古诗词

墨窗为越人赵撝谦赋

管讷

女娲立极断鳌足,羲画之先无刻木。nǚ wā lì jí duàn áo zú,xī huà zhī xiān wú kè mù。
始观鸟迹制文字,夜鬼哭天天雨粟。shǐ guān niǎo jì zhì wén zì,yè guǐ kū tiān tiān yǔ sù。
篆隶变化生八分,行草复作何纷纷。zhuàn lì biàn huà shēng bā fēn,xíng cǎo fù zuò hé fēn fēn。
六书古制既茫昧,载籍况遭秦火焚。liù shū gǔ zhì jì máng mèi,zài jí kuàng zāo qín huǒ fén。
后之作者不可数,形声寥寥眇千古。hòu zhī zuò zhě bù kě shù,xíng shēng liáo liáo miǎo qiān gǔ。
更论得法神妙间,自信临池心独苦。gèng lùn dé fǎ shén miào jiān,zì xìn lín chí xīn dú kǔ。
君居于越文献邦,家藏金石书满窗。jūn jū yú yuè wén xiàn bāng,jiā cáng jīn shí shū mǎn chuāng。
磨穿青州老未已,万斛巨鼎畴能扛。mó chuān qīng zhōu lǎo wèi yǐ,wàn hú jù dǐng chóu néng káng。
吴兴宗人已物故,浙河东西谁独步。wú xīng zōng rén yǐ wù gù,zhè hé dōng xī shuí dú bù。
君今有志继绝学,砥柱中流见孤注。jūn jīn yǒu zhì jì jué xué,dǐ zhù zhōng liú jiàn gū zhù。
剡溪百番冰雪光,玄霜一斗松煤香。shàn xī bǎi fān bīng xuě guāng,xuán shuāng yī dòu sōng méi xiāng。
满堂宾客看挥洒,风雨飒飒龙鸾翔。mǎn táng bīn kè kàn huī sǎ,fēng yǔ sà sà lóng luán xiáng。
我嗟涂鸦手如棘,屡欲从君问奇画。wǒ jiē tú yā shǒu rú jí,lǚ yù cóng jūn wèn qí huà。
君还许我载酒来,我捧千钟劳君笔。jūn hái xǔ wǒ zài jiǔ lái,wǒ pěng qiān zhōng láo jūn bǐ。

管讷

明松江府华亭人,字时敏。少即能诗。洪武中征拜楚王府纪善,迁左长史,事王二十余年,以忠谨闻。年七十余致仕,楚王请留居武昌,禄养终身。有《蚓窍集》。 管讷的作品>>

猜您喜欢

题宁波胡公鼎雪巢

管讷

虚白巢中彻夜明,寥寥孤鹤梦难成。xū bái cháo zhōng chè yè míng,liáo liáo gū hè mèng nán chéng。
竹炉火暖茶香里,人比梅花更自清。zhú lú huǒ nuǎn chá xiāng lǐ,rén bǐ méi huā gèng zì qīng。

江夏奚瑛以进士出宰武城其兄瑄作鹄山秋思图寄之索题为赋绝句一首

管讷

每怀难弟有难兄,貌得家庄寄武城。měi huái nán dì yǒu nán xiōng,mào dé jiā zhuāng jì wǔ chéng。
千里鹄山秋色里,异乡多少故乡情。qiān lǐ gǔ shān qiū sè lǐ,yì xiāng duō shǎo gù xiāng qíng。

题陆二闿墨梅

管讷

青禽枝上月如霜,梦觉罗浮欲断肠。qīng qín zhī shàng yuè rú shuāng,mèng jué luó fú yù duàn cháng。
却忆故园池馆里,看花一月不烧香。què yì gù yuán chí guǎn lǐ,kàn huā yī yuè bù shāo xiāng。

答僧南洲写梅见寄

管讷

廿年不见老花光,写得繁枝远寄将。niàn nián bù jiàn lǎo huā guāng,xiě dé fán zhī yuǎn jì jiāng。
一自断桥相别后,暗香几度月昏黄。yī zì duàn qiáo xiāng bié hòu,àn xiāng jǐ dù yuè hūn huáng。

答僧南洲写梅见寄

管讷

龙门寺里梅千树,开遍山南水北庄。lóng mén sì lǐ méi qiān shù,kāi biàn shān nán shuǐ běi zhuāng。
今日老禅头已白,写来无色更无香。jīn rì lǎo chán tóu yǐ bái,xiě lái wú sè gèng wú xiāng。

题销寒梅图

管讷

日影才将一线加,彩毫呵冻染冰葩。rì yǐng cái jiāng yī xiàn jiā,cǎi háo hē dòng rǎn bīng pā。
直教消尽南枝雪,却向春风看杏花。zhí jiào xiāo jǐn nán zhī xuě,què xiàng chūn fēng kàn xìng huā。

题吴教授所藏郭奉祠子虚墨梅

管讷

郎官远寄一枝春,写得冰花个个真。láng guān yuǎn jì yī zhī chūn,xiě dé bīng huā gè gè zhēn。
黄鹤山房明月夜,暗香疏影属诗人。huáng hè shān fáng míng yuè yè,àn xiāng shū yǐng shǔ shī rén。

题吴教授所藏郭奉祠子虚墨梅

管讷

罗浮道士是前身,爱写江南雪里春。luó fú dào shì shì qián shēn,ài xiě jiāng nán xuě lǐ chūn。
今日香魂招不得,看花一度一伤神。jīn rì xiāng hún zhāo bù dé,kàn huā yī dù yī shāng shén。

题奚瑛鹄山书屋

管讷

黄鹄山家城里居,一城金帛走商车。huáng gǔ shān jiā chéng lǐ jū,yī chéng jīn bó zǒu shāng chē。
老夫独数贤兄弟,闭户齑盐读父书。lǎo fū dú shù xián xiōng dì,bì hù jī yán dú fù shū。

书山谷道人诗帖后

管讷

诗因得法能追杜,书自名时已配苏。shī yīn dé fǎ néng zhuī dù,shū zì míng shí yǐ pèi sū。
今日尚馀真迹在,月明沧海见珊瑚。jīn rì shàng yú zhēn jì zài,yuè míng cāng hǎi jiàn shān hú。

云林先生小景为李至刚参议题

管讷

故家池馆锡山阿,门径宁容俗士过。gù jiā chí guǎn xī shān ā,mén jìng níng róng sú shì guò。
清閟阁空诗社散,蛛丝窗户落花多。qīng bì gé kōng shī shè sàn,zhū sī chuāng hù luò huā duō。

题葛稚川移家图

管讷

远从勾漏觅丹砂,服食长年鬓不华。yuǎn cóng gōu lòu mì dān shā,fú shí zhǎng nián bìn bù huá。
从此上升当拔宅,何劳跋涉又移家。cóng cǐ shàng shēng dāng bá zhái,hé láo bá shè yòu yí jiā。

弹琴小景

管讷

自曳长裾两鬓斑,久忘流水与高山。zì yè zhǎng jū liǎng bìn bān,jiǔ wàng liú shuǐ yǔ gāo shān。
而今重理弦中操,天赐残年半日闲。ér jīn zhòng lǐ xián zhōng cāo,tiān cì cán nián bàn rì xián。

吴农四时歌

管讷

家有田庐泖水东,门前九朵翠芙蓉。jiā yǒu tián lú mǎo shuǐ dōng,mén qián jiǔ duǒ cuì fú róng。
邻翁报我田官至,明日花朝候劝农。lín wēng bào wǒ tián guān zhì,míng rì huā cháo hòu quàn nóng。

吴农四时歌

管讷

浜北浜南雨一犁,阴阴桑柘鹁鸠啼。bāng běi bāng nán yǔ yī lí,yīn yīn sāng zhè bó jiū tí。
木龙闲挂茅檐下,百亩新秧已插齐。mù lóng xián guà máo yán xià,bǎi mǔ xīn yāng yǐ chā qí。