古诗词

捣练子·春闺风雨词

潘榕

风细细,雨丝丝。fēng xì xì,yǔ sī sī。
撩乱芭蕉和竹枝。liāo luàn bā jiāo hé zhú zhī。
隔个窗儿听不得,凄凉又是上灯时。gé gè chuāng ér tīng bù dé,qī liáng yòu shì shàng dēng shí。

潘榕

潘榕(1865—1929),字荫荪,又字印僧。祖籍浙江山阴。清光绪间曾任乐厂盐大使职,后定居成都。有《吟秋馆诗词抄》,弹词《问铃》、《吊潇湘》等。 潘榕的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·新秋偶拈

潘榕

记得翩翩昔日狂。jì dé piān piān xī rì kuáng。
而今憔悴旧潘郎。ér jīn qiáo cuì jiù pān láng。
冶游情事渐都忘。yě yóu qíng shì jiàn dōu wàng。
苦比莲心惟自觉,甘回蔗尾妄思尝。kǔ bǐ lián xīn wéi zì jué,gān huí zhè wěi wàng sī cháng。
百年身世几沧桑。bǎi nián shēn shì jǐ cāng sāng。

风入松·冬夜独酌

潘榕

更阑灯灺坐宵窗。gèng lán dēng xiè zuò xiāo chuāng。
昏月严霜。hūn yuè yán shuāng。
御寒无计惟倾酒,藉销愁、沉醉壶觞。yù hán wú jì wéi qīng jiǔ,jí xiāo chóu chén zuì hú shāng。
助我粗豪剑胆,润他枯瘦诗肠。zhù wǒ cū háo jiàn dǎn,rùn tā kū shòu shī cháng。
百年能有几欢场。bǎi nián néng yǒu jǐ huān chǎng。
身世沧桑。shēn shì cāng sāng。
从今理乱休闻问,概抛除、利锁名缰。cóng jīn lǐ luàn xiū wén wèn,gài pāo chú lì suǒ míng jiāng。
甘守清贫淡泊,任教放纵疏狂。gān shǒu qīng pín dàn pō,rèn jiào fàng zòng shū kuáng。

贺新郎·代拟贺江某续娶

潘榕

重谱凤鸾阕。zhòng pǔ fèng luán què。
喜两番、牡丹滴露,海棠睡月。xǐ liǎng fān mǔ dān dī lù,hǎi táng shuì yuè。
香雾粉云浓胜酒,得意又逢今夕。xiāng wù fěn yún nóng shèng jiǔ,dé yì yòu féng jīn xī。
轻手把、红巾高揭。qīng shǒu bǎ hóng jīn gāo jiē。
魄夺魂销情不禁,这心窝、先到衾窝热。pò duó hún xiāo qíng bù jìn,zhè xīn wō xiān dào qīn wō rè。
肩并坐,互偷睫。jiān bìng zuò,hù tōu jié。
良宵要算春时节。liáng xiāo yào suàn chūn shí jié。
正被池、初翻锦浪,暖融艳雪。zhèng bèi chí chū fān jǐn làng,nuǎn róng yàn xuě。
分付鸳鸯交颈卧,莫负千金一刻。fēn fù yuān yāng jiāo jǐng wò,mò fù qiān jīn yī kè。
珊枕畔、偎腮低说。shān zhěn pàn wēi sāi dī shuō。
商画眉痕深与浅,是君家、惯有生花笔。shāng huà méi hén shēn yǔ qiǎn,shì jūn jiā guàn yǒu shēng huā bǐ。
缘美满,百年结。yuán měi mǎn,bǎi nián jié。

临江仙·咏白莲

潘榕

冷艳宜邀名士赏,亭亭玉立横塘。lěng yàn yí yāo míng shì shǎng,tíng tíng yù lì héng táng。
淤泥不染自芬芳。yū ní bù rǎn zì fēn fāng。
清如君子品,淡爱美人妆。qīng rú jūn zi pǐn,dàn ài měi rén zhuāng。
料得前身应是月,瑶台旧梦难忘。liào dé qián shēn yīng shì yuè,yáo tái jiù mèng nán wàng。
皈依佛座乞慈航。guī yī fú zuò qǐ cí háng。
苦心参色相,低首礼空王。kǔ xīn cān sè xiāng,dī shǒu lǐ kōng wáng。

南楼令·立秋有感

潘榕

凉意觉飕飕。liáng yì jué sōu sōu。
庭阴暑渐收。tíng yīn shǔ jiàn shōu。
又西风报到新秋。yòu xī fēng bào dào xīn qiū。
时序易迁人事改,哀乐感,注心头。shí xù yì qiān rén shì gǎi,āi lè gǎn,zhù xīn tóu。
愈老愈多愁。yù lǎo yù duō chóu。
愁来不自由。chóu lái bù zì yóu。
好韶华已付东流。hǎo sháo huá yǐ fù dōng liú。
半世辛劳年耳顺,仍故我,此生休。bàn shì xīn láo nián ěr shùn,réng gù wǒ,cǐ shēng xiū。

一丛花·重九日堆菊山一座,作此赏之

潘榕

西风瑟瑟又重阳。xī fēng sè sè yòu zhòng yáng。
抚景感苍凉。fǔ jǐng gǎn cāng liáng。
故堆丛菊山层叠,把秋色、装点春光。gù duī cóng jú shān céng dié,bǎ qiū sè zhuāng diǎn chūn guāng。
得伴花吟,纵无客饮,相对亦徜徉。dé bàn huā yín,zòng wú kè yǐn,xiāng duì yì cháng yáng。
莫嫌清瘦自能香。mò xián qīng shòu zì néng xiāng。
老圃几经霜。lǎo pǔ jǐ jīng shuāng。
不趋炎热偏趋冷,年来也、一样心肠。bù qū yán rè piān qū lěng,nián lái yě yī yàng xīn cháng。
晚节同坚,孤芳独赏,有骨傲何妨。wǎn jié tóng jiān,gū fāng dú shǎng,yǒu gǔ ào hé fáng。

鹊踏枝庚申元夜独坐,口占

潘榕

爆竹声喧箫管奏。bào zhú shēng xuān xiāo guǎn zòu。
佳节年年,又到元宵候。jiā jié nián nián,yòu dào yuán xiāo hòu。
灯火六街明似昼。dēng huǒ liù jiē míng shì zhòu。
一檠独坐听寒漏。yī qíng dú zuò tīng hán lòu。
豪兴而今非复旧。háo xīng ér jīn fēi fù jiù。
老去时迁,愁攒眉间斗。lǎo qù shí qiān,chóu zǎn méi jiān dòu。
冷淡繁华都阅透。lěng dàn fán huá dōu yuè tòu。
梅花许我同清瘦。méi huā xǔ wǒ tóng qīng shòu。

临江仙·元宵后二日倚声

潘榕

节过上元灯火夜,寂寥春昼闲庭。jié guò shàng yuán dēng huǒ yè,jì liáo chūn zhòu xián tíng。
风尖寒峭逗疏棂。fēng jiān hán qiào dòu shū líng。
梅魂无处觅,柳眼几时醒。méi hún wú chù mì,liǔ yǎn jǐ shí xǐng。
独有海棠娇艳好,窗前日对娉婷。dú yǒu hǎi táng jiāo yàn hǎo,chuāng qián rì duì pīng tíng。
花应笑我鬓星星。huā yīng xiào wǒ bìn xīng xīng。
感时人易老,嫉俗户长扃。gǎn shí rén yì lǎo,jí sú hù zhǎng jiōng。

百字令·感愤

潘榕

瞬将花甲,到而今、旧梦那堪回忆。shùn jiāng huā jiǎ,dào ér jīn jiù mèng nà kān huí yì。
去日苦多来日少,竟把韶华抛弃。qù rì kǔ duō lái rì shǎo,jìng bǎ sháo huá pāo qì。
辛味都尝,丁年早过,老尚谋生计。xīn wèi dōu cháng,dīng nián zǎo guò,lǎo shàng móu shēng jì。
期颐纵享,劳劳惟问何趣。qī yí zòng xiǎng,láo láo wéi wèn hé qù。
只道文字招魔,聪明妨命,蹭蹬归天意。zhǐ dào wén zì zhāo mó,cōng míng fáng mìng,cèng dēng guī tiān yì。
不信无才如我辈,造物也还相忌。bù xìn wú cái rú wǒ bèi,zào wù yě hái xiāng jì。
世尽言愁,仆原抱恨,难禁悲中涕。shì jǐn yán chóu,pū yuán bào hèn,nán jìn bēi zhōng tì。
疮痍满目,时艰谈甚经济。chuāng yí mǎn mù,shí jiān tán shén jīng jì。

满庭芳·和盛吟皋感赋原韵

潘榕

半盏新醪,十年旧事,醉里残梦难寻。bàn zhǎn xīn láo,shí nián jiù shì,zuì lǐ cán mèng nán xún。
蝉哀蛩怨,都伴我愁吟。chán āi qióng yuàn,dōu bàn wǒ chóu yín。
漫向穷途洒泪,堪怜那、煮鹤焚琴。màn xiàng qióng tú sǎ lèi,kān lián nà zhǔ hè fén qín。
休提起、酬恩感遇,一饭说淮阴。xiū tí qǐ chóu ēn gǎn yù,yī fàn shuō huái yīn。
沧桑经劫后,几番吊古,几度悲今。cāng sāng jīng jié hòu,jǐ fān diào gǔ,jǐ dù bēi jīn。
把宫弦正调,变了商音。bǎ gōng xián zhèng diào,biàn le shāng yīn。
小隐何须问世,闲云懒、出岫无心。xiǎo yǐn hé xū wèn shì,xián yún lǎn chū xiù wú xīn。
君知否、金人有诫,缄口是良箴。jūn zhī fǒu jīn rén yǒu jiè,jiān kǒu shì liáng zhēn。

满江红·题盛吟皋先生词集

潘榕

大著皇皇,直令我、小儒桥舌。dà zhù huáng huáng,zhí lìng wǒ xiǎo rú qiáo shé。
因想像、丰标高雅,襟怀澹泊。yīn xiǎng xiàng fēng biāo gāo yǎ,jīn huái dàn pō。
归隐醉倾郫井酒,宦游曾踏匡庐雪。guī yǐn zuì qīng pí jǐng jiǔ,huàn yóu céng tà kuāng lú xuě。
把河山、笔底一齐收,奚囊阔。bǎ hé shān bǐ dǐ yī qí shōu,xī náng kuò。
凭吊古,音昂激。píng diào gǔ,yīn áng jī。
悲恸世,声呜咽。bēi tòng shì,shēng wū yàn。
写悼亡哀句,调尤凄绝。xiě dào wáng āi jù,diào yóu qī jué。
人老方知情更笃,意真乃见词亲切。rén lǎo fāng zhī qíng gèng dǔ,yì zhēn nǎi jiàn cí qīn qiè。
漫誉扬、咳唾是珠玑,心头血。màn yù yáng ké tuò shì zhū jī,xīn tóu xuè。

满江红·题盛吟皋先生词集

潘榕

叹我余生,也过了、几回浩劫。tàn wǒ yú shēng,yě guò le jǐ huí hào jié。
三十载、名场潦倒,风尘碌历。sān shí zài míng chǎng lǎo dào,fēng chén lù lì。
曲好都归天上有,月圆不补人间缺。qū hǎo dōu guī tiān shàng yǒu,yuè yuán bù bǔ rén jiān quē。
莽乾坤、何处遇知声,瑶琴击。mǎng qián kūn hé chù yù zhī shēng,yáo qín jī。
苔径冷,无宾客。tái jìng lěng,wú bīn kè。
桐院静,翻书帙。tóng yuàn jìng,fān shū zhì。
算年来只与,蠹鱼分食。suàn nián lái zhǐ yǔ,dù yú fēn shí。
憔悴霜添潘岳鬓,飘零花谢江淹笔。qiáo cuì shuāng tiān pān yuè bìn,piāo líng huā xiè jiāng yān bǐ。
读君词、勾起旧牢骚,填新阕。dú jūn cí gōu qǐ jiù láo sāo,tián xīn què。

一斛珠·午节

潘榕

榴花红吐。liú huā hóng tǔ。
驹光瞬又逢端午。jū guāng shùn yòu féng duān wǔ。
薰风解愠琴堪抚。xūn fēng jiě yùn qín kān fǔ。
竞渡龙舟,厌听喧箫鼓。jìng dù lóng zhōu,yàn tīng xuān xiāo gǔ。
五十六年徒自苦。wǔ shí liù nián tú zì kǔ。
勤偏把拙终难补。qín piān bǎ zhuō zhōng nán bǔ。
胸中犹幸无城府。xiōng zhōng yóu xìng wú chéng fǔ。
且倒蒲觞,一醉高千古。qiě dào pú shāng,yī zuì gāo qiān gǔ。

一痕沙薄暮纳凉

潘榕

已抹四圈牌罢。yǐ mǒ sì quān pái bà。
又啜半瓯茶罢。yòu chuài bàn ōu chá bà。
恰到晚凉天。qià dào wǎn liáng tiān。
竹床眠。zhú chuáng mián。
帘外鸟笼收未。lián wài niǎo lóng shōu wèi。
盆内兰花浇未。pén nèi lán huā jiāo wèi。
闲事最关心。xián shì zuì guān xīn。
问姬人。wèn jī rén。

凤栖梧为盛吟皋题画菊花草虫扇

潘榕

逸致闲情常复旧。yì zhì xián qíng cháng fù jiù。
不弄丹青,今又三年后。bù nòng dān qīng,jīn yòu sān nián hòu。
握管从新挥砚右。wò guǎn cóng xīn huī yàn yòu。
笔尖也把西风斗。bǐ jiān yě bǎ xī fēng dòu。
秋菊秋虫同一瘦。qiū jú qiū chóng tóng yī shòu。
傲惯寒霜,骨是天生就。ào guàn hán shuāng,gǔ shì tiān shēng jiù。
品格清癯神韵秀。pǐn gé qīng qú shén yùn xiù。
知君晚节康而寿。zhī jūn wǎn jié kāng ér shòu。
89123456