古诗词

送朱上舍

屈大均

汝兄峤南来可怜,故人不得相周旋。rǔ xiōng jiào nán lái kě lián,gù rén bù dé xiāng zhōu xuán。
台门咫尺邈千里,相知何苦相天渊。tái mén zhǐ chǐ miǎo qiān lǐ,xiāng zhī hé kǔ xiāng tiān yuān。
汝今又归桐乡去,临分那得无缠绵。rǔ jīn yòu guī tóng xiāng qù,lín fēn nà dé wú chán mián。
嘉禾我友十馀辈,汝兄第一胶漆坚。jiā hé wǒ yǒu shí yú bèi,rǔ xiōng dì yī jiāo qī jiān。
筜谷已往墓木拱,武功广汉皆黄泉。dāng gǔ yǐ wǎng mù mù gǒng,wǔ gōng guǎng hàn jiē huáng quán。
平生知己在梅里,白头存者多迍邅。píng shēng zhī jǐ zài méi lǐ,bái tóu cún zhě duō zhūn zhān。
汝行为讯缪天自,二李伯仲应归田。rǔ xíng wèi xùn móu tiān zì,èr lǐ bó zhòng yīng guī tián。
徐家复有磨镜者,季也亦诚生刍贤。xú jiā fù yǒu mó jìng zhě,jì yě yì chéng shēng chú xián。
鸳湖一别动廿载,人生倏忽真浮烟。yuān hú yī bié dòng niàn zài,rén shēng shū hū zhēn fú yān。
富贵非时自知隐,文章无命谁求传。fù guì fēi shí zì zhī yǐn,wén zhāng wú mìng shuí qiú chuán。
恋君一步一握手,赋诗金石聊相宣。liàn jūn yī bù yī wò shǒu,fù shī jīn shí liáo xiāng xuān。
汝才峥嵘亦奇辟,开元大历羞比肩。rǔ cái zhēng róng yì qí pì,kāi yuán dà lì xiū bǐ jiān。
参差似兄腾笑集,埙篪同开风气先。cān chà shì xiōng téng xiào jí,xūn chí tóng kāi fēng qì xiān。
逃唐归宋计亦得,韩苏肯让挥先鞭。táo táng guī sòng jì yì dé,hán sū kěn ràng huī xiān biān。
大雅只今久沦替,吾衰难起黄初前。dà yǎ zhǐ jīn jiǔ lún tì,wú shuāi nán qǐ huáng chū qián。
老岂争名向轻薄,自来可杀惟青莲。lǎo qǐ zhēng míng xiàng qīng báo,zì lái kě shā wéi qīng lián。
苦心经术作书蠹,五经纵横情所便。kǔ xīn jīng shù zuò shū dù,wǔ jīng zòng héng qíng suǒ biàn。
春秋已知非笔削,大易亦谓无方圆。chūn qiū yǐ zhī fēi bǐ xuē,dà yì yì wèi wú fāng yuán。
十翼思返仲尼旧,三传欲将公谷捐。shí yì sī fǎn zhòng ní jiù,sān chuán yù jiāng gōng gǔ juān。
诗歌末艺任工拙,汉儒章句方拘挛。shī gē mò yì rèn gōng zhuō,hàn rú zhāng jù fāng jū luán。
壮心慷慨尚复尔,时时自苦明膏煎。zhuàng xīn kāng kǎi shàng fù ěr,shí shí zì kǔ míng gāo jiān。
葛公中华倦游步,龙光欲骋聊高眠。gé gōng zhōng huá juàn yóu bù,lóng guāng yù chěng liáo gāo mián。
故人倘询英霸器,为语奇雅犹芳年。gù rén tǎng xún yīng bà qì,wèi yǔ qí yǎ yóu fāng nián。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

广州北郊作

屈大均

古道呼銮粤秀旁,牛羊气作野云黄。gǔ dào hū luán yuè xiù páng,niú yáng qì zuò yě yún huáng。
酪浆肉饭南边有,不记龙沙是故乡。lào jiāng ròu fàn nán biān yǒu,bù jì lóng shā shì gù xiāng。

郎官湖

屈大均

有幸郎官得谪仙,湖名长在汉江边。yǒu xìng láng guān dé zhé xiān,hú míng zhǎng zài hàn jiāng biān。
诗成鹦鹉过黄鹤,绝代才华只自怜。shī chéng yīng wǔ guò huáng hè,jué dài cái huá zhǐ zì lián。

苏武墓

屈大均

古柏阴森绕夜台,枝枝只解向南开。gǔ bǎi yīn sēn rào yè tái,zhī zhī zhǐ jiě xiàng nán kāi。
麒麟阁上应图此,黛色参天雪窖来。qí lín gé shàng yīng tú cǐ,dài sè cān tiān xuě jiào lái。

苏武墓

屈大均

苍苍不改岁寒姿,绝似天山啮雪时。cāng cāng bù gǎi suì hán zī,jué shì tiān shān niè xuě shí。
墓左株株皆祭酒,行人再拜不曾迟。mù zuǒ zhū zhū jiē jì jiǔ,xíng rén zài bài bù céng chí。

蟹眼泉

屈大均

佳泉蟹眼最知名,沙底冰寒映月明。jiā quán xiè yǎn zuì zhī míng,shā dǐ bīng hán yìng yuè míng。
活火烹宜林岕好,千瓶汲取遍佗城。huó huǒ pēng yí lín jiè hǎo,qiān píng jí qǔ biàn tuó chéng。

蟹眼泉

屈大均

蟹眼双瓶只十钱,挑来大北白云边。xiè yǎn shuāng píng zhǐ shí qián,tiāo lái dà běi bái yún biān。
一城争饮因甘冽,不道仙羊有别天。yī chéng zhēng yǐn yīn gān liè,bù dào xiān yáng yǒu bié tiān。

舞草

屈大均

大王楚歌歌莫哀,为妾楚舞一徘徊。dà wáng chǔ gē gē mò āi,wèi qiè chǔ wǔ yī pái huái。
舞影千年为舞草,报君意气向春开。wǔ yǐng qiān nián wèi wǔ cǎo,bào jūn yì qì xiàng chūn kāi。

舞草

屈大均

血作杜鹃花已红,魂为舞草更摇风。xuè zuò dù juān huā yǐ hóng,hún wèi wǔ cǎo gèng yáo fēng。
美人骓马平生物,一笑天亡起帐中。měi rén zhuī mǎ píng shēng wù,yī xiào tiān wáng qǐ zhàng zhōng。

黄花

屈大均

黄花十月似丹枫,岭外无霜亦变红。huáng huā shí yuè shì dān fēng,lǐng wài wú shuāng yì biàn hóng。
安得醇醪朝夕有,玉颜酡好与君同。ān dé chún láo cháo xī yǒu,yù yán tuó hǎo yǔ jūn tóng。

黄花

屈大均

贫家但有菊花妍,儿女金钱与玉钱。pín jiā dàn yǒu jú huā yán,ér nǚ jīn qián yǔ yù qián。
插满髻鬟兼作食,香含朵朵露华鲜。chā mǎn jì huán jiān zuò shí,xiāng hán duǒ duǒ lù huá xiān。

辽东曲

屈大均

不待秋深雪满衣,霜前一日雁南飞。bù dài qiū shēn xuě mǎn yī,shuāng qián yī rì yàn nán fēi。
边人争探青貂穴,妇女天寒亦打围。biān rén zhēng tàn qīng diāo xué,fù nǚ tiān hán yì dǎ wéi。

辽东曲

屈大均

悽惶岭外即辽西,双角山连紫翠低。qī huáng lǐng wài jí liáo xī,shuāng jiǎo shān lián zǐ cuì dī。
一代金汤山海在,无人关口更封泥。yī dài jīn tāng shān hǎi zài,wú rén guān kǒu gèng fēng ní。

辽东曲

屈大均

武宁功烈在渝关,东锁秦城万里山。wǔ níng gōng liè zài yú guān,dōng suǒ qín chéng wàn lǐ shān。
姜女祠前秋色暝,石人犹望稿砧还。jiāng nǚ cí qián qiū sè míng,shí rén yóu wàng gǎo zhēn hái。

樽前

屈大均

樽前那得不清狂,白首无归只醉乡。zūn qián nà dé bù qīng kuáng,bái shǒu wú guī zhǐ zuì xiāng。
岁月尽从荒宴过,岂知人世有羲皇。suì yuè jǐn cóng huāng yàn guò,qǐ zhī rén shì yǒu xī huáng。

樽前

屈大均

掌中朝夕白椰杯,杯有黄花及早梅。zhǎng zhōng cháo xī bái yē bēi,bēi yǒu huáng huā jí zǎo méi。
酒尽不令高卧得,开门每望白衣来。jiǔ jǐn bù lìng gāo wò dé,kāi mén měi wàng bái yī lái。