古诗词

罗浮对雪歌

屈大均

峤南自古无大雪,况复罗浮火洞穴。jiào nán zì gǔ wú dà xuě,kuàng fù luó fú huǒ dòng xué。
山人不识冰与霜,白露少凝阴道绝。shān rén bù shí bīng yǔ shuāng,bái lù shǎo níng yīn dào jué。
今年季冬太苦寒,雪花三尺如玉盘。jīn nián jì dōng tài kǔ hán,xuě huā sān chǐ rú yù pán。
麻姑玉女尽头白,四百缟素失峰峦。má gū yù nǚ jǐn tóu bái,sì bǎi gǎo sù shī fēng luán。
天气忽将南作北,层冰峨峨路四塞。tiān qì hū jiāng nán zuò běi,céng bīng é é lù sì sāi。
浮碇冈头似白山,罗阳溪口成敕勒。fú dìng gāng tóu shì bái shān,luó yáng xī kǒu chéng chì lēi。
千株万株松欲摧,梅花冻死无一开。qiān zhū wàn zhū sōng yù cuī,méi huā dòng sǐ wú yī kāi。
北风惨吹笼葱裂,猿狖僵卧吟且哀。běi fēng cǎn chuī lóng cōng liè,yuán yòu jiāng wò yín qiě āi。
辟寒有方得仙客,斫取龙鳞薪琥珀。pì hán yǒu fāng dé xiān kè,zhuó qǔ lóng lín xīn hǔ pò。
地炉烧出日轮红,天井迸来云箭白。dì lú shāo chū rì lún hóng,tiān jǐng bèng lái yún jiàn bái。
咫尺空蒙接海津,光摇宫阙失金银。zhǐ chǐ kōng méng jiē hǎi jīn,guāng yáo gōng quē shī jīn yín。
玉作越王烽火树,瑶华飞满珊瑚身。yù zuò yuè wáng fēng huǒ shù,yáo huá fēi mǎn shān hú shēn。
天鸡夜半冻不叫,曜灵忍失朱明照。tiān jī yè bàn dòng bù jiào,yào líng rěn shī zhū míng zhào。
久伤乌羽坠重光,安得烛龙衔一爝。jiǔ shāng wū yǔ zhuì zhòng guāng,ān dé zhú lóng xián yī jué。
欲挽羲车力士无,穷阴苦逼岁华徂。yù wǎn xī chē lì shì wú,qióng yīn kǔ bī suì huá cú。
麑裘不暖难消夜,坐拥瑶琴影太弧。ní qiú bù nuǎn nán xiāo yè,zuò yōng yáo qín yǐng tài hú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

素馨

屈大均

如云留一半,香不散天明。rú yún liú yī bàn,xiāng bù sàn tiān míng。
湿处能消暑,乾时亦助情。shī chù néng xiāo shǔ,qián shí yì zhù qíng。
摘分蛮女手,穿遍越王城。zhāi fēn mán nǚ shǒu,chuān biàn yuè wáng chéng。
竞向千门卖,金钱掷不轻。jìng xiàng qiān mén mài,jīn qián zhì bù qīng。

龙眼

屈大均

炎方龙眼实,端不让离支。yán fāng lóng yǎn shí,duān bù ràng lí zhī。
益智秋初熟,蠲愁晚更宜。yì zhì qiū chū shú,juān chóu wǎn gèng yí。
家家为焙日,处处结圆时。jiā jiā wèi bèi rì,chù chù jié yuán shí。
绝似韩嫣出,金丸逐不迟。jué shì hán yān chū,jīn wán zhú bù chí。

龙眼

屈大均

七月孤圆熟,村村作果箱。qī yuè gū yuán shú,cūn cūn zuò guǒ xiāng。
味能争黑叶,色更染黄姜。wèi néng zhēng hēi yè,sè gèng rǎn huáng jiāng。
逐利先三楚,乘秋出五羊。zhú lì xiān sān chǔ,chéng qiū chū wǔ yáng。
年年珠子树,末富胜蚕桑。nián nián zhū zi shù,mò fù shèng cán sāng。

为圃

屈大均

老圃吾能及,平生学在兹。lǎo pǔ wú néng jí,píng shēng xué zài zī。
叶同尼父祭,蔬似鲍焦持。yè tóng ní fù jì,shū shì bào jiāo chí。
多雨菊英烂,微阳兰叶滋。duō yǔ jú yīng làn,wēi yáng lán yè zī。
养梧高出竹,未是贱场师。yǎng wú gāo chū zhú,wèi shì jiàn chǎng shī。

为圃

屈大均

暖酒秋多叶,薰茶夏有兰。nuǎn jiǔ qiū duō yè,xūn chá xià yǒu lán。
影嫌衣竹湿,声爱屐苔乾。yǐng xián yī zhú shī,shēng ài jī tái qián。
种草图蠲忿,栽花要合欢。zhǒng cǎo tú juān fèn,zāi huā yào hé huān。
岁寒无可悦,生菜满春盘。suì hán wú kě yuè,shēng cài mǎn chūn pán。

为圃

屈大均

丈人馀一瓮,抱向白云间。zhàng rén yú yī wèng,bào xiàng bái yún jiān。
夜雨初成水,春泉不在山。yè yǔ chū chéng shuǐ,chūn quán bù zài shān。
药苗肥可食,桐乳嫩堪攀。yào miáo féi kě shí,tóng rǔ nèn kān pān。
乞得葵花种,开畦日不闲。qǐ dé kuí huā zhǒng,kāi qí rì bù xián。

月高

屈大均

月高犹未暝,半带夕阳黄。yuè gāo yóu wèi míng,bàn dài xī yáng huáng。
坠叶乾多响,流花湿亦香。zhuì yè qián duō xiǎng,liú huā shī yì xiāng。
剑留无好匣,琴去有馀床。jiàn liú wú hǎo xiá,qín qù yǒu yú chuáng。
已矣人终窭,忧心且复忘。yǐ yǐ rén zhōng jù,yōu xīn qiě fù wàng。

秋日集汪氏寓斋同用支字

屈大均

凉随数点雨,蕉叶未全知。liáng suí shù diǎn yǔ,jiāo yè wèi quán zhī。
暑退无多客,秋来莫少期。shǔ tuì wú duō kè,qiū lái mò shǎo qī。
月争宫饼大,花让玉杯迟。yuè zhēng gōng bǐng dà,huā ràng yù bēi chí。
可惜当炎夏,无缘赌荔枝。kě xī dāng yán xià,wú yuán dǔ lì zhī。

空山

屈大均

空山愁独往,无计避残春。kōng shān chóu dú wǎng,wú jì bì cán chūn。
游鹿非吾上,啼鹃是故人。yóu lù fēi wú shàng,tí juān shì gù rén。
花过三月市,草失六朝茵。huā guò sān yuè shì,cǎo shī liù cháo yīn。
山鬼多离思,芳馨只自珍。shān guǐ duō lí sī,fāng xīn zhǐ zì zhēn。

送朱君之贵州

屈大均

黔中兵火后,君去贵阳春。qián zhōng bīng huǒ hòu,jūn qù guì yáng chūn。
幕府无双士,将军有一人。mù fǔ wú shuāng shì,jiāng jūn yǒu yī rén。
飞扬三楚地,鼓舞百蛮民。fēi yáng sān chǔ dì,gǔ wǔ bǎi mán mín。
寄我苗刀好,芙蓉砂更新。jì wǒ miáo dāo hǎo,fú róng shā gèng xīn。

赠王山史

屈大均

行草推王氏,鹅群更绝伦。xíng cǎo tuī wáng shì,é qún gèng jué lún。
君今传笔髓,不但作经神。jūn jīn chuán bǐ suǐ,bù dàn zuò jīng shén。
老大犹唐物,风流已晋人。lǎo dà yóu táng wù,fēng liú yǐ jìn rén。
名家多父子,端可冠西秦。míng jiā duō fù zi,duān kě guān xī qín。

赋得失学从儿懒

屈大均

家学曾何有,从儿懒读书。jiā xué céng hé yǒu,cóng ér lǎn dú shū。
义今存不仕,计只好为渔。yì jīn cún bù shì,jì zhǐ hǎo wèi yú。
我已三冬少,谁还万卷馀。wǒ yǐ sān dōng shǎo,shuí hái wàn juǎn yú。
白头徒著述,身后孰传予。bái tóu tú zhù shù,shēn hòu shú chuán yǔ。

赋得长贫任妇愁

屈大均

交谪寻常事,忧心且自宽。jiāo zhé xún cháng shì,yōu xīn qiě zì kuān。
贫知终窭好,富识可求难。pín zhī zhōng jù hǎo,fù shí kě qiú nán。
仲子妻犹饱,黔娄妇未寒。zhòng zi qī yóu bǎo,qián lóu fù wèi hán。
浮云诸不义,谁得野人看。fú yún zhū bù yì,shuí dé yě rén kàn。

送罗君

屈大均

新安多我友,尺素每传书。xīn ān duō wǒ yǒu,chǐ sù měi chuán shū。
两度劳吾子,亲携双鲤鱼。liǎng dù láo wú zi,qīn xié shuāng lǐ yú。
翩翩千里远,一一十年疏。piān piān qiān lǐ yuǎn,yī yī shí nián shū。
青玉和金错,殷勤拜贶馀。qīng yù hé jīn cuò,yīn qín bài kuàng yú。

送罗君

屈大均

雁来君又去,去拂歙山过。yàn lái jūn yòu qù,qù fú shè shān guò。
莫惜羽毛便,而辞笺素多。mò xī yǔ máo biàn,ér cí jiān sù duō。
故人尽饥渴,秋望在岩阿。gù rén jǐn jī kě,qiū wàng zài yán ā。
早慰长相忆,开书一啸歌。zǎo wèi zhǎng xiāng yì,kāi shū yī xiào gē。