古诗词

用张子白韵寄姚齐州十首

成鹫

见说河阳县,春来花满林。jiàn shuō hé yáng xiàn,chūn lái huā mǎn lín。
桑麻依保障,弦诵想清音。sāng má yī bǎo zhàng,xián sòng xiǎng qīng yīn。
老我躬耕计,劳君抚字心。lǎo wǒ gōng gēng jì,láo jūn fǔ zì xīn。
江皋时极目,云树一何深。jiāng gāo shí jí mù,yún shù yī hé shēn。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

成鹫

南村野老祠刍狗,山鸟衔灰自爇林。nán cūn yě lǎo cí chú gǒu,shān niǎo xián huī zì ruò lín。
半壁电光深入石,一星槐火竟流金。bàn bì diàn guāng shēn rù shí,yī xīng huái huǒ jìng liú jīn。
白牛假道归涔黑,玄鹤摩空落影沉。bái niú jiǎ dào guī cén hēi,xuán hè mó kōng luò yǐng chén。
谁识枯桐心已死,独蒙尘土待知音。shuí shí kū tóng xīn yǐ sǐ,dú méng chén tǔ dài zhī yīn。

成鹫

世外枯禅物外身,阴晴随地别疏亲。shì wài kū chán wù wài shēn,yīn qíng suí dì bié shū qīn。
相期白首为知己,共对青山只此人。xiāng qī bái shǒu wèi zhī jǐ,gòng duì qīng shān zhǐ cǐ rén。
好客不来嫌我懒,侍儿多去为僧贫。hǎo kè bù lái xián wǒ lǎn,shì ér duō qù wèi sēng pín。
最怜孤烛幽窗底,寂寞因君见主宾。zuì lián gū zhú yōu chuāng dǐ,jì mò yīn jūn jiàn zhǔ bīn。

成鹫

屐齿过桥轻的的,石棱斗水碧潺潺。jī chǐ guò qiáo qīng de de,shí léng dòu shuǐ bì chán chán。
就林说籁谁倾耳,入谷闻声独破颜。jiù lín shuō lài shuí qīng ěr,rù gǔ wén shēng dú pò yán。
比竹自鸣凭自和,清商随去复随还。bǐ zhú zì míng píng zì hé,qīng shāng suí qù fù suí hái。
松风满地无人买,化作洪涛出万山。sōng fēng mǎn dì wú rén mǎi,huà zuò hóng tāo chū wàn shān。

成鹫

草色青青与胫齐,终年不过远公溪。cǎo sè qīng qīng yǔ jìng qí,zhōng nián bù guò yuǎn gōng xī。
重拈旧话参驴脚,未得闲身逐马蹄。zhòng niān jiù huà cān lǘ jiǎo,wèi dé xián shēn zhú mǎ tí。
山径用来微有路,桃花开日渐成蹊。shān jìng yòng lái wēi yǒu lù,táo huā kāi rì jiàn chéng qī。
凭他检点经行处,白足分明不到泥。píng tā jiǎn diǎn jīng xíng chù,bái zú fēn míng bù dào ní。

翠林除夕即事

成鹫

推倒虞渊赤羽鸟,晚堂钟鼓报年徂。tuī dào yú yuān chì yǔ niǎo,wǎn táng zhōng gǔ bào nián cú。
村童爝竹惊憨犬,野鼠偷灯嫁小姑。cūn tóng jué zhú jīng hān quǎn,yě shǔ tōu dēng jià xiǎo gū。
寒绽水田三尺线,坐深檐雨一团蒲。hán zhàn shuǐ tián sān chǐ xiàn,zuò shēn yán yǔ yī tuán pú。
山中自了无庚甲,夜夜胡床火满炉。shān zhōng zì le wú gēng jiǎ,yè yè hú chuáng huǒ mǎn lú。

翠林除夕即事

成鹫

去腊郡斋今野寺,半生萍梗似蘧庐。qù là jùn zhāi jīn yě sì,bàn shēng píng gěng shì qú lú。
住山未觉寒将尽,为客方知岁易除。zhù shān wèi jué hán jiāng jǐn,wèi kè fāng zhī suì yì chú。
野老索偿文字债,乡僧劝习佛陀书。yě lǎo suǒ cháng wén zì zhài,xiāng sēng quàn xí fú tuó shū。
明年得遂投闲计,土面灰头学运锄。míng nián dé suì tóu xián jì,tǔ miàn huī tóu xué yùn chú。

翠林元旦

成鹫

云里开门四望低,早莺啼遍乱峰西。yún lǐ kāi mén sì wàng dī,zǎo yīng tí biàn luàn fēng xī。
远钟出郭仍归寺,宿雨添泉尽赴溪。yuǎn zhōng chū guō réng guī sì,sù yǔ tiān quán jǐn fù xī。
心树渐枯同古桂,鬓花潜长逐新荑。xīn shù jiàn kū tóng gǔ guì,bìn huā qián zhǎng zhú xīn tí。
春来莫道无筋力,一日还应灌百畦。chūn lái mò dào wú jīn lì,yī rì hái yīng guàn bǎi qí。

走马灯

成鹫

来时衮衮去匆匆,结束狂心付化工。lái shí gǔn gǔn qù cōng cōng,jié shù kuáng xīn fù huà gōng。
大火聚边多跃冶,只轮车上一征蓬。dà huǒ jù biān duō yuè yě,zhǐ lún chē shàng yī zhēng péng。
圆机静会当方寸,冷眼旁观笑热中。yuán jī jìng huì dāng fāng cùn,lěng yǎn páng guān xiào rè zhōng。
今古交驰争似此,纷纷人在纸屏风。jīn gǔ jiāo chí zhēng shì cǐ,fēn fēn rén zài zhǐ píng fēng。

归韦涌答龙媒兄韵

成鹫

辞家千里远寻师,行脚归来只暂时。cí jiā qiān lǐ yuǎn xún shī,xíng jiǎo guī lái zhǐ zàn shí。
久去弟兄成主客,重经乡路改平陂。jiǔ qù dì xiōng chéng zhǔ kè,zhòng jīng xiāng lù gǎi píng bēi。
青山有约宁相赚,白首能来尚未迟。qīng shān yǒu yuē níng xiāng zhuàn,bái shǒu néng lái shàng wèi chí。
闻说欲酬男女债,待完婚嫁与君期。wén shuō yù chóu nán nǚ zhài,dài wán hūn jià yǔ jūn qī。

送何不偕再入吴门

成鹫

老大登临兴未阑,吴门风物去重看。lǎo dà dēng lín xīng wèi lán,wú mén fēng wù qù zhòng kàn。
青春作伴三千里,白发行吟十八滩。qīng chūn zuò bàn sān qiān lǐ,bái fā xíng yín shí bā tān。
乡月到江成独照,家山背岭失孤峦。xiāng yuè dào jiāng chéng dú zhào,jiā shān bèi lǐng shī gū luán。
前途夷险君应熟,莫更临岐说路难。qián tú yí xiǎn jūn yīng shú,mò gèng lín qí shuō lù nán。

送林向超还北流幕因柬谢合脚公明府

成鹫

归时上巳去春深,怅别前山日又沉。guī shí shàng sì qù chūn shēn,chàng bié qián shān rì yòu chén。
黑土久增凋弊叹,青油空负治安心。hēi tǔ jiǔ zēng diāo bì tàn,qīng yóu kōng fù zhì ān xīn。
棋当斗劫须留谱,琴到更张始辨音。qí dāng dòu jié xū liú pǔ,qín dào gèng zhāng shǐ biàn yīn。
自古神仙多吏隐,丹砂勾漏不忍寻。zì gǔ shén xiān duō lì yǐn,dān shā gōu lòu bù rěn xún。

送罗喜人行商交南

成鹫

嗟君岂合老风尘,一曲骊歌勿复陈。jiē jūn qǐ hé lǎo fēng chén,yī qū lí gē wù fù chén。
自挽役车投黑齿,更资章甫适文身。zì wǎn yì chē tóu hēi chǐ,gèng zī zhāng fǔ shì wén shēn。
萍蓬正值干戈地,书剑难消寂寞春。píng péng zhèng zhí gàn gē dì,shū jiàn nán xiāo jì mò chūn。
到处若逢阳翟贾,不知奇货属何人。dào chù ruò féng yáng dí jiǎ,bù zhī qí huò shǔ hé rén。

从泷西还亦庵庞卯君见赠赋答

成鹫

看看宝主太难分,千里长空不住云。kàn kàn bǎo zhǔ tài nán fēn,qiān lǐ zhǎng kōng bù zhù yún。
多谢居亭曾爱客,无端归路又逢君。duō xiè jū tíng céng ài kè,wú duān guī lù yòu féng jūn。
违山几日思新蕨,到处深春长野芹。wéi shān jǐ rì sī xīn jué,dào chù shēn chūn zhǎng yě qín。
旧业泷西好回首,早抛城市伴耕耘。jiù yè lóng xī hǎo huí shǒu,zǎo pāo chéng shì bàn gēng yún。

归隐罗浮留别陶握山罗戒轩

成鹫

入山踪迹恐人知,一笑相逢是别时。rù shān zōng jì kǒng rén zhī,yī xiào xiāng féng shì bié shí。
苦海看谁先到岸,长途怜我始分岐。kǔ hǎi kàn shuí xiān dào àn,zhǎng tú lián wǒ shǐ fēn qí。
贫惭轵里能将母,老怪柴桑亦恋儿。pín cán zhǐ lǐ néng jiāng mǔ,lǎo guài chái sāng yì liàn ér。
底事累君良不浅,未应还索赠行诗。dǐ shì lèi jūn liáng bù qiǎn,wèi yīng hái suǒ zèng xíng shī。

初入罗浮寄呈石洞本师

成鹫

万事皆休岂复疑,美中不足但违师。wàn shì jiē xiū qǐ fù yí,měi zhōng bù zú dàn wéi shī。
眼前耕凿无关道,心在耰锄渐废诗。yǎn qián gēng záo wú guān dào,xīn zài yōu chú jiàn fèi shī。
坐对潺湲通语默,历穷岑巘得平夷。zuò duì chán yuán tōng yǔ mò,lì qióng cén yǎn dé píng yí。
主人欲问罗浮事,荆棘当门花满篱。zhǔ rén yù wèn luó fú shì,jīng jí dāng mén huā mǎn lí。