古诗词

王太守作见日亭成诗以美之

屈大均

泰山鸡鸣始见日,罗浮夜半踆乌出。tài shān jī míng shǐ jiàn rì,luó fú yè bàn cūn wū chū。
南溟自是阳明谷,十日所浴光洋溢。nán míng zì shì yáng míng gǔ,shí rì suǒ yù guāng yáng yì。
三足欲栖上下枝,天鸡惊起黑如漆。sān zú yù qī shàng xià zhī,tiān jī jīng qǐ hēi rú qī。
珊瑚之树即扶桑,曜灵家在鲛人室。shān hú zhī shù jí fú sāng,yào líng jiā zài jiāo rén shì。
牂牁大洋咫尺间,蓬莱一股何曾失。zāng kē dà yáng zhǐ chǐ jiān,péng lái yī gǔ hé céng shī。
未暾峰峰见东君,六螭先指浮山云。wèi tūn fēng fēng jiàn dōng jūn,liù chī xiān zhǐ fú shān yún。
金光直射散飞电,火轮千里烧氤氲。jīn guāng zhí shè sàn fēi diàn,huǒ lún qiān lǐ shāo yīn yūn。
玄黄鸡子连珠似,五色鸿蒙分不分。xuán huáng jī zi lián zhū shì,wǔ sè hóng méng fēn bù fēn。
罗山势与浮山并,见日有台当绝顶。luó shān shì yǔ fú shān bìng,jiàn rì yǒu tái dāng jué dǐng。
泰山日观高不如,俯视朱天最空迥。tài shān rì guān gāo bù rú,fǔ shì zhū tiān zuì kōng jiǒng。
台风每苦扶摇多,吹倒铁桥堕青冥。tái fēng měi kǔ fú yáo duō,chuī dào tiě qiáo duò qīng míng。
重造飞亭今有谁,惠阳太守才天挺。zhòng zào fēi tíng jīn yǒu shuí,huì yáng tài shǒu cái tiān tǐng。
郁仪日日朝朱明,君为东道有馀情。yù yí rì rì cháo zhū míng,jūn wèi dōng dào yǒu yú qíng。
导引重轮勤夙夜,寅宾两珥竭神明。dǎo yǐn zhòng lún qín sù yè,yín bīn liǎng ěr jié shén míng。
昧爽沧凉好晞发,日华吐纳变金骨。mèi shuǎng cāng liáng hǎo xī fā,rì huá tǔ nà biàn jīn gǔ。
羲和为尔再中天,不使白驹过倏忽。xī hé wèi ěr zài zhōng tiān,bù shǐ bái jū guò shū hū。
云衣霓裳日往来,文章更与炎精发。yún yī ní shang rì wǎng lái,wén zhāng gèng yǔ yán jīng fā。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

喜友人生子

屈大均

纷纷织素手争携,负戴何年返会稽。fēn fēn zhī sù shǒu zhēng xié,fù dài hé nián fǎn huì jī。
才子嘉名惟犬子,贤妻令德信鸿妻。cái zi jiā míng wéi quǎn zi,xián qī lìng dé xìn hóng qī。
长贫亦得文章用,未老休将出处迷。zhǎng pín yì dé wén zhāng yòng,wèi lǎo xiū jiāng chū chù mí。
命子新篇应有作,多开纸笔向中闺。mìng zi xīn piān yīng yǒu zuò,duō kāi zhǐ bǐ xiàng zhōng guī。

雪残香荔支复荣

屈大均

去腊南天苦雪侵,珊瑚冻折荔支林。qù là nán tiān kǔ xuě qīn,shān hú dòng zhé lì zhī lín。
春来香玉魂都返,翠作炎霞影尽阴。chūn lái xiāng yù hún dōu fǎn,cuì zuò yán xiá yǐng jǐn yīn。
火齐即看红日乱,瑛盘更沃碧泉深。huǒ qí jí kàn hóng rì luàn,yīng pán gèng wò bì quán shēn。
新州核小真难得,冰雪全空姑射心。xīn zhōu hé xiǎo zhēn nán dé,bīng xuě quán kōng gū shè xīn。

赋得庄周梦为蝴蝶

屈大均

逍遥自是至人心,仙梦虚无物化深。xiāo yáo zì shì zhì rén xīn,xiān mèng xū wú wù huà shēn。
出茧三春为凤子,如轮五色向花林。chū jiǎn sān chūn wèi fèng zi,rú lún wǔ sè xiàng huā lín。
千年蝙蝠徒为尔,一夕蜉蝣亦至今。qiān nián biān fú tú wèi ěr,yī xī fú yóu yì zhì jīn。
解绝云霓非有待,漆园精爽在兰衾。jiě jué yún ní fēi yǒu dài,qī yuán jīng shuǎng zài lán qīn。

过梅庵奉访石草老宿

屈大均

老向霜林一汉臣,梅花同作白头春。lǎo xiàng shuāng lín yī hàn chén,méi huā tóng zuò bái tóu chūn。
空看天醉逾三纪,未得河清已八旬。kōng kàn tiān zuì yú sān jì,wèi dé hé qīng yǐ bā xún。
野寺清泠惟井水,荒城飒沓总边尘。yě sì qīng líng wéi jǐng shuǐ,huāng chéng sà dá zǒng biān chén。
相遇旧事谈天宝,泪洒禅枝愧苦辛。xiāng yù jiù shì tán tiān bǎo,lèi sǎ chán zhī kuì kǔ xīn。

屈大均

爰爰硕鼠不相同,自是仙人白兔公。yuán yuán shuò shǔ bù xiāng tóng,zì shì xiān rén bái tù gōng。
扑朔解春天上药,迷离长望月中雄。pū shuò jiě chūn tiān shàng yào,mí lí zhǎng wàng yuè zhōng xióng。
龙沙小猎长亲射,雉子惊飞总被笼。lóng shā xiǎo liè zhǎng qīn shè,zhì zi jīng fēi zǒng bèi lóng。
斯首烹来催进酒,甘凉一曲醉难终。sī shǒu pēng lái cuī jìn jiǔ,gān liáng yī qū zuì nán zhōng。

钟山和杜子

屈大均

钟山绵亘接三山,势作金城紫翠环。zhōng shān mián gèn jiē sān shān,shì zuò jīn chéng zǐ cuì huán。
牛首尚馀双阙在,龙髯只得一人攀。niú shǒu shàng yú shuāng quē zài,lóng rán zhǐ dé yī rén pān。
二陵时食樱桃外,六代春魂燕子间。èr líng shí shí yīng táo wài,liù dài chūn hún yàn zi jiān。
佳气郁葱浮万户,未应弓剑至今闲。jiā qì yù cōng fú wàn hù,wèi yīng gōng jiàn zhì jīn xián。

太湖怀范大夫

屈大均

风流谁似大夫长,一载西施遂渺茫。fēng liú shuí shì dà fū zhǎng,yī zài xī shī suì miǎo máng。
佳丽至今馀笠泽,精灵何处不夷光。jiā lì zhì jīn yú lì zé,jīng líng hé chù bù yí guāng。
洞庭花枕鱼鳞屋,胥口云连玉屧廊。dòng tíng huā zhěn yú lín wū,xū kǒu yún lián yù xiè láng。
终古红颜感知己,春来争荐早梅芳。zhōng gǔ hóng yán gǎn zhī jǐ,chūn lái zhēng jiàn zǎo méi fāng。

简书得乾蝴蝶

屈大均

不复翩翩作凤车,成烟尚识锦裙裾。bù fù piān piān zuò fèng chē,chéng yān shàng shí jǐn qún jū。
谁从花底留香蜕,自向芸中友白鱼。shuí cóng huā dǐ liú xiāng tuì,zì xiàng yún zhōng yǒu bái yú。
狡狯总因勾漏令,逍遥多在漆园书。jiǎo kuài zǒng yīn gōu lòu lìng,xiāo yáo duō zài qī yuán shū。
未交金粉犹沾手,知是雌雄独宿馀。wèi jiāo jīn fěn yóu zhān shǒu,zhī shì cí xióng dú sù yú。

简书得乾蝴蝶

屈大均

羽化罗浮不记年,丹书蚕食得神仙。yǔ huà luó fú bù jì nián,dān shū cán shí dé shén xiān。
蜉蝣衣服消冰雪,科斗文章老洞天。fú yóu yī fú xiāo bīng xuě,kē dòu wén zhāng lǎo dòng tiān。
尸浊定知悲玉斧,魂香应尚在花田。shī zhuó dìng zhī bēi yù fǔ,hún xiāng yīng shàng zài huā tián。
无情易谢人间世,朽麦生涯信可怜。wú qíng yì xiè rén jiān shì,xiǔ mài shēng yá xìn kě lián。

端州吊古

屈大均

蒙尘一自向牂牁,鱼服艰难触网罗。méng chén yī zì xiàng zāng kē,yú fú jiān nán chù wǎng luó。
妃女泪添滇海满,君王魂傍桂阳多。fēi nǚ lèi tiān diān hǎi mǎn,jūn wáng hún bàng guì yáng duō。
羚羊旧国哀鶗鴂,岣嵝遗宫隐薜萝。líng yáng jiù guó āi tí jué,gǒu lǒu yí gōng yǐn bì luó。
无数杜鹃谁再拜,年年寒食一悲歌。wú shù dù juān shuí zài bài,nián nián hán shí yī bēi gē。

端州吊古

屈大均

几日嵩台驻六飞,龙髯攀堕泪空挥。jǐ rì sōng tái zhù liù fēi,lóng rán pān duò lèi kōng huī。
山河无地容金碗,陵寝何年振玉衣。shān hé wú dì róng jīn wǎn,líng qǐn hé nián zhèn yù yī。
野接苍梧成大漠,峰连员屋总金微。yě jiē cāng wú chéng dà mò,fēng lián yuán wū zǒng jīn wēi。
哀笳吹尽之回曲,未得生从绝塞归。āi jiā chuī jǐn zhī huí qū,wèi dé shēng cóng jué sāi guī。

端州吊古

屈大均

玉殿虚无水国阴,西南空向夜郎深。yù diàn xū wú shuǐ guó yīn,xī nán kōng xiàng yè láng shēn。
君臣枉寄蛮夷命,士马长悬考妣心。jūn chén wǎng jì mán yí mìng,shì mǎ zhǎng xuán kǎo bǐ xīn。
铜柱擎天馀尺土,金戈逐日祗长林。tóng zhù qíng tiān yú chǐ tǔ,jīn gē zhú rì zhī zhǎng lín。
艰难十载哀忠武,血洒沙场碧至今。jiān nán shí zài āi zhōng wǔ,xuè sǎ shā chǎng bì zhì jīn。

癸酉元日作

屈大均

天鸡隐隐起空中,海日初烧混沌红。tiān jī yǐn yǐn qǐ kōng zhōng,hǎi rì chū shāo hùn dùn hóng。
气象新从三朔出,光华长与一人同。qì xiàng xīn cóng sān shuò chū,guāng huá zhǎng yǔ yī rén tóng。
欢将寿爵歌难已,老向高台舞更工。huān jiāng shòu jué gē nán yǐ,lǎo xiàng gāo tái wǔ gèng gōng。
无限春晖在芳草,青青先到白头翁。wú xiàn chūn huī zài fāng cǎo,qīng qīng xiān dào bái tóu wēng。

癸酉元日作

屈大均

平明拜手御炉烟,史笔恭陈上帝前。píng míng bài shǒu yù lú yān,shǐ bǐ gōng chén shàng dì qián。
虎视谁书秦正月,龙兴自纪汉元年。hǔ shì shuí shū qín zhèng yuè,lóng xīng zì jì hàn yuán nián。
老人星在无长夜,尊母台临即洞天。lǎo rén xīng zài wú zhǎng yè,zūn mǔ tái lín jí dòng tiān。
王命早从慈氏识,功成方作曜真仙。wáng mìng zǎo cóng cí shì shí,gōng chéng fāng zuò yào zhēn xiān。

癸酉元日作

屈大均

初风飘柳拂窗纱,最早莺声是我家。chū fēng piāo liǔ fú chuāng shā,zuì zǎo yīng shēng shì wǒ jiā。
萱草天生长命草,桃花人作合欢花。xuān cǎo tiān shēng zhǎng mìng cǎo,táo huā rén zuò hé huān huā。
纷纷子女争珠黍,一一衣裳斗月华。fēn fēn zi nǚ zhēng zhū shǔ,yī yī yī shang dòu yuè huá。
喧暖开春才一日,宣文已两醉流霞。xuān nuǎn kāi chūn cái yī rì,xuān wén yǐ liǎng zuì liú xiá。