古诗词

食蕨

屈大均

昔人食薇不食蕨,食蕨能令心断绝。xī rén shí wēi bù shí jué,shí jué néng lìng xīn duàn jué。
蕨生一一应猿啼,猿啼一声蕨已齐。jué shēng yī yī yīng yuán tí,yuán tí yī shēng jué yǐ qí。
千茎万茎况雷雨,一夜穿尽春山泥。qiān jīng wàn jīng kuàng léi yǔ,yī yè chuān jǐn chūn shān ní。
猿啼多处蕨无数,泪痕一一应沾汝。yuán tí duō chù jué wú shù,lèi hén yī yī yīng zhān rǔ。
汝生何苦傍猿边,猿易断肠生太苦。rǔ shēng hé kǔ bàng yuán biān,yuán yì duàn cháng shēng tài kǔ。
枝枝亦是断肠枝,下箸令人悲复悲。zhī zhī yì shì duàn cháng zhī,xià zhù lìng rén bēi fù bēi。
我今无薇更可采,薇兮要汝长疗饥。wǒ jīn wú wēi gèng kě cǎi,wēi xī yào rǔ zhǎng liáo jī。
蕨寒薇暖薇应食,薇食令人好颜色。jué hán wēi nuǎn wēi yīng shí,wēi shí lìng rén hǎo yán sè。
夷齐食薇得三年,不死多因薇气力。yí qí shí wēi dé sān nián,bù sǐ duō yīn wēi qì lì。
首阳一去薇香传,人言夷齐古薇仙。shǒu yáng yī qù wēi xiāng chuán,rén yán yí qí gǔ wēi xiān。
薇生黄农虞夏代,不生今世因无贤。wēi shēng huáng nóng yú xià dài,bù shēng jīn shì yīn wú xián。
我今食蕨当食薇,薇与蕨忘无是非。wǒ jīn shí jué dāng shí wēi,wēi yǔ jué wàng wú shì fēi。
恍惚闻猿啼左右,思与猿同三峡归。huǎng hū wén yuán tí zuǒ yòu,sī yǔ yuán tóng sān xiá guī。
我生与猿同性命,化为蕨兮即清圣。wǒ shēng yǔ yuán tóng xìng mìng,huà wèi jué xī jí qīng shèng。
断肠久矣不须啼,情返无情期得正。duàn cháng jiǔ yǐ bù xū tí,qíng fǎn wú qíng qī dé zhèng。
猿之所在即多蕨,故食蕨能令人悲。yuán zhī suǒ zài jí duō jué,gù shí jué néng lìng rén bēi。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

秋日对花作

屈大均

九月初残渐有霜,盆梅移近读书床。jiǔ yuè chū cán jiàn yǒu shuāng,pén méi yí jìn dú shū chuáng。
花开夜半频惊起,一朵浑如万朵香。huā kāi yè bàn pín jīng qǐ,yī duǒ hún rú wàn duǒ xiāng。

冬日对花作

屈大均

六种争开向药栏,冬来花事不曾残。liù zhǒng zhēng kāi xiàng yào lán,dōng lái huā shì bù céng cán。
天南春色无来去,长与东皇共岁寒。tiān nán chūn sè wú lái qù,zhǎng yǔ dōng huáng gòng suì hán。

冬日对花作

屈大均

岁寒犹见众花新,幸作长春国里人。suì hán yóu jiàn zhòng huā xīn,xìng zuò zhǎng chūn guó lǐ rén。
飞雪丹成先赠妇,流霞酒熟早娱亲。fēi xuě dān chéng xiān zèng fù,liú xiá jiǔ shú zǎo yú qīn。

屈大均

兰叶青青兰叶长,美人从古在潇湘。lán yè qīng qīng lán yè zhǎng,měi rén cóng gǔ zài xiāo xiāng。
花多只为三闾发,采入离骚万古香。huā duō zhǐ wèi sān lǘ fā,cǎi rù lí sāo wàn gǔ xiāng。

木芙蓉

屈大均

芙蓉面面笑窥池,在木还如在水时。fú róng miàn miàn xiào kuī chí,zài mù hái rú zài shuǐ shí。
终岁芙蓉开不尽,木莲枝接水莲枝。zhōng suì fú róng kāi bù jǐn,mù lián zhī jiē shuǐ lián zhī。

木芙蓉

屈大均

枝枝向水影新妆,开向秋深不拒霜。zhī zhī xiàng shuǐ yǐng xīn zhuāng,kāi xiàng qiū shēn bù jù shuāng。
萱草不曾销客恨,芙蓉偏解断人肠。xuān cǎo bù céng xiāo kè hèn,fú róng piān jiě duàn rén cháng。

芍药

屈大均

千枝万朵怨春红,白缬黄楼髻子中。qiān zhī wàn duǒ yuàn chūn hóng,bái xié huáng lóu jì zi zhōng。
折向尊前君不饮,参差笑杀浣花翁。zhé xiàng zūn qián jūn bù yǐn,cān chà xiào shā huàn huā wēng。

虞美人草

屈大均

舞态依依傍药栏,多情春雨未沾残。wǔ tài yī yī bàng yào lán,duō qíng chūn yǔ wèi zhān cán。
朱颜不与英雄尽,秀作名花万古看。zhū yán bù yǔ yīng xióng jǐn,xiù zuò míng huā wàn gǔ kàn。

老来红

屈大均

秋来花亦解还童,枫叶凝丹与尔同。qiū lái huā yì jiě hái tóng,fēng yè níng dān yǔ ěr tóng。
衰白不愁青镜笑,玉颜吾定老来红。shuāi bái bù chóu qīng jìng xiào,yù yán wú dìng lǎo lái hóng。

口占答平山饷荔枝

屈大均

夏至先红惟黑叶,连朝颇恨玉盘空。xià zhì xiān hóng wéi hēi yè,lián cháo pǒ hèn yù pán kōng。
因君饱食思甘蜜,珠玉为心报不穷。yīn jūn bǎo shí sī gān mì,zhū yù wèi xīn bào bù qióng。

屈大均

上有梅花下有苔,苔花亦似落残梅。shàng yǒu méi huā xià yǒu tái,tái huā yì shì luò cán méi。
行人不识苔花好,只道梅花不是莓。xíng rén bù shí tái huā hǎo,zhǐ dào méi huā bù shì méi。

庭中珍鸟口号

屈大均

花里青鸡与锦鸡,青鸾亦共白鹇栖。huā lǐ qīng jī yǔ jǐn jī,qīng luán yì gòng bái xián qī。
青鸡顶上丹砂好,来自朱明洞以西。qīng jī dǐng shàng dān shā hǎo,lái zì zhū míng dòng yǐ xī。

庭中珍鸟口号

屈大均

仙禽亦有白鹦鹉,顶上一花莲倒垂。xiān qín yì yǒu bái yīng wǔ,dǐng shàng yī huā lián dào chuí。
么凤可怜毛太绿,画眉亦自白双眉。me fèng kě lián máo tài lǜ,huà méi yì zì bái shuāng méi。

庭中珍鸟口号

屈大均

琼州倒挂最知风,鹦鹉西洋色更红。qióng zhōu dào guà zuì zhī fēng,yīng wǔ xī yáng sè gèng hóng。
银了不如金了好,不须剪舌语音通。yín le bù rú jīn le hǎo,bù xū jiǎn shé yǔ yīn tōng。

鹧鸪

屈大均

不戏新梅岭上烟,对啼偏向酒杯前。bù xì xīn méi lǐng shàng yān,duì tí piān xiàng jiǔ bēi qián。
三春悔作江南客,万里愁当落日天。sān chūn huǐ zuò jiāng nán kè,wàn lǐ chóu dāng luò rì tiān。