水花边声细细,留云树底影微微。yǐn shuǐ huā biān shēng xì xì,liú yún shù dǐ yǐng wēi wēi。
新蔬亦可充甘旨,绣佛堂前未敢违。xīn shū yì kě chōng gān zhǐ,xiù fú táng qián wèi gǎn wéi。

屈大均

黄桑白柘绕蓬庐,每恨场师我不如。huáng sāng bái zhè rào péng lú,měi hèn chǎng shī wǒ bù rú。
微菜春烹惟瓠叶,小鲜秋荐但鲈鱼。wēi cài chūn pēng wéi hù yè,xiǎo xiān qiū jiàn dàn lú yú。
牛羊影乱天将暝,蟋蟀声寒岁欲除。niú yáng yǐng luàn tiān jiāng míng,xī shuài shēng hán suì yù chú。
闲学宪王图本草,赠人还有种葱书。xián xué xiàn wáng tú běn cǎo,zèng rén hái yǒu zhǒng cōng shū。

南海庙作

屈大均

金银宫阙映朝暾,火帝南兼水帝尊。jīn yín gōng quē yìng cháo tūn,huǒ dì nán jiān shuǐ dì zūn。
万里朝宗来百谷,中华形势尽三门。wàn lǐ cháo zōng lái bǎi gǔ,zhōng huá xíng shì jǐn sān mén。
云开帆席洋船过,月出楼台海市屯。yún kāi fān xí yáng chuán guò,yuè chū lóu tái hǎi shì tún。
元气茫茫全化水,不知天外有渔村。yuán qì máng máng quán huà shuǐ,bù zhī tiān wài yǒu yú cūn。

南海庙作

屈大均

南越人祠尽祀融,章丘平处有行宫。nán yuè rén cí jǐn sì róng,zhāng qiū píng chù yǒu xíng gōng。
三江水到扶胥大,万里天归涨海空。sān jiāng shuǐ dào fú xū dà,wàn lǐ tiān guī zhǎng hǎi kōng。
潮汐旧从狮口入,帆樯新与虎门通。cháo xī jiù cóng shī kǒu rù,fān qiáng xīn yǔ hǔ mén tōng。
天留一岛苍茫外,可惜田横事不终。tiān liú yī dǎo cāng máng wài,kě xī tián héng shì bù zhōng。