古诗词

赋为王紫诠使君寿兼送迁任川南

屈大均

使君一作罗浮君,亭开子日当飞云。shǐ jūn yī zuò luó fú jūn,tíng kāi zi rì dāng fēi yún。
要与岱宗日观敌,三更已见金乌踆。yào yǔ dài zōng rì guān dí,sān gèng yǐ jiàn jīn wū cūn。
南溟咫尺即旸谷,吐纳不外扶桑暾。nán míng zhǐ chǐ jí yáng gǔ,tǔ nà bù wài fú sāng tūn。
礼接曜灵本天职,朱明况与台门邻。lǐ jiē yào líng běn tiān zhí,zhū míng kuàng yǔ tái mén lín。
青冥绝顶作云搆,呼吸上通天帝欣。qīng míng jué dǐng zuò yún gòu,hū xī shàng tōng tiān dì xīn。
位置岂如赵汝驭,横翠拂松徒纷纭。wèi zhì qǐ rú zhào rǔ yù,héng cuì fú sōng tú fēn yún。
白玉真人有宿契,梦中相命何谆谆。bái yù zhēn rén yǒu sù qì,mèng zhōng xiāng mìng hé zhūn zhūn。
仙驾长在洞天里,朝元每夜同紫宸。xiān jià zhǎng zài dòng tiān lǐ,cháo yuán měi yè tóng zǐ chén。
前身或是鹤林辈,紫元紫华为高群。qián shēn huò shì hè lín bèi,zǐ yuán zǐ huá wèi gāo qún。
不然玉局一散吏,重来仿佛惊山䰠。bù rán yù jú yī sàn lì,zhòng lái fǎng fú jīng shān shén。
翠羽屡逢铁冠队,青牛时开云篆文。cuì yǔ lǚ féng tiě guān duì,qīng niú shí kāi yún zhuàn wén。
梅花村口劝农罢,都虚坐啸长经旬。méi huā cūn kǒu quàn nóng bà,dōu xū zuò xiào zhǎng jīng xún。
畲田无讼鞭挞废,白衣山子皆良驯。shē tián wú sòng biān tà fèi,bái yī shān zi jiē liáng xùn。
半遮水帘视公事,欲归官阁还逡巡。bàn zhē shuǐ lián shì gōng shì,yù guī guān gé hái qūn xún。
治行第一股肱郡,邻邦疾苦兼咨询。zhì xíng dì yī gǔ gōng jùn,lín bāng jí kǔ jiān zī xún。
荐章谓良二千石,荣迁忽向泸江滨。jiàn zhāng wèi liáng èr qiān shí,róng qiān hū xiàng lú jiāng bīn。
鹅城父老日奔走,乞留绯鱼丰湖漘。é chéng fù lǎo rì bēn zǒu,qǐ liú fēi yú fēng hú chún。
白石争求鲍太守,荔支宁数陈将军。bái shí zhēng qiú bào tài shǒu,lì zhī níng shù chén jiāng jūn。
黄龙诸仙亦惆怅,碧鸡鵔鸃皆酸辛。huáng lóng zhū xiān yì chóu chàng,bì jī jùn yí jiē suān xīn。
哑虎将出负书簏,啼猩亦欲攀车轮。yǎ hǔ jiāng chū fù shū lù,tí xīng yì yù pān chē lún。
玉女奉饯酥醪酒,麻姑泪沾蝴蝶巾。yù nǚ fèng jiàn sū láo jiǔ,má gū lèi zhān hú dié jīn。
铁桥石柱黯无色,餍饫珠玉犹嫌贫。tiě qiáo shí zhù àn wú sè,yàn yù zhū yù yóu xián pín。
一峰一匹锦绣段,四百三十愁未均。yī fēng yī pǐ jǐn xiù duàn,sì bǎi sān shí chóu wèi jūn。
争留大夫作生日,石楼星精来老人。zhēng liú dà fū zuò shēng rì,shí lóu xīng jīng lái lǎo rén。
八十九条瀑喷薄,二十四种芝轮囷。bā shí jiǔ tiáo pù pēn báo,èr shí sì zhǒng zhī lún qūn。
玉源为君作膏泽,瑶石为君铭功勋。yù yuán wèi jūn zuò gāo zé,yáo shí wèi jūn míng gōng xūn。
丹成已坚黄金骨,婴姿孺貌长韬真。dān chéng yǐ jiān huáng jīn gǔ,yīng zī rú mào zhǎng tāo zhēn。
此行剑门历艰崄,如乘龙蹻凌苍旻。cǐ xíng jiàn mén lì jiān xiǎn,rú chéng lóng juē líng cāng mín。
舟上瞿塘利风水,旌麾高拂瑶姬裙。zhōu shàng qú táng lì fēng shuǐ,jīng huī gāo fú yáo jī qún。
巫山十二为我数,一峰不肯相嶙峋。wū shān shí èr wèi wǒ shù,yī fēng bù kěn xiāng lín xún。
定贪暮行香雨去,芙蓉飞坠知横陈。dìng tān mù xíng xiāng yǔ qù,fú róng fēi zhuì zhī héng chén。
天上王郎谁识得,烟霄一下婴埃尘。tiān shàng wáng láng shuí shí dé,yān xiāo yī xià yīng āi chén。
子晋且停白鸑鷟,方平休跨黄麒麟。zi jìn qiě tíng bái yuè zhuó,fāng píng xiū kuà huáng qí lín。
阴功即是稚川药,至道惟凝姑射神。yīn gōng jí shì zhì chuān yào,zhì dào wéi níng gū shè shén。
孟夏陶陶盛发育,初度令节丛嘉宾。mèng xià táo táo shèng fā yù,chū dù lìng jié cóng jiā bīn。
安石榴吹丹灶焰,麝香萱吐华堂禋。ān shí liú chuī dān zào yàn,shè xiāng xuān tǔ huá táng yīn。
阿翁红肌兼绿发,在家常醉田盘春。ā wēng hóng jī jiān lǜ fā,zài jiā cháng zuì tián pán chūn。
那能方朔至青鸟,安得琴高来赤鳞。nà néng fāng shuò zhì qīng niǎo,ān dé qín gāo lái chì lín。
王乔飞舄正杳杳,王阳叱驭方駪駪。wáng qiáo fēi xì zhèng yǎo yǎo,wáng yáng chì yù fāng shēn shēn。
昔为刺史今岳牧,神仙自来多外臣。xī wèi cì shǐ jīn yuè mù,shén xiān zì lái duō wài chén。
日月薄蚀要补救,云电屯难需经纶。rì yuè báo shí yào bǔ jiù,yún diàn tún nán xū jīng lún。
四海饥溺未由己,百蛮痌瘝先在身。sì hǎi jī nì wèi yóu jǐ,bǎi mán tōng guān xiān zài shēn。
夜郎君长亦游戏,未忍鄙夷斯苗氓。yè láng jūn zhǎng yì yóu xì,wèi rěn bǐ yí sī miáo máng。
会将礼乐变殊俗,尽令猡缅知同伦。huì jiāng lǐ lè biàn shū sú,jǐn lìng luó miǎn zhī tóng lún。
有教岂分人兽类,但含血气皆尊亲。yǒu jiào qǐ fēn rén shòu lèi,dàn hán xuè qì jiē zūn qīn。
永宁居之亦何陋,咽喉三省劳才斌。yǒng níng jū zhī yì hé lòu,yàn hóu sān shěng láo cái bīn。
诸葛治蜀虽多猛,庄蹻开滇元用仁。zhū gé zhì shǔ suī duō měng,zhuāng juē kāi diān yuán yòng rén。
清廉得垂橐橐去,绝胜养砂成金银。qīng lián dé chuí tuó tuó qù,jué shèng yǎng shā chéng jīn yín。
代偿逋赋更破产,肯持南物过峨岷。dài cháng bū fù gèng pò chǎn,kěn chí nán wù guò é mín。
脂膏毛米不濡润,斯道绝响今复振。zhī gāo máo mǐ bù rú rùn,sī dào jué xiǎng jīn fù zhèn。
与予金石交已定,六年相对忘衣鹑。yǔ yǔ jīn shí jiāo yǐ dìng,liù nián xiāng duì wàng yī chún。
但怜华采似鳷鹊,未嫌疏野同䴥麇。dàn lián huá cǎi shì zhī què,wèi xián shū yě tóng jiā jūn。
此行巴渝不偕去,参差儿女牵婚姻。cǐ xíng bā yú bù xié qù,cān chà ér nǚ qiān hūn yīn。
簸弄明珠我亦得,婆娑海水公无嗔。bǒ nòng míng zhū wǒ yì dé,pó suō hǎi shuǐ gōng wú chēn。
终然相寻逾白帝,川南取道过金潾。zhōng rán xiāng xún yú bái dì,chuān nán qǔ dào guò jīn lín。
勉赓白盐赤甲赋,只愁笑破花翁唇。miǎn gēng bái yán chì jiǎ fù,zhǐ chóu xiào pò huā wēng chún。
杜陵放翁汝勍敌,将来鼎跱成三分。dù líng fàng wēng rǔ qíng dí,jiāng lái dǐng zhì chéng sān fēn。
才华绝世不入蜀,争得奇险篇篇新。cái huá jué shì bù rù shǔ,zhēng dé qí xiǎn piān piān xīn。
雄浑奡兀尽神变,要令鬼哭吾吟呻。xióng hún ào wù jǐn shén biàn,yào lìng guǐ kū wú yín shēn。
五丁在手苦开凿,天然不露秋毫皴。wǔ dīng zài shǒu kǔ kāi záo,tiān rán bù lù qiū háo cūn。
知君拔山笔力大,此番冥搜天地根。zhī jūn bá shān bǐ lì dà,cǐ fān míng sōu tiān dì gēn。
乱挥三峡恣澎湃,细写千嶂穷氤氲。luàn huī sān xiá zì pēng pài,xì xiě qiān zhàng qióng yīn yūn。
锦江桃色染笺纸,遗我作草龙蝹蝹。jǐn jiāng táo sè rǎn jiān zhǐ,yí wǒ zuò cǎo lóng yūn yūn。
书君怪丽句千万,散为天花飞九垠。shū jūn guài lì jù qiān wàn,sàn wèi tiān huā fēi jiǔ yín。
只恐管城不能给,紫毫抽尽东郭㕙。zhǐ kǒng guǎn chéng bù néng gěi,zǐ háo chōu jǐn dōng guō jùn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

送汪扶晨奉吴山大师灵龛返葬黄山

屈大均

精爽应随轩后去,云霄一路拾龙髯。jīng shuǎng yīng suí xuān hòu qù,yún xiāo yī lù shí lóng rán。
未应列在高僧传,公是郎官后孝廉。wèi yīng liè zài gāo sēng chuán,gōng shì láng guān hòu xiào lián。

送汪扶晨奉吴山大师灵龛返葬黄山

屈大均

轩辕宫阙在黄山,万丈丹梯尔重攀。xuān yuán gōng quē zài huáng shān,wàn zhàng dān tī ěr zhòng pān。
石匣故应收舍利,遗书还与散人间。shí xiá gù yīng shōu shě lì,yí shū hái yǔ sàn rén jiān。

金陵送蓝子

屈大均

故园荔子正鲜红,汝返闽中我粤中。gù yuán lì zi zhèng xiān hóng,rǔ fǎn mǐn zhōng wǒ yuè zhōng。
此地杨梅那得似,荷花虽好酒樽空。cǐ dì yáng méi nà dé shì,hé huā suī hǎo jiǔ zūn kōng。

金陵送蓝子

屈大均

秣陵为客总途穷,才技如君恨太工。mò líng wèi kè zǒng tú qióng,cái jì rú jūn hèn tài gōng。
自昔黄金天最爱,艰难不肯与英雄。zì xī huáng jīn tiān zuì ài,jiān nán bù kěn yǔ yīng xióng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

奇绝黄山吴季六,画松不画直松看。qí jué huáng shān wú jì liù,huà sōng bù huà zhí sōng kàn。
四松最是黄山怪,长使人来毛骨寒。sì sōng zuì shì huáng shān guài,zhǎng shǐ rén lái máo gǔ hán。

题吴季六所画黄山松

屈大均

三十六峰松尽眠,一峰峰有一松缠。sān shí liù fēng sōng jǐn mián,yī fēng fēng yǒu yī sōng chán。
松枝不比松身短,十丈横飞渡水烟。sōng zhī bù bǐ sōng shēn duǎn,shí zhàng héng fēi dù shuǐ yān。

题吴季六所画黄山松

屈大均

株株穿石土膏无,瘦尽蛟龙石作肤。zhū zhū chuān shí tǔ gāo wú,shòu jǐn jiāo lóng shí zuò fū。
画出已令山鬼泣,不须黄海作全图。huà chū yǐ lìng shān guǐ qì,bù xū huáng hǎi zuò quán tú。

题吴季六所画黄山松

屈大均

撄石孥云尽偃松,一松飞去接前峰。yīng shí nú yún jǐn yǎn sōng,yī sōng fēi qù jiē qián fēng。
游人不觉石梁断,扶过溪南惊卧龙。yóu rén bù jué shí liáng duàn,fú guò xī nán jīng wò lóng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

熊罴多力不如君,曾向沙场作虎贲。xióng pí duō lì bù rú jūn,céng xiàng shā chǎng zuò hǔ bēn。
战败不愁无矢刃,奇松拔取扫千军。zhàn bài bù chóu wú shǐ rèn,qí sōng bá qǔ sǎo qiān jūn。

题吴季六所画黄山松

屈大均

山木阴森古穴边,汝驱虓虎出飞泉。shān mù yīn sēn gǔ xué biān,rǔ qū xiāo hǔ chū fēi quán。
画来三叠庐山似,更有虬松怒上天。huà lái sān dié lú shān shì,gèng yǒu qiú sōng nù shàng tiān。

题吴季六所画黄山松

屈大均

松松费尽熊罴力,画取黄山万树来。sōng sōng fèi jǐn xióng pí lì,huà qǔ huáng shān wàn shù lái。
双腕可怜如此用,丹青深隐冠军才。shuāng wàn kě lián rú cǐ yòng,dān qīng shēn yǐn guān jūn cái。

题吴季六所画黄山松

屈大均

龙颠虎倒在峰峰,尽是将军汉代松。lóng diān hǔ dào zài fēng fēng,jǐn shì jiāng jūn hàn dài sōng。
鳞甲不妨三寸厚,耐他冰雪过玄冬。lín jiǎ bù fáng sān cùn hòu,nài tā bīng xuě guò xuán dōng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

看君身亦一长松,生长黄山石壁重。kàn jūn shēn yì yī zhǎng sōng,shēng zhǎng huáng shān shí bì zhòng。
放笔可能为直干,千寻撑起玉芙蓉。fàng bǐ kě néng wèi zhí gàn,qiān xún chēng qǐ yù fú róng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

瘦尽徒劳石髓滋,时时看似一峰欹。shòu jǐn tú láo shí suǐ zī,shí shí kàn shì yī fēng yī。
女萝乱挂无空处,画出应教山鬼疑。nǚ luó luàn guà wú kōng chù,huà chū yīng jiào shān guǐ yí。

严子陵

屈大均

梅市仙人是妇翁,垂竿不愧逸民风。méi shì xiān rén shì fù wēng,chuí gān bù kuì yì mín fēng。
富春江上台千尺,长为君王峙碧空。fù chūn jiāng shàng tái qiān chǐ,zhǎng wèi jūn wáng zhì bì kōng。