古诗词

罗浮对雪歌

屈大均

峤南自古无大雪,况复罗浮火洞穴。jiào nán zì gǔ wú dà xuě,kuàng fù luó fú huǒ dòng xué。
山人不识冰与霜,白露少凝阴道绝。shān rén bù shí bīng yǔ shuāng,bái lù shǎo níng yīn dào jué。
今年季冬太苦寒,雪花三尺如玉盘。jīn nián jì dōng tài kǔ hán,xuě huā sān chǐ rú yù pán。
麻姑玉女尽头白,四百缟素失峰峦。má gū yù nǚ jǐn tóu bái,sì bǎi gǎo sù shī fēng luán。
天气忽将南作北,层冰峨峨路四塞。tiān qì hū jiāng nán zuò běi,céng bīng é é lù sì sāi。
浮碇冈头似白山,罗阳溪口成敕勒。fú dìng gāng tóu shì bái shān,luó yáng xī kǒu chéng chì lēi。
千株万株松欲摧,梅花冻死无一开。qiān zhū wàn zhū sōng yù cuī,méi huā dòng sǐ wú yī kāi。
北风惨吹笼葱裂,猿狖僵卧吟且哀。běi fēng cǎn chuī lóng cōng liè,yuán yòu jiāng wò yín qiě āi。
辟寒有方得仙客,斫取龙鳞薪琥珀。pì hán yǒu fāng dé xiān kè,zhuó qǔ lóng lín xīn hǔ pò。
地炉烧出日轮红,天井迸来云箭白。dì lú shāo chū rì lún hóng,tiān jǐng bèng lái yún jiàn bái。
咫尺空蒙接海津,光摇宫阙失金银。zhǐ chǐ kōng méng jiē hǎi jīn,guāng yáo gōng quē shī jīn yín。
玉作越王烽火树,瑶华飞满珊瑚身。yù zuò yuè wáng fēng huǒ shù,yáo huá fēi mǎn shān hú shēn。
天鸡夜半冻不叫,曜灵忍失朱明照。tiān jī yè bàn dòng bù jiào,yào líng rěn shī zhū míng zhào。
久伤乌羽坠重光,安得烛龙衔一爝。jiǔ shāng wū yǔ zhuì zhòng guāng,ān dé zhú lóng xián yī jué。
欲挽羲车力士无,穷阴苦逼岁华徂。yù wǎn xī chē lì shì wú,qióng yīn kǔ bī suì huá cú。
麑裘不暖难消夜,坐拥瑶琴影太弧。ní qiú bù nuǎn nán xiāo yè,zuò yōng yáo qín yǐng tài hú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

南粤辞

屈大均

西瓯众半裸,南面亦称王。xī ōu zhòng bàn luǒ,nán miàn yì chēng wáng。
老夫亡高异,难镇万里疆。lǎo fū wáng gāo yì,nán zhèn wàn lǐ jiāng。

南粤辞

屈大均

可怜南粤王,箕踞而椎髻。kě lián nán yuè wáng,jī jù ér chuí jì。
时时问陆生,吾何如皇帝。shí shí wèn lù shēng,wú hé rú huáng dì。

南粤辞

屈大均

足下中国人,今乃反天性。zú xià zhōng guó rén,jīn nǎi fǎn tiān xìng。
皇帝与抗衡,祸且及真定。huáng dì yǔ kàng héng,huò qiě jí zhēn dìng。

南粤辞

屈大均

两雄不并立,汉为天下服。liǎng xióng bù bìng lì,hàn wèi tiān xià fú。
皇帝贤天子,吾其去黄屋。huáng dì xián tiān zi,wú qí qù huáng wū。

南粤辞

屈大均

生翠四十双,桂蠹一百器。shēng cuì sì shí shuāng,guì dù yī bǎi qì。
献上未央宫,北面因汉使。xiàn shàng wèi yāng gōng,běi miàn yīn hàn shǐ。

狸子谣

屈大均

交州多狸子,和器悍无比。jiāo zhōu duō lí zi,hé qì hàn wú bǐ。
左张卢生弩,右佩石碣矢。zuǒ zhāng lú shēng nǔ,yòu pèi shí jié shǐ。

狸子谣

屈大均

勾粤之劲干,燋铜为锋镝。gōu yuè zhī jìn gàn,jiāo tóng wèi fēng dī。
一发三百步,秦军俱辟易。yī fā sān bǎi bù,qín jūn jù pì yì。

古意

屈大均

美人揽明月,盈手似瑶华。měi rén lǎn míng yuè,yíng shǒu shì yáo huá。
欲赠离居者,徘徊秋汉斜。yù zèng lí jū zhě,pái huái qiū hàn xié。

荆轲歌

屈大均

琴女歌罗縠,秦王负鹿卢。qín nǚ gē luó hú,qín wáng fù lù lú。
可怜神勇者,生劫失良图。kě lián shén yǒng zhě,shēng jié shī liáng tú。

桃叶渡

屈大均

二月江南望,桃花烂似霞。èr yuè jiāng nán wàng,táo huā làn shì xiá。
人言桃叶渡,桃叶胜桃花。rén yán táo yè dù,táo yè shèng táo huā。

湖上

屈大均

春草接姑苏,春烟望渐无。chūn cǎo jiē gū sū,chūn yān wàng jiàn wú。
愁心与春水,流满莫愁湖。chóu xīn yǔ chūn shuǐ,liú mǎn mò chóu hú。

雷塘

屈大均

一片裙腰草,雷塘接竹西。yī piàn qún yāo cǎo,léi táng jiē zhú xī。
春人无限恨,付与乳莺啼。chūn rén wú xiàn hèn,fù yǔ rǔ yīng tí。

画马

屈大均

千里骅骝气,飞阳尺素中。qiān lǐ huá liú qì,fēi yáng chǐ sù zhōng。
可怜曹霸在,泪与汗花红。kě lián cáo bà zài,lèi yǔ hàn huā hóng。

秋夕别岑公

屈大均

一片他乡月,秋光亦苦辛。yī piàn tā xiāng yuè,qiū guāng yì kǔ xīn。
每从风雨后,来照别离人。měi cóng fēng yǔ hòu,lái zhào bié lí rén。

赠雪公

屈大均

落落罗浮松,皎皎耶溪月。luò luò luó fú sōng,jiǎo jiǎo yé xī yuè。
将月挂松端,清辉两寥泬。jiāng yuè guà sōng duān,qīng huī liǎng liáo jué。