古诗词

鱼缸

屈大均

天南仲秋始清凉,使君高宴飞羽觞。tiān nán zhòng qiū shǐ qīng liáng,shǐ jūn gāo yàn fēi yǔ shāng。
鱼缸最小受涓沥,以予公荣非酒狂。yú gāng zuì xiǎo shòu juān lì,yǐ yǔ gōng róng fēi jiǔ kuáng。
宣成之间御窑器,年来仿古多精良。xuān chéng zhī jiān yù yáo qì,nián lái fǎng gǔ duō jīng liáng。
文渊酒魂化为土,陶家取作杯玄黄。wén yuān jiǔ hún huà wèi tǔ,táo jiā qǔ zuò bēi xuán huáng。
鸡缸岂如鱼缸雅,兼金争购从鄱阳。jī gāng qǐ rú yú gāng yǎ,jiān jīn zhēng gòu cóng pó yáng。
泑如羊脂绝莹白,丹青不敢污中央。yōu rú yáng zhī jué yíng bái,dān qīng bù gǎn wū zhōng yāng。
烧出小鱼类榆荚,黑睛朱鬣浮生光。shāo chū xiǎo yú lèi yú jiá,hēi jīng zhū liè fú shēng guāng。
得酒噞喁若新水,四尾相逐何洋洋。dé jiǔ yǎn yóng ruò xīn shuǐ,sì wěi xiāng zhú hé yáng yáng。
生忧嘘噏鱼入口,合唇微饮贪闻香。shēng yōu xū xī yú rù kǒu,hé chún wēi yǐn tān wén xiāng。
涵泳飞华唼浮蚁,冬甘夏苦鱼先尝。hán yǒng fēi huá shà fú yǐ,dōng gān xià kǔ yú xiān cháng。
缸中自是酒泉郡,鱼兮汤沐须醉乡。gāng zhōng zì shì jiǔ quán jùn,yú xī tāng mù xū zuì xiāng。
宁图溟渤恣潜跃,一滴两滴真濠梁。níng tú míng bó zì qián yuè,yī dī liǎng dī zhēn háo liáng。
失水不忧忧失酒,相濡相喣樽罍旁。shī shuǐ bù yōu yōu shī jiǔ,xiāng rú xiāng xǔ zūn léi páng。
云沸渊流贵不息,兰生萼绿无参商。yún fèi yuān liú guì bù xī,lán shēng è lǜ wú cān shāng。
每君饮釂似乾泽,鲜薧倏忽成沧桑。měi jūn yǐn jiào shì qián zé,xiān hāo shū hū chéng cāng sāng。
青州露甜易州辣,一斟再酌苏吾僵。qīng zhōu lù tián yì zhōu là,yī zhēn zài zhuó sū wú jiāng。
醇酿即是桃花水,糟粕亦乃鲲鹏乡。chún niàng jí shì táo huā shuǐ,zāo pò yì nǎi kūn péng xiāng。
浊贤岂必清圣好,北酒诚比南醪强。zhuó xián qǐ bì qīng shèng hǎo,běi jiǔ chéng bǐ nán láo qiáng。
我欲为鱼在缸里,金钩桂饵长无殃。wǒ yù wèi yú zài gāng lǐ,jīn gōu guì ěr zhǎng wú yāng。
一勺琼苏亦鲸吸,纤毫不惜居鱼秧。yī sháo qióng sū yì jīng xī,xiān háo bù xī jū yú yāng。
五石瓠瓢拙用大,何如用小蟭螟藏。wǔ shí hù piáo zhuō yòng dà,hé rú yòng xiǎo jiāo míng cáng。
蝉翼自能负嵩华,蜗角岂必争侯王。chán yì zì néng fù sōng huá,wō jiǎo qǐ bì zhēng hóu wáng。
吞舟每忧值芥叶,漏网所贵同针芒。tūn zhōu měi yōu zhí jiè yè,lòu wǎng suǒ guì tóng zhēn máng。
白小天然尚二寸,入缸已是寻龙鳇。bái xiǎo tiān rán shàng èr cùn,rù gāng yǐ shì xún lóng huáng。
我今非鲂亦非鲤,酒龙变化铢黍长。wǒ jīn fēi fáng yì fēi lǐ,jiǔ lóng biàn huà zhū shǔ zhǎng。
相随蠛蠓游曲糵,此乐谁知吾蒙庄。xiāng suí miè měng yóu qū niè,cǐ lè shuí zhī wú méng zhuāng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。