古诗词

罗浮对雪歌

屈大均

峤南自古无大雪,况复罗浮火洞穴。jiào nán zì gǔ wú dà xuě,kuàng fù luó fú huǒ dòng xué。
山人不识冰与霜,白露少凝阴道绝。shān rén bù shí bīng yǔ shuāng,bái lù shǎo níng yīn dào jué。
今年季冬太苦寒,雪花三尺如玉盘。jīn nián jì dōng tài kǔ hán,xuě huā sān chǐ rú yù pán。
麻姑玉女尽头白,四百缟素失峰峦。má gū yù nǚ jǐn tóu bái,sì bǎi gǎo sù shī fēng luán。
天气忽将南作北,层冰峨峨路四塞。tiān qì hū jiāng nán zuò běi,céng bīng é é lù sì sāi。
浮碇冈头似白山,罗阳溪口成敕勒。fú dìng gāng tóu shì bái shān,luó yáng xī kǒu chéng chì lēi。
千株万株松欲摧,梅花冻死无一开。qiān zhū wàn zhū sōng yù cuī,méi huā dòng sǐ wú yī kāi。
北风惨吹笼葱裂,猿狖僵卧吟且哀。běi fēng cǎn chuī lóng cōng liè,yuán yòu jiāng wò yín qiě āi。
辟寒有方得仙客,斫取龙鳞薪琥珀。pì hán yǒu fāng dé xiān kè,zhuó qǔ lóng lín xīn hǔ pò。
地炉烧出日轮红,天井迸来云箭白。dì lú shāo chū rì lún hóng,tiān jǐng bèng lái yún jiàn bái。
咫尺空蒙接海津,光摇宫阙失金银。zhǐ chǐ kōng méng jiē hǎi jīn,guāng yáo gōng quē shī jīn yín。
玉作越王烽火树,瑶华飞满珊瑚身。yù zuò yuè wáng fēng huǒ shù,yáo huá fēi mǎn shān hú shēn。
天鸡夜半冻不叫,曜灵忍失朱明照。tiān jī yè bàn dòng bù jiào,yào líng rěn shī zhū míng zhào。
久伤乌羽坠重光,安得烛龙衔一爝。jiǔ shāng wū yǔ zhuì zhòng guāng,ān dé zhú lóng xián yī jué。
欲挽羲车力士无,穷阴苦逼岁华徂。yù wǎn xī chē lì shì wú,qióng yīn kǔ bī suì huá cú。
麑裘不暖难消夜,坐拥瑶琴影太弧。ní qiú bù nuǎn nán xiāo yè,zuò yōng yáo qín yǐng tài hú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

酒熟

屈大均

空如玉乳甘难饫,不似香醪冽易醺。kōng rú yù rǔ gān nán yù,bù shì xiāng láo liè yì xūn。
却爱烧春能爽口,一杯已觉暖氤氲。què ài shāo chūn néng shuǎng kǒu,yī bēi yǐ jué nuǎn yīn yūn。

椰浆

屈大均

黄椰浆浊白椰清,味似漂醪饮亦酲。huáng yē jiāng zhuó bái yē qīng,wèi shì piāo láo yǐn yì chéng。
解渴炎天惟此物,殷勤劝客玉杯倾。jiě kě yán tiān wéi cǐ wù,yīn qín quàn kè yù bēi qīng。

潇湘曲有寄

屈大均

潇蓝湘碧总含清,两不分流最有情。xiāo lán xiāng bì zǒng hán qīng,liǎng bù fēn liú zuì yǒu qíng。
任是潇南湘亦北,潆洄终向楚王城。rèn shì xiāo nán xiāng yì běi,yíng huí zhōng xiàng chǔ wáng chéng。

送人入京

屈大均

白山冰雪黑山云,水落辽河向塞分。bái shān bīng xuě hēi shān yún,shuǐ luò liáo hé xiàng sāi fēn。
更出渝关随射猎,海青看打鴐鹅群。gèng chū yú guān suí shè liè,hǎi qīng kàn dǎ gē é qún。

白莲池

屈大均

池水含风满洞凉,麻姑旧种白莲香。chí shuǐ hán fēng mǎn dòng liáng,má gū jiù zhǒng bái lián xiāng。
笑他未有明星手,不得花开十丈长。xiào tā wèi yǒu míng xīng shǒu,bù dé huā kāi shí zhàng zhǎng。

苦雨作

屈大均

百道飞泉作檐溜,绝疑三峡倒龙湫。bǎi dào fēi quán zuò yán liū,jué yí sān xiá dào lóng jiǎo。
哀猿为尔空肠断,泪逐潺湲日夜流。āi yuán wèi ěr kōng cháng duàn,lèi zhú chán yuán rì yè liú。

苦雨作

屈大均

一春阴雨春无昼,晴暖何因见艳阳。yī chūn yīn yǔ chūn wú zhòu,qíng nuǎn hé yīn jiàn yàn yáng。
亦有莺花在烟雾,风吹不作白头香。yì yǒu yīng huā zài yān wù,fēng chuī bù zuò bái tóu xiāng。

苦雨作

屈大均

那知是雨是啼痕,沾洒衣衾冷断魂。nà zhī shì yǔ shì tí hén,zhān sǎ yī qīn lěng duàn hún。
泉下有亲寒正苦,岂知绵緤定奇温。quán xià yǒu qīn hán zhèng kǔ,qǐ zhī mián xiè dìng qí wēn。

以事偶憩单家口占奉答

屈大均

五宿黄公酒瓮旁,氤氲曲蘖不胜香。wǔ sù huáng gōng jiǔ wèng páng,yīn yūn qū niè bù shèng xiāng。
主人相劝怜衰疾,姜桂含滋未忍尝。zhǔ rén xiāng quàn lián shuāi jí,jiāng guì hán zī wèi rěn cháng。

以事偶憩单家口占奉答

屈大均

毁瘠哀予六十人,醇醪信美不沾唇。huǐ jí āi yǔ liù shí rén,chún láo xìn měi bù zhān chún。
来因儿女非无故,慈孝多惭此一身。lái yīn ér nǚ fēi wú gù,cí xiào duō cán cǐ yī shēn。

屡得友朋书札感赋

屈大均

一谢交游故国回,寒喧不断素书来。yī xiè jiāo yóu gù guó huí,hán xuān bù duàn sù shū lái。
杜陵虽有虚名好,沟壑何曾一救来。dù líng suī yǒu xū míng hǎo,gōu hè hé céng yī jiù lái。

屡得友朋书札感赋

屈大均

好是新安与武林,扶晨心似仲昭心。hǎo shì xīn ān yǔ wǔ lín,fú chén xīn shì zhòng zhāo xīn。
平生知己虽无数,二子聪明最赏音。píng shēng zhī jǐ suī wú shù,èr zi cōng míng zuì shǎng yīn。

屡得友朋书札感赋

屈大均

最早知音是阮亭,青莲不得擅仙灵。zuì zǎo zhī yīn shì ruǎn tíng,qīng lián bù dé shàn xiān líng。
九天咳唾纷珠玉,乱作飞泉下杳冥。jiǔ tiān ké tuò fēn zhū yù,luàn zuò fēi quán xià yǎo míng。

屡得友朋书札感赋

屈大均

名因锡鬯起词场,未出梅关人已香。míng yīn xī chàng qǐ cí chǎng,wèi chū méi guān rén yǐ xiāng。
遂使三闾长有后,美人香草满禺阳。suì shǐ sān lǘ zhǎng yǒu hòu,měi rén xiāng cǎo mǎn yú yáng。

屡得友朋书札感赋

屈大均

慈溪魏子是钟期,大雅遗音独尔知。cí xī wèi zi shì zhōng qī,dà yǎ yí yīn dú ěr zhī。
一自弹琴东市后,风流儒雅失吾师。yī zì dàn qín dōng shì hòu,fēng liú rú yǎ shī wú shī。