古诗词

王太守作见日亭成诗以美之

屈大均

泰山鸡鸣始见日,罗浮夜半踆乌出。tài shān jī míng shǐ jiàn rì,luó fú yè bàn cūn wū chū。
南溟自是阳明谷,十日所浴光洋溢。nán míng zì shì yáng míng gǔ,shí rì suǒ yù guāng yáng yì。
三足欲栖上下枝,天鸡惊起黑如漆。sān zú yù qī shàng xià zhī,tiān jī jīng qǐ hēi rú qī。
珊瑚之树即扶桑,曜灵家在鲛人室。shān hú zhī shù jí fú sāng,yào líng jiā zài jiāo rén shì。
牂牁大洋咫尺间,蓬莱一股何曾失。zāng kē dà yáng zhǐ chǐ jiān,péng lái yī gǔ hé céng shī。
未暾峰峰见东君,六螭先指浮山云。wèi tūn fēng fēng jiàn dōng jūn,liù chī xiān zhǐ fú shān yún。
金光直射散飞电,火轮千里烧氤氲。jīn guāng zhí shè sàn fēi diàn,huǒ lún qiān lǐ shāo yīn yūn。
玄黄鸡子连珠似,五色鸿蒙分不分。xuán huáng jī zi lián zhū shì,wǔ sè hóng méng fēn bù fēn。
罗山势与浮山并,见日有台当绝顶。luó shān shì yǔ fú shān bìng,jiàn rì yǒu tái dāng jué dǐng。
泰山日观高不如,俯视朱天最空迥。tài shān rì guān gāo bù rú,fǔ shì zhū tiān zuì kōng jiǒng。
台风每苦扶摇多,吹倒铁桥堕青冥。tái fēng měi kǔ fú yáo duō,chuī dào tiě qiáo duò qīng míng。
重造飞亭今有谁,惠阳太守才天挺。zhòng zào fēi tíng jīn yǒu shuí,huì yáng tài shǒu cái tiān tǐng。
郁仪日日朝朱明,君为东道有馀情。yù yí rì rì cháo zhū míng,jūn wèi dōng dào yǒu yú qíng。
导引重轮勤夙夜,寅宾两珥竭神明。dǎo yǐn zhòng lún qín sù yè,yín bīn liǎng ěr jié shén míng。
昧爽沧凉好晞发,日华吐纳变金骨。mèi shuǎng cāng liáng hǎo xī fā,rì huá tǔ nà biàn jīn gǔ。
羲和为尔再中天,不使白驹过倏忽。xī hé wèi ěr zài zhōng tiān,bù shǐ bái jū guò shū hū。
云衣霓裳日往来,文章更与炎精发。yún yī ní shang rì wǎng lái,wén zhāng gèng yǔ yán jīng fā。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

春尽

屈大均

细雨春山乱出泉,愁随流水日涓涓。xì yǔ chūn shān luàn chū quán,chóu suí liú shuǐ rì juān juān。
泪痕留与青青草,半作棠梨半杜鹃。lèi hén liú yǔ qīng qīng cǎo,bàn zuò táng lí bàn dù juān。

春尽

屈大均

一夕春归失丽华,无多蛱蝶扑晴沙。yī xī chūn guī shī lì huá,wú duō jiá dié pū qíng shā。
红馀杜宇无非血,白到棠梨不是花。hóng yú dù yǔ wú fēi xuè,bái dào táng lí bù shì huā。

春迟

屈大均

今年春早却春迟,冻死莺花春不知。jīn nián chūn zǎo què chūn chí,dòng sǐ yīng huā chūn bù zhī。
凄绝清明纷雨雪,苦寒如在雁门时。qī jué qīng míng fēn yǔ xuě,kǔ hán rú zài yàn mén shí。

巫山

屈大均

巫山亦有望夫台,神女何年化石来。wū shān yì yǒu wàng fū tái,shén nǚ hé nián huà shí lái。
一自襄王魂梦接,至今云雨不曾开。yī zì xiāng wáng hún mèng jiē,zhì jīn yún yǔ bù céng kāi。

巫山

屈大均

一峰终古一相思,绝似哀猿无尽时。yī fēng zhōng gǔ yī xiāng sī,jué shì āi yuán wú jǐn shí。
神女风流在何处,芙蓉十二是蛾眉。shén nǚ fēng liú zài hé chù,fú róng shí èr shì é méi。

香溪

屈大均

香溪有女旧如花,定是巫峰一朵霞。xiāng xī yǒu nǚ jiù rú huā,dìng shì wū fēng yī duǒ xiá。
谁分琵琶弹马上,空留哀怨满龙沙。shuí fēn pí pá dàn mǎ shàng,kōng liú āi yuàn mǎn lóng shā。

杜鹃花

屈大均

栈阁连云百道斜,猿声处处接三巴。zhàn gé lián yún bǎi dào xié,yuán shēng chù chù jiē sān bā。
无多望帝春魂在,半作啼鹃半作花。wú duō wàng dì chūn hún zài,bàn zuò tí juān bàn zuò huā。

杜鹃花

屈大均

春魂多少在蚕丛,化作山花踯躅红。chūn hún duō shǎo zài cán cóng,huà zuò shān huā zhí zhú hóng。
朵朵知含亡国恨,无情亦与子鹃同。duǒ duǒ zhī hán wáng guó hèn,wú qíng yì yǔ zi juān tóng。

杜鹃花

屈大均

豹汝多情又作花,枝枝古血似残霞。bào rǔ duō qíng yòu zuò huā,zhī zhī gǔ xuè shì cán xiá。
春归乱向鱼凫落,绝似飘零帝子家。chūn guī luàn xiàng yú fú luò,jué shì piāo líng dì zi jiā。

杜鹃花

屈大均

开处千山万壑香,一花一叶是君王。kāi chù qiān shān wàn hè xiāng,yī huā yī yè shì jūn wáng。
心伤野死重瞳似,再拜春丛涕泪长。xīn shāng yě sǐ zhòng tóng shì,zài bài chūn cóng tì lèi zhǎng。

题胡君浣花图

屈大均

松身伛偻文人同,怪石还如一老公。sōng shēn yǔ lóu wén rén tóng,guài shí hái rú yī lǎo gōng。
手把素书人尚少,未应频作浣花翁。shǒu bǎ sù shū rén shàng shǎo,wèi yīng pín zuò huàn huā wēng。

友人言石?水帘为丰湖之源率题二绝

屈大均

一帘飞作一湖来,湖阔珠玑撒不开。yī lián fēi zuò yī hú lái,hú kuò zhū jī sā bù kāi。
玉女九天纷咳唾,随风又化瀑花回。yù nǚ jiǔ tiān fēn ké tuò,suí fēng yòu huà pù huā huí。

友人言石?水帘为丰湖之源率题二绝

屈大均

每恨珠帘卷太高,天风忽作快并刀。měi hèn zhū lián juǎn tài gāo,tiān fēng hū zuò kuài bìng dāo。
剪将半幅为秋雨,散入双湖起雪涛。jiǎn jiāng bàn fú wèi qiū yǔ,sàn rù shuāng hú qǐ xuě tāo。

送袁休庵通政

屈大均

几日浮生已作翁,依稀屯难记相同。jǐ rì fú shēng yǐ zuò wēng,yī xī tún nán jì xiāng tóng。
静江宫府多遗事,一笑兴亡似转蓬。jìng jiāng gōng fǔ duō yí shì,yī xiào xīng wáng shì zhuǎn péng。

送袁休庵通政

屈大均

黄门未老竟抽簪,清绝罗浮访道心。huáng mén wèi lǎo jìng chōu zān,qīng jué luó fú fǎng dào xīn。
此处丹砂依旧少,仍从勾漏洞中寻。cǐ chù dān shā yī jiù shǎo,réng cóng gōu lòu dòng zhōng xún。