古诗词

罗浮对雪歌

屈大均

峤南自古无大雪,况复罗浮火洞穴。jiào nán zì gǔ wú dà xuě,kuàng fù luó fú huǒ dòng xué。
山人不识冰与霜,白露少凝阴道绝。shān rén bù shí bīng yǔ shuāng,bái lù shǎo níng yīn dào jué。
今年季冬太苦寒,雪花三尺如玉盘。jīn nián jì dōng tài kǔ hán,xuě huā sān chǐ rú yù pán。
麻姑玉女尽头白,四百缟素失峰峦。má gū yù nǚ jǐn tóu bái,sì bǎi gǎo sù shī fēng luán。
天气忽将南作北,层冰峨峨路四塞。tiān qì hū jiāng nán zuò běi,céng bīng é é lù sì sāi。
浮碇冈头似白山,罗阳溪口成敕勒。fú dìng gāng tóu shì bái shān,luó yáng xī kǒu chéng chì lēi。
千株万株松欲摧,梅花冻死无一开。qiān zhū wàn zhū sōng yù cuī,méi huā dòng sǐ wú yī kāi。
北风惨吹笼葱裂,猿狖僵卧吟且哀。běi fēng cǎn chuī lóng cōng liè,yuán yòu jiāng wò yín qiě āi。
辟寒有方得仙客,斫取龙鳞薪琥珀。pì hán yǒu fāng dé xiān kè,zhuó qǔ lóng lín xīn hǔ pò。
地炉烧出日轮红,天井迸来云箭白。dì lú shāo chū rì lún hóng,tiān jǐng bèng lái yún jiàn bái。
咫尺空蒙接海津,光摇宫阙失金银。zhǐ chǐ kōng méng jiē hǎi jīn,guāng yáo gōng quē shī jīn yín。
玉作越王烽火树,瑶华飞满珊瑚身。yù zuò yuè wáng fēng huǒ shù,yáo huá fēi mǎn shān hú shēn。
天鸡夜半冻不叫,曜灵忍失朱明照。tiān jī yè bàn dòng bù jiào,yào líng rěn shī zhū míng zhào。
久伤乌羽坠重光,安得烛龙衔一爝。jiǔ shāng wū yǔ zhuì zhòng guāng,ān dé zhú lóng xián yī jué。
欲挽羲车力士无,穷阴苦逼岁华徂。yù wǎn xī chē lì shì wú,qióng yīn kǔ bī suì huá cú。
麑裘不暖难消夜,坐拥瑶琴影太弧。ní qiú bù nuǎn nán xiāo yè,zuò yōng yáo qín yǐng tài hú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

采珠词

屈大均

家家养得采珠儿,兼采珊瑚石上枝。jiā jiā yǎng dé cǎi zhū ér,jiān cǎi shān hú shí shàng zhī。
珠母多生珠子树,海中攀折少人知。zhū mǔ duō shēng zhū zi shù,hǎi zhōng pān zhé shǎo rén zhī。

采珠词

屈大均

暮春争赛白龙池,挂席乘潮采不迟。mù chūn zhēng sài bái lóng chí,guà xí chéng cháo cǎi bù chí。
千尺螺筐垂海底,翻波不使大鱼知。qiān chǐ luó kuāng chuí hǎi dǐ,fān bō bù shǐ dà yú zhī。

采珠词

屈大均

珠市西头近接城,客餐珠肉当琼英。zhū shì xī tóu jìn jiē chéng,kè cān zhū ròu dāng qióng yīng。
廉州个个珠娘媚,只为珠池水色清。lián zhōu gè gè zhū niáng mèi,zhǐ wèi zhū chí shuǐ sè qīng。

东湖曲

屈大均

东湖水接珊瑚洲,吏部开为万里流。dōng hú shuǐ jiē shān hú zhōu,lì bù kāi wèi wàn lǐ liú。
高阳虽有酒池好,那得人人尽拍浮。gāo yáng suī yǒu jiǔ chí hǎo,nà dé rén rén jǐn pāi fú。

东湖曲

屈大均

虎门潮水与湖通,士女如山出镜中。hǔ mén cháo shuǐ yǔ hú tōng,shì nǚ rú shān chū jìng zhōng。
香气皆为荷叶气,颜红尽似荔支红。xiāng qì jiē wèi hé yè qì,yán hóng jǐn shì lì zhī hóng。

东湖曲

屈大均

天生一片素馨田,来作炎洲士女妍。tiān shēng yī piàn sù xīn tián,lái zuò yán zhōu shì nǚ yán。
多食荔支颜更好,楼船不隔碧纱烟。duō shí lì zhī yán gèng hǎo,lóu chuán bù gé bì shā yān。

东湖曲

屈大均

处处龙舟金鼓来,兰桡桂楫沸如雷。chù chù lóng zhōu jīn gǔ lái,lán ráo guì jí fèi rú léi。
东江水斗西江水,夺尽花红暮未回。dōng jiāng shuǐ dòu xī jiāng shuǐ,duó jǐn huā hóng mù wèi huí。

东湖曲

屈大均

堤畔青楼隐柳阴,笑声时与水云深。dī pàn qīng lóu yǐn liǔ yīn,xiào shēng shí yǔ shuǐ yún shēn。
东家蝴蝶西家燕,飞入芙蓉不可寻。dōng jiā hú dié xī jiā yàn,fēi rù fú róng bù kě xún。

东湖曲

屈大均

船船尽挂宝镫来,万朵芙蓉火里开。chuán chuán jǐn guà bǎo dèng lái,wàn duǒ fú róng huǒ lǐ kāi。
明月满天照不入,光中人影乱楼台。míng yuè mǎn tiān zhào bù rù,guāng zhōng rén yǐng luàn lóu tái。

东湖曲

屈大均

善才三两弄蛮弦,水马如飞欲上天。shàn cái sān liǎng nòng mán xián,shuǐ mǎ rú fēi yù shàng tiān。
羡杀金花倭帽客,夺标能得一婵娟。xiàn shā jīn huā wō mào kè,duó biāo néng dé yī chán juān。

送张南士返越州因感旧游有作

屈大均

可怜一片镜湖水,只有西施一浣纱。kě lián yī piàn jìng hú shuǐ,zhǐ yǒu xī shī yī huàn shā。
千载芙蓉为谁发,君归好上钓鱼槎。qiān zài fú róng wèi shuí fā,jūn guī hǎo shàng diào yú chá。

送张南士返越州因感旧游有作

屈大均

雪窦山人去几秋,弹琴东市亦风流。xuě dòu shān rén qù jǐ qiū,dàn qín dōng shì yì fēng liú。
相思最是耶溪月,夜夜清光为我愁。xiāng sī zuì shì yé xī yuè,yè yè qīng guāng wèi wǒ chóu。

送张南士返越州因感旧游有作

屈大均

谈禅昔爱祁居士,咳唾天花落石床。tán chán xī ài qí jū shì,ké tuò tiān huā luò shí chuáng。
自向花边见天女,至今不散梦魂香。zì xiàng huā biān jiàn tiān nǚ,zhì jīn bù sàn mèng hún xiāng。

送张南士返越州因感旧游有作

屈大均

云门一老未龙钟,七十能登秦望峰。yún mén yī lǎo wèi lóng zhōng,qī shí néng dēng qín wàng fēng。
一代遗民在禅寂,袈裟空挂六陵松。yī dài yí mín zài chán jì,jiā shā kōng guà liù líng sōng。

送张南士返越州因感旧游有作

屈大均

处处沙场吊鬼雄,故人多在国殇中。chù chù shā chǎng diào guǐ xióng,gù rén duō zài guó shāng zhōng。
钱郎侠骨香犹在,谁葬要离古墓东。qián láng xiá gǔ xiāng yóu zài,shuí zàng yào lí gǔ mù dōng。