古诗词

十闰诗

成鹫

北里休蚕绩,西畴罢耦耕。běi lǐ xiū cán jì,xī chóu bà ǒu gēng。
又来看灯市,相伴入春城。yòu lái kàn dēng shì,xiāng bàn rù chūn chéng。
好月光仍满,清宵昼欲平。hǎo yuè guāng réng mǎn,qīng xiāo zhòu yù píng。
旧时按歌地,犹有绕梁声。jiù shí àn gē dì,yóu yǒu rào liáng shēng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

留别胡宪公

成鹫

兴尽我当返,无劳怅路岐。xīng jǐn wǒ dāng fǎn,wú láo chàng lù qí。
田家新米熟,岁晚涤场时。tián jiā xīn mǐ shú,suì wǎn dí chǎng shí。
此外复何事,怀人或有诗。cǐ wài fù hé shì,huái rén huò yǒu shī。
相闻许相过,计日补茅茨。xiāng wén xǔ xiāng guò,jì rì bǔ máo cí。

初春姚明府见过即事六首

成鹫

久懒不扫径,春风生绿苔。jiǔ lǎn bù sǎo jìng,chūn fēng shēng lǜ tái。
乍闻檐鹊语,知有贵人来。zhà wén yán què yǔ,zhī yǒu guì rén lái。
赤脚陪仙舄,黄童递茗杯。chì jiǎo péi xiān xì,huáng tóng dì míng bēi。
深言难草草,归棹莫频催。shēn yán nán cǎo cǎo,guī zhào mò pín cuī。

初春姚明府见过即事六首

成鹫

元日至谷日,高天无片云。yuán rì zhì gǔ rì,gāo tiān wú piàn yún。
野情逐农圃,努力事耕耘。yě qíng zhú nóng pǔ,nǔ lì shì gēng yún。
城市远未远,春光分不分。chéng shì yuǎn wèi yuǎn,chūn guāng fēn bù fēn。
荷锄待膏雨,搔首问东君。hé chú dài gāo yǔ,sāo shǒu wèn dōng jūn。

初春姚明府见过即事六首

成鹫

吏隐如禅隐,琴书当簿书。lì yǐn rú chán yǐn,qín shū dāng bù shū。
持将怀古意,来就野人居。chí jiāng huái gǔ yì,lái jiù yě rén jū。
竹老迟抽笋,泉寒未决渠。zhú lǎo chí chōu sǔn,quán hán wèi jué qú。
明朝春雨足,花下待篮舆。míng cháo chūn yǔ zú,huā xià dài lán yú。

初春姚明府见过即事六首

成鹫

野寺山厨供,煎茶折露葵。yě sì shān chú gōng,jiān chá zhé lù kuí。
清风生两腋,迂论解双颐。qīng fēng shēng liǎng yè,yū lùn jiě shuāng yí。
晚食君应饱,大烹吾岂知。wǎn shí jūn yīng bǎo,dà pēng wú qǐ zhī。
莫嫌如水澹,冰檗恰相宜。mò xián rú shuǐ dàn,bīng bò qià xiāng yí。

初春姚明府见过即事六首

成鹫

忆著去年别,曾将此日期。yì zhù qù nián bié,céng jiāng cǐ rì qī。
感君无宿诺,出我未呈诗。gǎn jūn wú sù nuò,chū wǒ wèi chéng shī。
阳雪惭知己,岭云持赠谁。yáng xuě cán zhī jǐ,lǐng yún chí zèng shuí。
奚囊倾未尽,留待再来时。xī náng qīng wèi jǐn,liú dài zài lái shí。

初春姚明府见过即事六首

成鹫

皎皎云边鹤,铮铮壁上琴。jiǎo jiǎo yún biān hè,zhēng zhēng bì shàng qín。
幽人称幽独,知己贵知心。yōu rén chēng yōu dú,zhī jǐ guì zhī xīn。
许我一片石,随僧共入林。xǔ wǒ yī piàn shí,suí sēng gòng rù lín。
隔江招手处,相望在高深。gé jiāng zhāo shǒu chù,xiāng wàng zài gāo shēn。

南园梁又罙凌晨舟过大通留诗而去未及迎送即韵和之

成鹫

万事易知足,馀闲反类贪。wàn shì yì zhī zú,yú xián fǎn lèi tān。
僧犹甜鹤梦,客已渡鹅潭。sēng yóu tián hè mèng,kè yǐ dù é tán。
柳暗不成五,径荒无复三。liǔ àn bù chéng wǔ,jìng huāng wú fù sān。
多君发归咏,留在破伽蓝。duō jūn fā guī yǒng,liú zài pò gā lán。

咏莲漏限韵

成鹫

圆音入清梵,池上有人来。yuán yīn rù qīng fàn,chí shàng yǒu rén lái。
刻作千华漏,承将九品台。kè zuò qiān huá lòu,chéng jiāng jiǔ pǐn tái。
细微通白业,馀润及青苔。xì wēi tōng bái yè,yú rùn jí qīng tái。
莫道无源委,坳堂水一杯。mò dào wú yuán wěi,ào táng shuǐ yī bēi。

咏莲漏限韵

成鹫

脉脉割昏晓,明明无往来。mài mài gē hūn xiǎo,míng míng wú wǎng lái。
土圭停昼影,钟乳滴华台。tǔ guī tíng zhòu yǐng,zhōng rǔ dī huá tái。
八水金沙地,千丝石发苔。bā shuǐ jīn shā dì,qiān sī shí fā tái。
凭谁问消息,沧海一浮杯。píng shuí wèn xiāo xī,cāng hǎi yī fú bēi。

答高裕公邑佐见寄韵

成鹫

隔水遥相见,清风若许长。gé shuǐ yáo xiāng jiàn,qīng fēng ruò xǔ zhǎng。
全凭诗酒力,消遣簿书忙。quán píng shī jiǔ lì,xiāo qiǎn bù shū máng。
大雅崇昭代,新声薄晚唐。dà yǎ chóng zhāo dài,xīn shēng báo wǎn táng。
野人扣牛角,为尔和康浪。yě rén kòu niú jiǎo,wèi ěr hé kāng làng。

答梁弋云见过韵

成鹫

不于城市见,乃在水云边。bù yú chéng shì jiàn,nǎi zài shuǐ yún biān。
我欲狂歌去,君来且驻船。wǒ yù kuáng gē qù,jūn lái qiě zhù chuán。
雾深知豹变,泽媚识珠圆。wù shēn zhī bào biàn,zé mèi shí zhū yuán。
珍重闻诗者,阳春莫浪传。zhēn zhòng wén shī zhě,yáng chūn mò làng chuán。

罗浮山三十咏

成鹫

闲身初住铁桥东,回忆家山事事同。xián shēn chū zhù tiě qiáo dōng,huí yì jiā shān shì shì tóng。
就树选藤增健仆,入林逢药慰衰翁。jiù shù xuǎn téng zēng jiàn pū,rù lín féng yào wèi shuāi wēng。
峰高岂碍当中日,谷静常来正面风。fēng gāo qǐ ài dāng zhōng rì,gǔ jìng cháng lái zhèng miàn fēng。
谁信岭云犹可赠,不堪持赠但长空。shuí xìn lǐng yún yóu kě zèng,bù kān chí zèng dàn zhǎng kōng。

罗浮山三十咏

成鹫

洞门不掩有云封,土面灰头学老农。dòng mén bù yǎn yǒu yún fēng,tǔ miàn huī tóu xué lǎo nóng。
野菜盈筐因长笋,枯柴充担为怜松。yě cài yíng kuāng yīn zhǎng sǔn,kū chái chōng dān wèi lián sōng。
地炉自种经旬火,水碓长留隔宿舂。dì lú zì zhǒng jīng xún huǒ,shuǐ duì zhǎng liú gé sù chōng。
莫道此间寡邻并,午斋风送远山钟。mò dào cǐ jiān guǎ lín bìng,wǔ zhāi fēng sòng yuǎn shān zhōng。

罗浮山三十咏

成鹫

安居原不涉思惟,莫道吾宗也大奇。ān jū yuán bù shè sī wéi,mò dào wú zōng yě dà qí。
夙习未能遵世谛,虚名偏喜少人知。sù xí wèi néng zūn shì dì,xū míng piān xǐ shǎo rén zhī。
水边黄叶随流去,树里青山背日移。shuǐ biān huáng yè suí liú qù,shù lǐ qīng shān bèi rì yí。
拾得一枝无孔笛,前人吹破不堪吹。shí dé yī zhī wú kǒng dí,qián rén chuī pò bù kān chuī。