古诗词

闻雁杂咏

成鹫

清溪流湱湱,枕石日耽眠。qīng xī liú huò huò,zhěn shí rì dān mián。
翻笑云中翼,偏惊物外禅。fān xiào yún zhōng yì,piān jīng wù wài chán。
一音分众籁,微响杂高蝉。yī yīn fēn zhòng lài,wēi xiǎng zá gāo chán。
直入蒹葭去,秋风又一年。zhí rù jiān jiā qù,qiū fēng yòu yī nián。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

题东安明府鸣琴图

成鹫

龙门百尺青玉桐,何年雕琢归良工。lóng mén bǎi chǐ qīng yù tóng,hé nián diāo zuó guī liáng gōng。
七弦七轸抱明月,一弹一曲来薰风。qī xián qī zhěn bào míng yuè,yī dàn yī qū lái xūn fēng。
薰风披拂知何处,泷邑神君今召杜。xūn fēng pī fú zhī hé chù,lóng yì shén jūn jīn zhào dù。
希声重理太古音,单父清徽更昭著。xī shēng zhòng lǐ tài gǔ yīn,dān fù qīng huī gèng zhāo zhù。
垂帘堂上心独闲,据梧隐几看青山。chuí lián táng shàng xīn dú xián,jù wú yǐn jǐ kàn qīng shān。
存神过化无远迩,片言折狱如转环。cún shén guò huà wú yuǎn ěr,piàn yán zhé yù rú zhuǎn huán。
阳春有脚靡不到,百里邻封胥再造。yáng chūn yǒu jiǎo mí bù dào,bǎi lǐ lín fēng xū zài zào。
暮金不入四知门,枯木龙吟写怀抱。mù jīn bù rù sì zhī mén,kū mù lóng yín xiě huái bào。
一徐一疾皆有情,神之听之和且平。yī xú yī jí jiē yǒu qíng,shén zhī tīng zhī hé qiě píng。
徵音为民角为事,大弦常缓小弦清。zhēng yīn wèi mín jiǎo wèi shì,dà xián cháng huǎn xiǎo xián qīng。
初弹扎扎如机杼,再弹习习如风雨。chū dàn zhā zhā rú jī zhù,zài dàn xí xí rú fēng yǔ。
机杼织为重纩温,五风十雨膏禾黍。jī zhù zhī wèi zhòng kuàng wēn,wǔ fēng shí yǔ gāo hé shǔ。
桑麻处处年谷丰,寒者授衣饥者充。sāng má chù chù nián gǔ fēng,hán zhě shòu yī jī zhě chōng。
蔀屋重阴见朝日,容光必照惟大公。bù wū zhòng yīn jiàn cháo rì,róng guāng bì zhào wéi dà gōng。
我是罗浮水老鹤,闻声起舞欢雀跃。wǒ shì luó fú shuǐ lǎo hè,wén shēng qǐ wǔ huān què yuè。
飞入崆峒借一枝,伫看威凤巢阿阁。fēi rù kōng dòng jiè yī zhī,zhù kàn wēi fèng cháo ā gé。
请公再鼓无弦琴,柴桑千载称知音。qǐng gōng zài gǔ wú xián qín,chái sāng qiān zài chēng zhī yīn。
蓝舆直入虎溪去,流水高山何处寻。lán yú zhí rù hǔ xī qù,liú shuǐ gāo shān hé chù xún。

珊瑚杖歌为林沂泽作

成鹫

沂泽老人如婴儿,自夸两脚能奔驰。yí zé lǎo rén rú yīng ér,zì kuā liǎng jiǎo néng bēn chí。
纵横八极兴不浅,恃有手上珊瑚枝。zòng héng bā jí xīng bù qiǎn,shì yǒu shǒu shàng shān hú zhī。
珊瑚海底高八尺,玉润珠圆自雕饰。shān hú hǎi dǐ gāo bā chǐ,yù rùn zhū yuán zì diāo shì。
赤蛇飞出水晶宫,化作文虬生两翼。chì shé fēi chū shuǐ jīng gōng,huà zuò wén qiú shēng liǎng yì。
感激良工用意深,许身窃比双南金。gǎn jī liáng gōng yòng yì shēn,xǔ shēn qiè bǐ shuāng nán jīn。
一朝神物归掌握,撑天拄地横古今。yī cháo shén wù guī zhǎng wò,chēng tiān zhǔ dì héng gǔ jīn。
拄杖子,拄杖子,一屈一伸皆至理。zhǔ zhàng zi,zhǔ zhàng zi,yī qū yī shēn jiē zhì lǐ。
直时如矢曲如弓,刚可断金柔绕指。zhí shí rú shǐ qū rú gōng,gāng kě duàn jīn róu rào zhǐ。
翁乎翁乎胡不然,顺行逆行胥任天。wēng hū wēng hū hú bù rán,shùn xíng nì xíng xū rèn tiān。
珊瑚枝枝撑著月,笑杀山中枯木禅。shān hú zhī zhī chēng zhù yuè,xiào shā shān zhōng kū mù chán。

送伍秋农下山

成鹫

出家不舍田与里,住山不别城与市。chū jiā bù shě tián yǔ lǐ,zhù shān bù bié chéng yǔ shì。
长斋不断酒与荤,参禅不离妻与子。zhǎng zhāi bù duàn jiǔ yǔ hūn,cān chán bù lí qī yǔ zi。
声闻现作居士身,青莲花发红尘里。shēng wén xiàn zuò jū shì shēn,qīng lián huā fā hóng chén lǐ。
双林傅老襄州庞,眼中之人谁得似。shuāng lín fù lǎo xiāng zhōu páng,yǎn zhōng zhī rén shuí dé shì。
伟哉伍君非等闲,须髯苍苍修且美。wěi zāi wǔ jūn fēi děng xián,xū rán cāng cāng xiū qiě měi。
手抱无弦入鼎湖,志在高山与流水。shǒu bào wú xián rù dǐng hú,zhì zài gāo shān yǔ liú shuǐ。
闲房借得木人居,僧来便问无生旨。xián fáng jiè dé mù rén jū,sēng lái biàn wèn wú shēng zhǐ。
我亦山中躲懒人,相逢大笑无彼此。wǒ yì shān zhōng duǒ lǎn rén,xiāng féng dà xiào wú bǐ cǐ。
团圞一日当三生,回首门闾频陟屺。tuán luán yī rì dāng sān shēng,huí shǒu mén lǘ pín zhì qǐ。
乘兴能来乘兴归,怅别松闲书片纸。chéng xīng néng lái chéng xīng guī,chàng bié sōng xián shū piàn zhǐ。
雨过西江水急流,指点归程无几几。yǔ guò xī jiāng shuǐ jí liú,zhǐ diǎn guī chéng wú jǐ jǐ。
朝辞高峡暮汾江,一路山光伴行李。cháo cí gāo xiá mù fén jiāng,yī lù shān guāng bàn xíng lǐ。
同舟况有罗戒轩,正好从容谈性理。tóng zhōu kuàng yǒu luó jiè xuān,zhèng hǎo cóng róng tán xìng lǐ。
还家倘遇旧同游,为我将心报知己。hái jiā tǎng yù jiù tóng yóu,wèi wǒ jiāng xīn bào zhī jǐ。
别来饭食不如前,菜根打落当门齿。bié lái fàn shí bù rú qián,cài gēn dǎ luò dāng mén chǐ。

呈鼎湖契和尚

成鹫

我生不出空劫先,高谈阔论燃灯前。wǒ shēng bù chū kōng jié xiān,gāo tán kuò lùn rán dēng qián。
我生不逢竺土仙,拈花微笑闯法筵。wǒ shēng bù féng zhú tǔ xiān,niān huā wēi xiào chuǎng fǎ yán。
我生不居兜率天,扬眉吐气弥勒边。wǒ shēng bù jū dōu lǜ tiān,yáng méi tǔ qì mí lēi biān。
无端打落五浊世,低头折节诚可怜。wú duān dǎ luò wǔ zhuó shì,dī tóu zhé jié chéng kě lián。
年过六十不称意,住山未了还入廛。nián guò liù shí bù chēng yì,zhù shān wèi le hái rù chán。
鼎湖主人知我懒,招我直上孤峰巅。dǐng hú zhǔ rén zhī wǒ lǎn,zhāo wǒ zhí shàng gū fēng diān。
孤峰白云自舒卷,此身归宿终茫然。gū fēng bái yún zì shū juǎn,cǐ shēn guī sù zhōng máng rán。
自从入室领顾鉴,方知落处无中偏。zì cóng rù shì lǐng gù jiàn,fāng zhī luò chù wú zhōng piān。
顽金钝铁出炉鞴,昔为骨鲠今如绵。wán jīn dùn tiě chū lú bèi,xī wèi gǔ gěng jīn rú mián。
大哉大人大机用,智珠擎出圆又圆。dà zāi dà rén dà jī yòng,zhì zhū qíng chū yuán yòu yuán。
莲池净土云顶律,博山钟板天童禅。lián chí jìng tǔ yún dǐng lǜ,bó shān zhōng bǎn tiān tóng chán。
一家共唱无生曲,铁笛无孔琴无弦。yī jiā gòng chàng wú shēng qū,tiě dí wú kǒng qín wú xián。
小乘从旁发大笑,笑翁未了住世缘。xiǎo chéng cóng páng fā dà xiào,xiào wēng wèi le zhù shì yuán。
愿翁寿,亿千年。yuàn wēng shòu,yì qiān nián。
众生度尽成正觉,容我湖山高处眠。zhòng shēng dù jǐn chéng zhèng jué,róng wǒ hú shān gāo chù mián。

赠孔徵君

成鹫

住世不必丹砂床,清心寡欲岁月长。zhù shì bù bì dān shā chuáng,qīng xīn guǎ yù suì yuè zhǎng。
应世不必风云会,功成名遂身须退。yīng shì bù bì fēng yún huì,gōng chéng míng suì shēn xū tuì。
遁世不必颍水滨,良田方寸无嚣尘。dùn shì bù bì yǐng shuǐ bīn,liáng tián fāng cùn wú xiāo chén。
君不见墩山之下孔巢父,远溯尼山称鼻祖。jūn bù jiàn dūn shān zhī xià kǒng cháo fù,yuǎn sù ní shān chēng bí zǔ。
出身事业继萧曹,中年归隐称三高。chū shēn shì yè jì xiāo cáo,zhōng nián guī yǐn chēng sān gāo。
教子一经绍家学,二难矫若云中鹤。jiào zi yī jīng shào jiā xué,èr nán jiǎo ruò yún zhōng hè。
大儿仲谋次士龙,文章道德绳乃翁。dà ér zhòng móu cì shì lóng,wén zhāng dào dé shéng nǎi wēng。
我翁当今正黄耇,高风传遍时人口。wǒ wēng dāng jīn zhèng huáng gǒu,gāo fēng chuán biàn shí rén kǒu。
晚年好道礼金仙,寻僧卜筑溪桥边。wǎn nián hǎo dào lǐ jīn xiān,xún sēng bo zhù xī qiáo biān。
祇园布金推长者,闲来更缬东林社。qí yuán bù jīn tuī zhǎng zhě,xián lái gèng xié dōng lín shè。
玉麈风生四座清,地炉火热蚯蚓鸣。yù zhǔ fēng shēng sì zuò qīng,dì lú huǒ rè qiū yǐn míng。
高谈话到日西夕,策杖归来问耕织。gāo tán huà dào rì xī xī,cè zhàng guī lái wèn gēng zhī。
运筹声与读书声,灯下儿孙笑不停。yùn chóu shēng yǔ dú shū shēng,dēng xià ér sūn xiào bù tíng。
尽道我翁真矍铄,地上行仙解行乐。jǐn dào wǒ wēng zhēn jué shuò,dì shàng xíng xiān jiě xíng lè。
井干桐飘一叶初,我翁寿考悬雕弧。jǐng gàn tóng piāo yī yè chū,wǒ wēng shòu kǎo xuán diāo hú。
朝来洗爵劝翁饮,沉醉风前花似锦。cháo lái xǐ jué quàn wēng yǐn,chén zuì fēng qián huā shì jǐn。
醉摘花枝插鬓边,参差笑倒东林禅。zuì zhāi huā zhī chā bìn biān,cān chà xiào dào dōng lín chán。
曰翁真似庞居士,了得心空须及第。yuē wēng zhēn shì páng jū shì,le dé xīn kōng xū jí dì。
一门尽入选官场,满床牙笏卜诸郎。yī mén jǐn rù xuǎn guān chǎng,mǎn chuáng yá hù bo zhū láng。
留将选佛一句话,不妨独步还高夸。liú jiāng xuǎn fú yī jù huà,bù fáng dú bù hái gāo kuā。
墩山看似寿山高,慧炬双辉长不夜。dūn shān kàn shì shòu shān gāo,huì jù shuāng huī zhǎng bù yè。

赠区守斋

成鹫

男儿守身如守城,枕戈待旦中屏营。nán ér shǒu shēn rú shǒu chéng,zhěn gē dài dàn zhōng píng yíng。
男儿守节如持盈,临深履薄时兢兢。nán ér shǒu jié rú chí yíng,lín shēn lǚ báo shí jīng jīng。
眼中相识满天下,孝廉孰有如先生。yǎn zhōng xiāng shí mǎn tiān xià,xiào lián shú yǒu rú xiān shēng。
先生自处良不薄,独立鸡群类孤鹤。xiān shēng zì chù liáng bù báo,dú lì jī qún lèi gū hè。
读书往往师古人,气象森森近台阁。dú shū wǎng wǎng shī gǔ rén,qì xiàng sēn sēn jìn tái gé。
去年走马黄金台,手持白璧归去来。qù nián zǒu mǎ huáng jīn tái,shǒu chí bái bì guī qù lái。
闭门却扫谢宾客,雀罗门巷荒苍苔。bì mén què sǎo xiè bīn kè,què luó mén xiàng huāng cāng tái。
山中野人经岁别,重过书堂散愁结。shān zhōng yě rén jīng suì bié,zhòng guò shū táng sàn chóu jié。
半篱霜色映黄花,四座清风解烦热。bàn lí shuāng sè yìng huáng huā,sì zuò qīng fēng jiě fán rè。
主人自号守斋翁,笑杀满城黄口童。zhǔ rén zì hào shǒu zhāi wēng,xiào shā mǎn chéng huáng kǒu tóng。
黄口儿童且缄口,听我山翁说翁守。huáng kǒu ér tóng qiě jiān kǒu,tīng wǒ shān wēng shuō wēng shǒu。
世人所守田与庐,此翁自守惟诗书。shì rén suǒ shǒu tián yǔ lú,cǐ wēng zì shǒu wéi shī shū。
世人所守钱与帛,此翁自守惟清白。shì rén suǒ shǒu qián yǔ bó,cǐ wēng zì shǒu wéi qīng bái。
世人所守逢与迎,此翁自守惟坚贞。shì rén suǒ shǒu féng yǔ yíng,cǐ wēng zì shǒu wéi jiān zhēn。
世人所守名与利,此翁自守惟道义。shì rén suǒ shǒu míng yǔ lì,cǐ wēng zì shǒu wéi dào yì。
翁之所守予所思,泰山乔岳遥相期。wēng zhī suǒ shǒu yǔ suǒ sī,tài shān qiáo yuè yáo xiāng qī。
相期白首长如此,若问儿童那得知。xiāng qī bái shǒu zhǎng rú cǐ,ruò wèn ér tóng nà dé zhī。

寄赠闫季庸明府闫马卧仙受业恩师

成鹫

香山老将有奇节,匣里青萍三尺雪。xiāng shān lǎo jiāng yǒu qí jié,xiá lǐ qīng píng sān chǐ xuě。
自从百炼受恩多,感激良工心倍切。zì cóng bǎi liàn shòu ēn duō,gǎn jī liáng gōng xīn bèi qiè。
当时大冶跃精金,此日上方归巨阙。dāng shí dà yě yuè jīng jīn,cǐ rì shàng fāng guī jù quē。
心同铁石不销磨,身老风潮岂埋没。xīn tóng tiě shí bù xiāo mó,shēn lǎo fēng cháo qǐ mái méi。
出匣分明见胆肝,两手摩挲五情热。chū xiá fēn míng jiàn dǎn gān,liǎng shǒu mó sā wǔ qíng rè。
生平怀抱为知音,当阳漫与时流说。shēng píng huái bào wèi zhī yīn,dāng yáng màn yǔ shí liú shuō。
殷勤借问报恩谁,山西夫子非等夷。yīn qín jiè wèn bào ēn shuí,shān xī fū zi fēi děng yí。
欧冶门中无钝铁,马融帐底见威仪。ōu yě mén zhōng wú dùn tiě,mǎ róng zhàng dǐ jiàn wēi yí。
文章礼乐述周孔,刑名功利皆糠秕。wén zhāng lǐ lè shù zhōu kǒng,xíng míng gōng lì jiē kāng bǐ。
有时耳提复面命,不待严父加鞭笞。yǒu shí ěr tí fù miàn mìng,bù dài yán fù jiā biān chī。
有时解衣更推食,恍惚慈母怜婴儿。yǒu shí jiě yī gèng tuī shí,huǎng hū cí mǔ lián yīng ér。
天高地厚诫罔极,日临月照均无私。tiān gāo dì hòu jiè wǎng jí,rì lín yuè zhào jūn wú sī。
登坛未遂凌烟志,把剑还思在冶时。dēng tán wèi suì líng yān zhì,bǎ jiàn hái sī zài yě shí。
我闻将军言款款,我爱将军不忘本。wǒ wén jiāng jūn yán kuǎn kuǎn,wǒ ài jiāng jūn bù wàng běn。
闲人洞见贵人心,馀生恨识先生晚。xián rén dòng jiàn guì rén xīn,yú shēng hèn shí xiān shēng wǎn。
先生之德高且深,先生之道舒能卷。xiān shēng zhī dé gāo qiě shēn,xiān shēng zhī dào shū néng juǎn。
先生之教无藩篱,先生之寿无边岸。xiān shēng zhī jiào wú fān lí,xiān shēng zhī shòu wú biān àn。
但愿先生百亿春,眼见玉门归定远。dàn yuàn xiān shēng bǎi yì chūn,yǎn jiàn yù mén guī dìng yuǎn。
酒三觞,茶七碗。jiǔ sān shāng,chá qī wǎn。
高歌文水滨,永作隐泉伴。gāo gē wén shuǐ bīn,yǒng zuò yǐn quán bàn。
白发参差总不知,黄河清浊休相管。bái fā cān chà zǒng bù zhī,huáng hé qīng zhuó xiū xiāng guǎn。

芥舟行赠吴明府

成鹫

坳堂之水何漭瀁,平地无风起波浪。ào táng zhī shuǐ hé mǎng yàng,píng dì wú fēng qǐ bō làng。
陆沉直到四禅天,蛟龙鱼鳖皆惆怅。lù chén zhí dào sì chán tiān,jiāo lóng yú biē jiē chóu chàng。
有人砥柱居中流,就地拾芥为虚舟。yǒu rén dǐ zhù jū zhōng liú,jiù dì shí jiè wèi xū zhōu。
江河日下不足道,从容鼓枻登瀛洲。jiāng hé rì xià bù zú dào,cóng róng gǔ yì dēng yíng zhōu。
瀛洲去国八千里,鹍鹏奋翮搏风起。yíng zhōu qù guó bā qiān lǐ,kūn péng fèn hé bó fēng qǐ。
水激波翻顷刻间,轻舟已涉坳堂水。shuǐ jī bō fān qǐng kè jiān,qīng zhōu yǐ shè ào táng shuǐ。
岸旁观者知是谁,隔江招手来迟迟。àn páng guān zhě zhī shì shuí,gé jiāng zhāo shǒu lái chí chí。
济川用汝作舟楫,渡河焉用狂夫为。jì chuān yòng rǔ zuò zhōu jí,dù hé yān yòng kuáng fū wèi。

孝女挽诗

成鹫

何须慧剑断恩爱,儿女痴情等三昧。hé xū huì jiàn duàn ēn ài,ér nǚ chī qíng děng sān mèi。
何须大药回死生,期颐殇夭皆刍灵。hé xū dà yào huí sǐ shēng,qī yí shāng yāo jiē chú líng。
君不见隐泉马卧仙,达天知命无拘牵。jūn bù jiàn yǐn quán mǎ wò xiān,dá tiān zhī mìng wú jū qiān。
一朝孝女委幻泡,悲吟抆泪中拳拳。yī cháo xiào nǚ wěi huàn pào,bēi yín wěn lèi zhōng quán quán。
问君孝女得闻否,细说聪明不去口。wèn jūn xiào nǚ dé wén fǒu,xì shuō cōng míng bù qù kǒu。
生来三岁识之无,率性因心成孝友。shēng lái sān suì shí zhī wú,lǜ xìng yīn xīn chéng xiào yǒu。
移鞋扇枕奉晨昏,色笑承欢非暂偶。yí xié shàn zhěn fèng chén hūn,sè xiào chéng huān fēi zàn ǒu。
四岁受姆训,五岁习女红。sì suì shòu mǔ xùn,wǔ suì xí nǚ hóng。
六岁七岁知大义,德言工貌咸贯通。liù suì qī suì zhī dà yì,dé yán gōng mào xián guàn tōng。
年甫八岁齿加长,置身直与姬姜两。nián fǔ bā suì chǐ jiā zhǎng,zhì shēn zhí yǔ jī jiāng liǎng。
蓬莱仙籍早知名,合浦明珠先去掌。péng lái xiān jí zǎo zhī míng,hé pǔ míng zhū xiān qù zhǎng。
病中诀别语喃喃,宽譬爷娘免悲怆。bìng zhōng jué bié yǔ nán nán,kuān pì yé niáng miǎn bēi chuàng。
明知寿夭天有权,生顺死安归自然。míng zhī shòu yāo tiān yǒu quán,shēng shùn sǐ ān guī zì rán。
蜉蝣岂慕冥灵老,蕣华不羡赤松年。fú yóu qǐ mù míng líng lǎo,shùn huá bù xiàn chì sōng nián。
呜呼,丈夫有女贤如此,莫怪痴情聊复尔。wū hū,zhàng fū yǒu nǚ xián rú cǐ,mò guài chī qíng liáo fù ěr。
痛哭天低白日昏,猿鹤闻声皆陨涕。tòng kū tiān dī bái rì hūn,yuán hè wén shēng jiē yǔn tì。
无由招得女英魂,万古湘江同逝水。wú yóu zhāo dé nǚ yīng hún,wàn gǔ xiāng jiāng tóng shì shuǐ。
为君写作述哀词,留与人闲作青史。wèi jūn xiě zuò shù āi cí,liú yǔ rén xián zuò qīng shǐ。

寄祝春州广文霍朝望

成鹫

禄不必万钟,游不必五岳。lù bù bì wàn zhōng,yóu bù bì wǔ yuè。
隐不必山林,仕不必台阁。yǐn bù bì shān lín,shì bù bì tái gé。
但愿一官清且闲,不愿杨州骑白鹤。dàn yuàn yī guān qīng qiě xián,bù yuàn yáng zhōu qí bái hè。
辞尊未必官遂卑,大儒首出称宗师。cí zūn wèi bì guān suì bēi,dà rú shǒu chū chēng zōng shī。
条风偃草如反掌,新雨昭苏还及时。tiáo fēng yǎn cǎo rú fǎn zhǎng,xīn yǔ zhāo sū hái jí shí。
井田学校相表里,文章礼乐如糠秕。jǐng tián xué xiào xiāng biǎo lǐ,wén zhāng lǐ lè rú kāng bǐ。
先生振铎阳春去,阳春有脚留难住。xiān shēng zhèn duó yáng chūn qù,yáng chūn yǒu jiǎo liú nán zhù。
山南山北互晴阴,日出日入成朝暮。shān nán shān běi hù qíng yīn,rì chū rì rù chéng cháo mù。
真机寂寞天何言,万象森罗道昭著。zhēn jī jì mò tiān hé yán,wàn xiàng sēn luó dào zhāo zhù。
雪边立遍问奇人,门外栽多桃李树。xuě biān lì biàn wèn qí rén,mén wài zāi duō táo lǐ shù。
我在罗浮读道书,五云西望怅离居。wǒ zài luó fú dú dào shū,wǔ yún xī wàng chàng lí jū。
崆峒洞里春长在,甲子山中岁欲除。kōng dòng dòng lǐ chūn zhǎng zài,jiǎ zi shān zhōng suì yù chú。
问年未信冯唐老,入世偏嫌惠远疏。wèn nián wèi xìn féng táng lǎo,rù shì piān xián huì yuǎn shū。
新诗题破鹅溪绢,遥托云中锦鲤鱼。xīn shī tí pò é xī juàn,yáo tuō yún zhōng jǐn lǐ yú。

铁佛颂与刘念兹

成鹫

金佛不渡炉,木佛不渡火。jīn fú bù dù lú,mù fú bù dù huǒ。
泥佛不渡水,真佛内里坐。ní fú bù dù shuǐ,zhēn fú nèi lǐ zuò。
真体显真如,幻花成幻果。zhēn tǐ xiǎn zhēn rú,huàn huā chéng huàn guǒ。
识得本来人,真幻无不可。shí dé běn lái rén,zhēn huàn wú bù kě。
大冶良工用意深,铸出西来古佛心。dà yě liáng gōng yòng yì shēn,zhù chū xī lái gǔ fú xīn。
千里万里一条铁,天上天下无知音。qiān lǐ wàn lǐ yī tiáo tiě,tiān shàng tiān xià wú zhī yīn。
偶然垂手入廛去,灵山久别惊相遇。ǒu rán chuí shǒu rù chán qù,líng shān jiǔ bié jīng xiāng yù。
携手长歌归去来,青莲坐断红尘路。xié shǒu zhǎng gē guī qù lái,qīng lián zuò duàn hóng chén lù。
红尘路上置身高,百城烟水来方袍。hóng chén lù shàng zhì shēn gāo,bǎi chéng yān shuǐ lái fāng páo。
相逢拂拭开生面,金光丈六生蓬蒿。xiāng féng fú shì kāi shēng miàn,jīn guāng zhàng liù shēng péng hāo。
日面佛,月面佛,无我无人亦无物。rì miàn fú,yuè miàn fú,wú wǒ wú rén yì wú wù。
点将顽铁成精金,净檀解作波罗蜜。diǎn jiāng wán tiě chéng jīng jīn,jìng tán jiě zuò bō luó mì。
由我住,由我来,百千三昧一门开。yóu wǒ zhù,yóu wǒ lái,bǎi qiān sān mèi yī mén kāi。
直入千山万山去,东林回首忆宗雷。zhí rù qiān shān wàn shān qù,dōng lín huí shǒu yì zōng léi。
火可寒,冰可热,古貌古心如钝铁。huǒ kě hán,bīng kě rè,gǔ mào gǔ xīn rú dùn tiě。
不应忘却补金人,到处眉毛互厮结。bù yīng wàng què bǔ jīn rén,dào chù méi máo hù sī jié。

自春迄夏抱疴东林承豫章熊剑文惠药得差赋此致谢兼送其行

成鹫

医王用药如用兵,多多益善还益精。yī wáng yòng yào rú yòng bīng,duō duō yì shàn hái yì jīng。
先生得此作良相,岭南岭北咸知名。xiān shēng dé cǐ zuò liáng xiāng,lǐng nán lǐng běi xián zhī míng。
一壶高挂门如市,闹中静注轩岐经。yī hú gāo guà mén rú shì,nào zhōng jìng zhù xuān qí jīng。
雷公炮制得真诀,坎离既济丹初成。léi gōng pào zhì dé zhēn jué,kǎn lí jì jì dān chū chéng。
大丹皎皎如秋月,小丹熠熠如流星。dà dān jiǎo jiǎo rú qiū yuè,xiǎo dān yì yì rú liú xīng。
青囊药裹留不住,光芒飞出香山城。qīng náng yào guǒ liú bù zhù,guāng máng fēi chū xiāng shān chéng。
香山城外东林叟,闻人说项心怦怦。xiāng shān chéng wài dōng lín sǒu,wén rén shuō xiàng xīn pēng pēng。
一朝奇穷得奇病,闭门忍痛声咿嘤。yī cháo qí qióng dé qí bìng,bì mén rěn tòng shēng yī yīng。
医王过我良不偶,恍有神物通精灵。yī wáng guò wǒ liáng bù ǒu,huǎng yǒu shén wù tōng jīng líng。
刀圭入口生羽翼,相将御风归太清。dāo guī rù kǒu shēng yǔ yì,xiāng jiāng yù fēng guī tài qīng。
先生劝我且住世,假我大药希遐龄。xiān shēng quàn wǒ qiě zhù shì,jiǎ wǒ dà yào xī xiá líng。
金匮神剂益气饮,药炉旦夕蚯蚓鸣。jīn kuì shén jì yì qì yǐn,yào lú dàn xī qiū yǐn míng。
参苓持赠不足惜,一诺为重千金轻。cān líng chí zèng bù zú xī,yī nuò wèi zhòng qiān jīn qīng。
沉疴两月如隔世,艰难万死方一生。chén kē liǎng yuè rú gé shì,jiān nán wàn sǐ fāng yī shēng。
自笑小乘衰相具,致累大人囊橐倾。zì xiào xiǎo chéng shuāi xiāng jù,zhì lèi dà rén náng tuó qīng。
投桃报李非所喻,天荒地老难为情。tóu táo bào lǐ fēi suǒ yù,tiān huāng dì lǎo nán wèi qíng。
忆昔东林开社日,主宾相得如胶青。yì xī dōng lín kāi shè rì,zhǔ bīn xiāng dé rú jiāo qīng。
蹉跎十戴老将至,溪上不闻三笑声。cuō tuó shí dài lǎo jiāng zhì,xī shàng bù wén sān xiào shēng。
两年病苦同寒食,十日霖雨天冥冥。liǎng nián bìng kǔ tóng hán shí,shí rì lín yǔ tiān míng míng。
冷烟不绩香厨火,孤影独对虚堂灯。lěng yān bù jì xiāng chú huǒ,gū yǐng dú duì xū táng dēng。
儿童菜色不忍见,病夫骨立中屏营。ér tóng cài sè bù rěn jiàn,bìng fū gǔ lì zhōng píng yíng。
笑谓儿曹且安隐,老夫病起初学行。xiào wèi ér cáo qiě ān yǐn,lǎo fū bìng qǐ chū xué xíng。
行将走遍四天下,纵横八极如掌平。xíng jiāng zǒu biàn sì tiān xià,zòng héng bā jí rú zhǎng píng。
熊先生,熊先生,四海之内皆弟兄。xióng xiān shēng,xióng xiān shēng,sì hǎi zhī nèi jiē dì xiōng。
君如天上风,我作水中萍。jūn rú tiān shàng fēng,wǒ zuò shuǐ zhōng píng。
天风披拂无远迩,萍水聚散何时停。tiān fēng pī fú wú yuǎn ěr,píng shuǐ jù sàn hé shí tíng。
愿得杏林兰若长相近,吾道不患无居亭。yuàn dé xìng lín lán ruò zhǎng xiāng jìn,wú dào bù huàn wú jū tíng。

仙城寒食歌四章

成鹫

赤帝山河一百二,不致老夫无葬地。chì dì shān hé yī bǎi èr,bù zhì lǎo fū wú zàng dì。
春城寒食野花飞,朝汉台空锦蕞废。chūn chéng hán shí yě huā fēi,cháo hàn tái kōng jǐn zuì fèi。
当年黄屋自归臣,万古苍山思越吏。dāng nián huáng wū zì guī chén,wàn gǔ cāng shān sī yuè lì。
沧桑有恨银海枯,草木无情翁仲睡。cāng sāng yǒu hèn yín hǎi kū,cǎo mù wú qíng wēng zhòng shuì。
猎火烧残隧道烟,龟趺半蚀苔钱字。liè huǒ shāo cán suì dào yān,guī fū bàn shí tái qián zì。
道旁驻马立踟蹰,居人指点荒丘是。dào páng zhù mǎ lì chí chú,jū rén zhǐ diǎn huāng qiū shì。
王气销沉奈若何,楼船去后泉扉閟。wáng qì xiāo chén nài ruò hé,lóu chuán qù hòu quán fēi bì。
不须回首问婴齐,汉家陵寝同兴替。bù xū huí shǒu wèn yīng qí,hàn jiā líng qǐn tóng xīng tì。

仙城寒食歌四章

成鹫

亭山山下守陵户,日久都忘陵下住。tíng shān shān xià shǒu líng hù,rì jiǔ dōu wàng líng xià zhù。
新蒲细柳掩松楸,绿墅青苗改封树。xīn pú xì liǔ yǎn sōng qiū,lǜ shù qīng miáo gǎi fēng shù。
春犁耕破垄头云,梓宫弃掷由童竖。chūn lí gēng pò lǒng tóu yún,zǐ gōng qì zhì yóu tóng shù。
玉鱼金碗出人间,白璧明珠委行路。yù yú jīn wǎn chū rén jiān,bái bì míng zhū wěi xíng lù。
自从众宝尽输官,剩有阴房穴狐兔。zì cóng zhòng bǎo jǐn shū guān,shèng yǒu yīn fáng xué hú tù。
山前啼鸟不知名,相呼相唤归何处。shān qián tí niǎo bù zhī míng,xiāng hū xiāng huàn guī hé chù。
流花桥下水声哀,素馨冢畔春光妒。liú huā qiáo xià shuǐ shēng āi,sù xīn zhǒng pàn chūn guāng dù。
衮衣玉食能几时,白草黄壤等闲度。gǔn yī yù shí néng jǐ shí,bái cǎo huáng rǎng děng xián dù。
令人长忆古轩辕,鼎湖龙去无朝暮。lìng rén zhǎng yì gǔ xuān yuán,dǐng hú lóng qù wú cháo mù。

仙城寒食歌四章

成鹫

亢龙宾天群龙战,潜龙跃出飞龙见。kàng lóng bīn tiān qún lóng zhàn,qián lóng yuè chū fēi lóng jiàn。
白衣苍狗等浮云,处处从龙作宫殿。bái yī cāng gǒu děng fú yún,chù chù cóng lóng zuò gōng diàn。
东南半壁燕处堂,正统未亡垂一线。dōng nán bàn bì yàn chù táng,zhèng tǒng wèi wáng chuí yī xiàn。
百日朝廷沸似汤,十郡山河去如电。bǎi rì cháo tíng fèi shì tāng,shí jùn shān hé qù rú diàn。
高帝子孙隆隼公,身徇社稷无牵恋。gāo dì zi sūn lóng sǔn gōng,shēn xùn shè jì wú qiān liàn。
粤秀峰头望帝魂,直与煤山相后先。yuè xiù fēng tóu wàng dì hún,zhí yǔ méi shān xiāng hòu xiān。
当时稿葬汉台东,三尺荒陵枕郊甸。dāng shí gǎo zàng hàn tái dōng,sān chǐ huāng líng zhěn jiāo diān。
四坟角立不知名,云是诸王徇国彦。sì fén jiǎo lì bù zhī míng,yún shì zhū wáng xùn guó yàn。
左瞻右顾冢累累,万古一丘无贵贱。zuǒ zhān yòu gù zhǒng lèi lèi,wàn gǔ yī qiū wú guì jiàn。
年年风雨暗清明,陌上行人泪如溅。nián nián fēng yǔ àn qīng míng,mò shàng xíng rén lèi rú jiàn。
寻思往事问重泉,笑折山花当九献。xún sī wǎng shì wèn zhòng quán,xiào zhé shān huā dāng jiǔ xiàn。
怅望钟山春草深,谁人更与除坛墠。chàng wàng zhōng shān chūn cǎo shēn,shuí rén gèng yǔ chú tán shàn。