古诗词

呈泽萌和尚

成鹫

大道日陵夷,真风自虚妄。dà dào rì líng yí,zhēn fēng zì xū wàng。
城市足嚣尘,山林见高尚。chéng shì zú xiāo chén,shān lín jiàn gāo shàng。
翘首丹霞巅,仙凡隔天壤。qiào shǒu dān xiá diān,xiān fán gé tiān rǎng。
巍巍大法王,所居得无上。wēi wēi dà fǎ wáng,suǒ jū dé wú shàng。
云树隐楼台,祗园集龙象。yún shù yǐn lóu tái,zhī yuán jí lóng xiàng。
众水尽朝宗,万山互回向。zhòng shuǐ jǐn cháo zōng,wàn shān hù huí xiàng。
三尺龟毛拂,一枝兔角杖。sān chǐ guī máo fú,yī zhī tù jiǎo zhàng。
扫荡野狐踪,打破犹疑网。sǎo dàng yě hú zōng,dǎ pò yóu yí wǎng。
孤峰啸一声,空谷传清响。gū fēng xiào yī shēng,kōng gǔ chuán qīng xiǎng。
侧耳闻法音,遐心驰梦想。cè ěr wén fǎ yīn,xiá xīn chí mèng xiǎng。
昨从南海来,入山呈伎俩。zuó cóng nán hǎi lái,rù shān chéng jì liǎ。
多谢火炉边,清言发深广。duō xiè huǒ lú biān,qīng yán fā shēn guǎng。
大冶铸干邪,顽金先出矿。dà yě zhù gàn xié,wán jīn xiān chū kuàng。
白社许从容,青山任来往。bái shè xǔ cóng róng,qīng shān rèn lái wǎng。
假我竹边楼,解我尘劳鞅。jiǎ wǒ zhú biān lóu,jiě wǒ chén láo yāng。
腊尽又新年,春光正骀宕。là jǐn yòu xīn nián,chūn guāng zhèng dài dàng。
山中岁月长,杲日当空朗。shān zhōng suì yuè zhǎng,gǎo rì dāng kōng lǎng。
披衣礼法筵,一拜一瞻仰。pī yī lǐ fǎ yán,yī bài yī zhān yǎng。
百年老赵州,千岁今宝掌。bǎi nián lǎo zhào zhōu,qiān suì jīn bǎo zhǎng。
愿得镇追随,主宾更无两。yuàn dé zhèn zhuī suí,zhǔ bīn gèng wú liǎng。
迟我三十年,白首重相访。chí wǒ sān shí nián,bái shǒu zhòng xiāng fǎng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

送客晚归微月在林漫赠以诗

成鹫

山南水北送山翁,野兴逢秋更不穷。shān nán shuǐ běi sòng shān wēng,yě xīng féng qiū gèng bù qióng。
古道客归禾黍外,隔桥人语蓼萧中。gǔ dào kè guī hé shǔ wài,gé qiáo rén yǔ liǎo xiāo zhōng。
溪光远近潮通月,林影参差叶答风。xī guāng yuǎn jìn cháo tōng yuè,lín yǐng cān chà yè dá fēng。
何事适来还适去,笑看闲者亦飞蓬。hé shì shì lái hái shì qù,xiào kàn xián zhě yì fēi péng。

耳聋

成鹫

从前消息愧多闻,一笑相逢岂足云。cóng qián xiāo xī kuì duō wén,yī xiào xiāng féng qǐ zú yún。
大麓风雷随帝子,严营鼙鼓卧将军。dà lù fēng léi suí dì zi,yán yíng pí gǔ wò jiāng jūn。
物齐蜩翼冥天籁,渊处鲵桓见地文。wù qí tiáo yì míng tiān lài,yuān chù ní huán jiàn dì wén。
昨夜秋声何处所,晓看红树叶纷纷。zuó yè qiū shēng hé chù suǒ,xiǎo kàn hóng shù yè fēn fēn。

晚发龙津

成鹫

暝烟初卷一帆轻,晚渡逢人问水程。míng yān chū juǎn yī fān qīng,wǎn dù féng rén wèn shuǐ chéng。
去国便为千里别,寻山还有几年行。qù guó biàn wèi qiān lǐ bié,xún shān hái yǒu jǐ nián xíng。
鹤当静夜横空过,月到澄江彻底明。hè dāng jìng yè héng kōng guò,yuè dào chéng jiāng chè dǐ míng。
心似孤舟无所系,乡关回首白云平。xīn shì gū zhōu wú suǒ xì,xiāng guān huí shǒu bái yún píng。

夜过韦涌寄弟

成鹫

浮生冉冉陌闲尘,一过丘园一怆神。fú shēng rǎn rǎn mò xián chén,yī guò qiū yuán yī chuàng shén。
白首独为行路客,黄昏谁是倚闾人。bái shǒu dú wèi xíng lù kè,huáng hūn shuí shì yǐ lǘ rén。
灯前绕膝喧童稚,梦里还家识比邻。dēng qián rào xī xuān tóng zhì,mèng lǐ hái jiā shí bǐ lín。
惆怅乡关诸弟隔,桑榆鸡黍莫辞贫。chóu chàng xiāng guān zhū dì gé,sāng yú jī shǔ mò cí pín。

抵循州泊白鹤峰

成鹫

白鹤孤峰旧识名,今来一倍借劳生。bái hè gū fēng jiù shí míng,jīn lái yī bèi jiè láo shēng。
日斜山寺临秋水,木落寒皋见古城。rì xié shān sì lín qiū shuǐ,mù luò hán gāo jiàn gǔ chéng。
有客扁舟过渡口,何人高枕听江声。yǒu kè biǎn zhōu guò dù kǒu,hé rén gāo zhěn tīng jiāng shēng。
相逢海阔天空处,莫向飞蓬问去程。xiāng féng hǎi kuò tiān kōng chù,mò xiàng fēi péng wèn qù chéng。

游西湖遇一株师

成鹫

兵时曾此一维舟,重过园林续胜游。bīng shí céng cǐ yī wéi zhōu,zhòng guò yuán lín xù shèng yóu。
八月芙蓉犹出水,六桥杨柳不胜秋。bā yuè fú róng yóu chū shuǐ,liù qiáo yáng liǔ bù shèng qiū。
湖光静漾花边日,塔势平分竹里楼。hú guāng jìng yàng huā biān rì,tǎ shì píng fēn zhú lǐ lóu。
自笑闲名埋未得,天涯相识有汤休。zì xiào xián míng mái wèi dé,tiān yá xiāng shí yǒu tāng xiū。

湖口避风寄李苍水广文

成鹫

中流风急驻征舠,一夕浮生梦亦劳。zhōng liú fēng jí zhù zhēng dāo,yī xī fú shēng mèng yì láo。
空负故山好薇蕨,始知人世足波涛。kōng fù gù shān hǎo wēi jué,shǐ zhī rén shì zú bō tāo。
云霾海腹鱼龙乱,石出城根雉堞高。yún mái hǎi fù yú lóng luàn,shí chū chéng gēn zhì dié gāo。
我友剌船何处去,援琴聊作水仙操。wǒ yǒu lá chuán hé chù qù,yuán qín liáo zuò shuǐ xiān cāo。

中道泊石公城书事

成鹫

十日才过五日程,六时聊得一时停。shí rì cái guò wǔ rì chéng,liù shí liáo dé yī shí tíng。
老夫行路常携药,稚子悬崖学采苓。lǎo fū xíng lù cháng xié yào,zhì zi xuán yá xué cǎi líng。
雨脚乍收千树碧,船头遥见数峰青。yǔ jiǎo zhà shōu qiān shù bì,chuán tóu yáo jiàn shù fēng qīng。
山城咫尺河源近,伸纸低回写地形。shān chéng zhǐ chǐ hé yuán jìn,shēn zhǐ dī huí xiě dì xíng。

宿老龙邸

成鹫

村烟远近绕晴堤,碧嶂东迦白日西。cūn yān yuǎn jìn rào qíng dī,bì zhàng dōng jiā bái rì xī。
久宿寒江同倦鹤,暂来孤店得闻鸡。jiǔ sù hán jiāng tóng juàn hè,zàn lái gū diàn dé wén jī。
身随云水心兼远,梦入家山路已迷。shēn suí yún shuǐ xīn jiān yuǎn,mèng rù jiā shān lù yǐ mí。
明发何堪更回首,秋风不到武陵溪。míng fā hé kān gèng huí shǒu,qiū fēng bù dào wǔ líng xī。

赠李苍水广文生日

成鹫

与子论交已十春,每从出处见天真。yǔ zi lùn jiāo yǐ shí chūn,měi cóng chū chù jiàn tiān zhēn。
山中好友初通籍,堂下狂夫老斫轮。shān zhōng hǎo yǒu chū tōng jí,táng xià kuáng fū lǎo zhuó lún。
到处一倾元亮酒,醉来还忆季鹰莼。dào chù yī qīng yuán liàng jiǔ,zuì lái hái yì jì yīng chún。
何妨作客逢生日,吟遍秋风有故人。hé fáng zuò kè féng shēng rì,yín biàn qiū fēng yǒu gù rén。

观乐人迎春

成鹫

闲身到处得闲游,人物看看似故丘。xián shēn dào chù dé xián yóu,rén wù kàn kàn shì gù qiū。
金胜满头挝社鼓,采鞭随手逐泥牛。jīn shèng mǎn tóu wō shè gǔ,cǎi biān suí shǒu zhú ní niú。
闻歌始觉乡音异,越陌都忘世路悠。wén gē shǐ jué xiāng yīn yì,yuè mò dōu wàng shì lù yōu。
草色未青春又到,不知谁上仲宣楼。cǎo sè wèi qīng chūn yòu dào,bù zhī shuí shàng zhòng xuān lóu。

客中元夕有怀山中诸子

成鹫

谩将行乐逐儿童,坐破良宵兴不穷。mán jiāng xíng lè zhú ér tóng,zuò pò liáng xiāo xīng bù qióng。
自把闲心拟明月,独留清影在屏风。zì bǎ xián xīn nǐ míng yuè,dú liú qīng yǐng zài píng fēng。
寒城久客多新识,灯市归人半老翁。hán chéng jiǔ kè duō xīn shí,dēng shì guī rén bàn lǎo wēng。
正忆故山此时节,隔窗吟咏与谁同。zhèng yì gù shān cǐ shí jié,gé chuāng yín yǒng yǔ shuí tóng。

留别李苍水广文

成鹫

东风吹雨下江城,千里溪山半月程。dōng fēng chuī yǔ xià jiāng chéng,qiān lǐ xī shān bàn yuè chéng。
有客到来逢九日,无端归路又清明。yǒu kè dào lái féng jiǔ rì,wú duān guī lù yòu qīng míng。
行添怪石腰包重,暂别官衙脚板轻。xíng tiān guài shí yāo bāo zhòng,zàn bié guān yá jiǎo bǎn qīng。
我自往还君自住,宦游宁比浪游情。wǒ zì wǎng hái jūn zì zhù,huàn yóu níng bǐ làng yóu qíng。

归路再经罗浮不能游焉赋此留别

成鹫

曾与洞天成密约,今来归路复何言。céng yǔ dòng tiān chéng mì yuē,jīn lái guī lù fù hé yán。
青山当面又虚度,白首盟心永弗谖。qīng shān dāng miàn yòu xū dù,bái shǒu méng xīn yǒng fú xuān。
万壑有风皆到海,一溪无水不通源。wàn hè yǒu fēng jiē dào hǎi,yī xī wú shuǐ bù tōng yuán。
几回领略罗浮遍,莫笑粗人空过门。jǐ huí lǐng lüè luó fú biàn,mò xiào cū rén kōng guò mén。

寄长乐尉廖声玉

成鹫

吏隐如君得自然,多生曾结衲僧缘。lì yǐn rú jūn dé zì rán,duō shēng céng jié nà sēng yuán。
春风怅别同为客,故国言归老此禅。chūn fēng chàng bié tóng wèi kè,gù guó yán guī lǎo cǐ chán。
前路一投孤店宿,居人尽说长官贤。qián lù yī tóu gū diàn sù,jū rén jǐn shuō zhǎng guān xián。
自从识得齐昌尉,始信梅生是人仙。zì cóng shí dé qí chāng wèi,shǐ xìn méi shēng shì rén xiān。