古诗词

草书歌赠蓝公漪

屈大均

公漪爱我草书好,画成即遣作今草。gōng yī ài wǒ cǎo shū hǎo,huà chéng jí qiǎn zuò jīn cǎo。
角扇屏风总不辞,龙蛇飞动为君扫。jiǎo shàn píng fēng zǒng bù cí,lóng shé fēi dòng wèi jūn sǎo。
古来草圣称张芝,神变无方吾所师。gǔ lái cǎo shèng chēng zhāng zhī,shén biàn wú fāng wú suǒ shī。
点画精微尽天纵,岂惟劲骨兼丰肌。diǎn huà jīng wēi jǐn tiān zòng,qǐ wéi jìn gǔ jiān fēng jī。
二王笔精复墨妙,思极天人无不肖。èr wáng bǐ jīng fù mò miào,sī jí tiān rén wú bù xiào。
率意超旷我亦工,研精体势未知要。lǜ yì chāo kuàng wǒ yì gōng,yán jīng tǐ shì wèi zhī yào。
汉人遗法久无传,用笔从来贵极圆。hàn rén yí fǎ jiǔ wú chuán,yòng bǐ cóng lái guì jí yuán。
怀素颇得草三昧,夏云随风任盘旋。huái sù pǒ dé cǎo sān mèi,xià yún suí fēng rèn pán xuán。
米芾神锋每太峻,大黄远射力愁尽。mǐ fèi shén fēng měi tài jùn,dà huáng yuǎn shè lì chóu jǐn。
张旭颠草虽自然,亦伤雄壮终非晋。zhāng xù diān cǎo suī zì rán,yì shāng xióng zhuàng zhōng fēi jìn。
我今学草常苦迟,未能变化犹矜持。wǒ jīn xué cǎo cháng kǔ chí,wèi néng biàn huà yóu jīn chí。
裙滑无多羊氏练,水清安得伯英池。qún huá wú duō yáng shì liàn,shuǐ qīng ān dé bó yīng chí。
伯喈作书必纨素,欲购千端与毫兔。bó jiē zuò shū bì wán sù,yù gòu qiān duān yǔ háo tù。
仲将如漆墨盈箱,左伯光妍纸无数。zhòng jiāng rú qī mò yíng xiāng,zuǒ bó guāng yán zhǐ wú shù。
为君乱作一笔书,心手窈冥随所如。wèi jūn luàn zuò yī bǐ shū,xīn shǒu yǎo míng suí suǒ rú。
蛟龙拿攫恣夭矫,骤雨飘风教有馀。jiāo lóng ná jué zì yāo jiǎo,zhòu yǔ piāo fēng jiào yǒu yú。
秾纤折衷更精熟,每日淋漓须百幅。nóng xiān zhé zhōng gèng jīng shú,měi rì lín lí xū bǎi fú。
君之散隶亦入神,以之相易须神速。jūn zhī sàn lì yì rù shén,yǐ zhī xiāng yì xū shén sù。
君有尊人草篆精,凡夫赵氏同飞名。jūn yǒu zūn rén cǎo zhuàn jīng,fán fū zhào shì tóng fēi míng。
故君法书具清识,感激知己深余情。gù jūn fǎ shū jù qīng shí,gǎn jī zhī jǐ shēn yú qíng。
笔力会当友造化,安得闭门日多暇。bǐ lì huì dāng yǒu zào huà,ān dé bì mén rì duō xiá。
右军筋骨亦精心,与君八分早相亚。yòu jūn jīn gǔ yì jīng xīn,yǔ jūn bā fēn zǎo xiāng yà。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。