古诗词

寄匡庐净成泽萌和尚

成鹫

中岁思远游,遐心在参诣。zhōng suì sī yuǎn yóu,xiá xīn zài cān yì。
垂老迟出门,致远常恐泥。chuí lǎo chí chū mén,zhì yuǎn cháng kǒng ní。
翘首匡君庐,高深薄云际。qiào shǒu kuāng jūn lú,gāo shēn báo yún jì。
客从山中来,为我说幽邃。kè cóng shān zhōng lái,wèi wǒ shuō yōu suì。
曰有古栖贤,珠林盛丛桂。yuē yǒu gǔ qī xián,zhū lín shèng cóng guì。
玉渊澄素波,金井涵芳砌。yù yuān chéng sù bō,jīn jǐng hán fāng qì。
三峡泻奔雷,大声警聋蔽。sān xiá xiè bēn léi,dà shēng jǐng lóng bì。
上接紫霄峰,下瞰湖天势。shàng jiē zǐ xiāo fēng,xià kàn hú tiān shì。
净成人境幽,松竹环苍翠。jìng chéng rén jìng yōu,sōng zhú huán cāng cuì。
师王去不归,天龙森拥卫。shī wáng qù bù guī,tiān lóng sēn yōng wèi。
堂构仰象贤,箕裘须善继。táng gòu yǎng xiàng xián,jī qiú xū shàn jì。
我公道眼高,頫仰无一切。wǒ gōng dào yǎn gāo,fǔ yǎng wú yī qiè。
十载主丹霞,心力穷微细。shí zài zhǔ dān xiá,xīn lì qióng wēi xì。
苦节挽颓纲,清操起流弊。kǔ jié wǎn tuí gāng,qīng cāo qǐ liú bì。
古道不可今,浩然拂衣袂。gǔ dào bù kě jīn,hào rán fú yī mèi。
大笑行出门,孤风振南裔。dà xiào xíng chū mén,gū fēng zhèn nán yì。
华亭归兴赊,江波共摇曳。huá tíng guī xīng shē,jiāng bō gòng yáo yè。
取道入匡云,故山寻夙契。qǔ dào rù kuāng yún,gù shān xún sù qì。
旧业未荒芜,埙篪事耕蓺。jiù yè wèi huāng wú,xūn chí shì gēng yì。
我本住山人,出家须出世。wǒ běn zhù shān rén,chū jiā xū chū shì。
生平云水心,欲往还濡滞。shēng píng yún shuǐ xīn,yù wǎng hái rú zhì。
去冬觐法筵,名山度残岁。qù dōng jìn fǎ yán,míng shān dù cán suì。
春风返旧林,百忧集如猬。chūn fēng fǎn jiù lín,bǎi yōu jí rú wèi。
暂别去还来,法堂己虚位。zàn bié qù hái lái,fǎ táng jǐ xū wèi。
绕径菊花黄,抚景商飙厉。rào jìng jú huā huáng,fǔ jǐng shāng biāo lì。
怀人秋正深,望远庭阴翳。huái rén qiū zhèng shēn,wàng yuǎn tíng yīn yì。
大地鲜知音,登堂想真谛。dà dì xiān zhī yīn,dēng táng xiǎng zhēn dì。
顽哉跃冶金,寻思旧炉韛。wán zāi yuè yě jīn,xún sī jiù lú bài。
愿得半把茅,老来成活计。yuàn dé bàn bǎ máo,lǎo lái chéng huó jì。
上与紫霄邻,近接栖贤寺。shàng yǔ zǐ xiāo lín,jìn jiē qī xián sì。
长从郢匠游,运斤时斫鼻。zhǎng cóng yǐng jiàng yóu,yùn jīn shí zhuó bí。
大道无异同,焉知洞与济。dà dào wú yì tóng,yān zhī dòng yǔ jì。
寄声高卧人,容我榻边睡。jì shēng gāo wò rén,róng wǒ tà biān shuì。
起来看远空,千峰互阴霁。qǐ lái kàn yuǎn kōng,qiān fēng hù yīn jì。
山色与溪声,句句无生偈。shān sè yǔ xī shēng,jù jù wú shēng jì。
明年买草鞋,春江鼓兰枻。míng nián mǎi cǎo xié,chūn jiāng gǔ lán yì。
寻师入宝山,化城非久憩。xún shī rù bǎo shān,huà chéng fēi jiǔ qì。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

懒诗

成鹫

绩凫断鹤太无端,识性同居总便安。jì fú duàn hè tài wú duān,shí xìng tóng jū zǒng biàn ān。
窗外猿猴凭窃果,铛边猫犬任争餐。chuāng wài yuán hóu píng qiè guǒ,dāng biān māo quǎn rèn zhēng cān。
云连屋底和衣卧,月到床头隔被看。yún lián wū dǐ hé yī wò,yuè dào chuáng tóu gé bèi kàn。
剩有多生馀习在,诗书堆里过严寒。shèng yǒu duō shēng yú xí zài,shī shū duī lǐ guò yán hán。

懒诗

成鹫

不近人情不问天,涅槃轮转且随缘。bù jìn rén qíng bù wèn tiān,niè pán lún zhuǎn qiě suí yuán。
两条寒涕何因拭,七尺枯形任自然。liǎng tiáo hán tì hé yīn shì,qī chǐ kū xíng rèn zì rán。
有口只堪长挂壁,无心不拟更参禅。yǒu kǒu zhǐ kān zhǎng guà bì,wú xīn bù nǐ gèng cān chán。
耽闲转觉多忙事,笑杀西来竺土仙。dān xián zhuǎn jué duō máng shì,xiào shā xī lái zhú tǔ xiān。

丹霞秋况

成鹫

独住孤峰计未成,暂时安稳闭柴荆。dú zhù gū fēng jì wèi chéng,zàn shí ān wěn bì chái jīng。
移床就瀑晴还雨,倚杖看云陡亦平。yí chuáng jiù pù qíng hái yǔ,yǐ zhàng kàn yún dǒu yì píng。
山意送寒催老景,禅心兼懒入诗情。shān yì sòng hán cuī lǎo jǐng,chán xīn jiān lǎn rù shī qíng。
从抛笔墨烟霞外,何暇缄书寄友生。cóng pāo bǐ mò yān xiá wài,hé xiá jiān shū jì yǒu shēng。

丹霞秋况

成鹫

跳丸踯躅去匆匆,借得岩居任岁穷。tiào wán zhí zhú qù cōng cōng,jiè dé yán jū rèn suì qióng。
山与太虚分树色,石嫌孤立倩烟笼。shān yǔ tài xū fēn shù sè,shí xián gū lì qiàn yān lóng。
高柯坠果惊寒露,病鹤移巢避朔风。gāo kē zhuì guǒ jīng hán lù,bìng hè yí cháo bì shuò fēng。
久住不知秋已老,却缘身在桂花丛。jiǔ zhù bù zhī qiū yǐ lǎo,què yuán shēn zài guì huā cóng。

寄山中诸子

成鹫

山缘渐密世缘疏,敢望良朋远寄书。shān yuán jiàn mì shì yuán shū,gǎn wàng liáng péng yuǎn jì shū。
地僻不知曾有雁,水清宁复叹无鱼。dì pì bù zhī céng yǒu yàn,shuǐ qīng níng fù tàn wú yú。
梦回冷榻闻钟后,僧老空林落叶初。mèng huí lěng tà wén zhōng hòu,sēng lǎo kōng lín luò yè chū。
一盏孤灯伴禅定,岂知人世有乘除。yī zhǎn gū dēng bàn chán dìng,qǐ zhī rén shì yǒu chéng chú。

九日与丹霞诸子登海螺峰绝顶,同赋用咸韵

成鹫

共携短策与长镵,采得茱萸手自缄。gòng xié duǎn cè yǔ zhǎng chán,cǎi dé zhū yú shǒu zì jiān。
山路细通多宝塔,秋风先到七斤衫。shān lù xì tōng duō bǎo tǎ,qiū fēng xiān dào qī jīn shān。
蝉声断续吟红叶,鹤语差池下碧杉。chán shēng duàn xù yín hóng yè,hè yǔ chà chí xià bì shān。
岁岁重阳得如此,终身不拟别螺岩。suì suì zhòng yáng dé rú cǐ,zhōng shēn bù nǐ bié luó yán。

秋夜

成鹫

叶落天空月印江,牧牛人自守枯桩。yè luò tiān kōng yuè yìn jiāng,mù niú rén zì shǒu kū zhuāng。
蜗涎带壳粘墙壁,虫臂随声触纸窗。wō xián dài ké zhān qiáng bì,chóng bì suí shēng chù zhǐ chuāng。
静坐不知山雨过,徐行直到寺钟撞。jìng zuò bù zhī shān yǔ guò,xú xíng zhí dào sì zhōng zhuàng。
置身物外原无物,形影何须觅一双。zhì shēn wù wài yuán wú wù,xíng yǐng hé xū mì yī shuāng。

早起

成鹫

寂寂空林睡起时,竹窗灯火影离离。jì jì kōng lín shuì qǐ shí,zhú chuāng dēng huǒ yǐng lí lí。
非关露冷披衣早,多是山高见日迟。fēi guān lù lěng pī yī zǎo,duō shì shān gāo jiàn rì chí。
种药岂为衰病计,采芝曾与老僧期。zhǒng yào qǐ wèi shuāi bìng jì,cǎi zhī céng yǔ lǎo sēng qī。
朝来策杖入云去,猿鹤相逢知我谁。cháo lái cè zhàng rù yún qù,yuán hè xiāng féng zhī wǒ shuí。

招隐

成鹫

难将礼数律疏慵,自是知音不易逢。nán jiāng lǐ shù lǜ shū yōng,zì shì zhī yīn bù yì féng。
拟结茅庵居绝顶,别寻山路上孤峰。nǐ jié máo ān jū jué dǐng,bié xún shān lù shàng gū fēng。
心兼世远来千里,目与天游去万重。xīn jiān shì yuǎn lái qiān lǐ,mù yǔ tiān yóu qù wàn zhòng。
笑抚长松劝招隐,未应回首忆秦封。xiào fǔ zhǎng sōng quàn zhāo yǐn,wèi yīng huí shǒu yì qín fēng。

螺峰晚望

成鹫

岫云高去雁低飞,竹杖扶身上翠微。xiù yún gāo qù yàn dī fēi,zhú zhàng fú shēn shàng cuì wēi。
带露摘茶香湿袖,入林收栗棘牵衣。dài lù zhāi chá xiāng shī xiù,rù lín shōu lì jí qiān yī。
经旬鸟道生苔藓,昨夜螺岩老蕨薇。jīng xún niǎo dào shēng tái xiǎn,zuó yè luó yán lǎo jué wēi。
独立孤峰人不见,一声吹角老僧归。dú lì gū fēng rén bù jiàn,yī shēng chuī jiǎo lǎo sēng guī。

写影

成鹫

拟写闲身入画图,明明幻我即真予。nǐ xiě xián shēn rù huà tú,míng míng huàn wǒ jí zhēn yǔ。
清霜点鬓三分白,老树兼藤一半枯。qīng shuāng diǎn bìn sān fēn bái,lǎo shù jiān téng yī bàn kū。
云外独归梅女送,花边缓步竹孙扶。yún wài dú guī méi nǚ sòng,huā biān huǎn bù zhú sūn fú。
山中不减人间乐,借问僧繇貌得无。shān zhōng bù jiǎn rén jiān lè,jiè wèn sēng yáo mào dé wú。

舟发仁阳

成鹫

身老偏惊物候新,买山多恐失佳邻。shēn lǎo piān jīng wù hòu xīn,mǎi shān duō kǒng shī jiā lín。
寻僧记得扶溪约,移棹初逢锦水春。xún sēng jì dé fú xī yuē,yí zhào chū féng jǐn shuǐ chūn。
极目逝川悲泛梗,隔江残雪见垂纶。jí mù shì chuān bēi fàn gěng,gé jiāng cán xuě jiàn chuí lún。
相逢相问还相笑,笑我无成学隐沦。xiāng féng xiāng wèn hái xiāng xiào,xiào wǒ wú chéng xué yǐn lún。

雪麓梅花西乾山同赋

成鹫

十里闻香到此间,花时留客不知还。shí lǐ wén xiāng dào cǐ jiān,huā shí liú kè bù zhī hái。
飘残六出见五出,开遍南山又北山。piāo cán liù chū jiàn wǔ chū,kāi biàn nán shān yòu běi shān。
满地月明春梦短,半空云影道心闲。mǎn dì yuè míng chūn mèng duǎn,bàn kōng yún yǐng dào xīn xián。
何须皓首伤迟暮,雪麓重来共掩关。hé xū hào shǒu shāng chí mù,xuě lù zhòng lái gòng yǎn guān。

仙牛岭作

成鹫

为访仙牛不计程,千峰迢递入峥嵘。wèi fǎng xiān niú bù jì chéng,qiān fēng tiáo dì rù zhēng róng。
望穷树色见山色,行遍水声闻鸟声。wàng qióng shù sè jiàn shān sè,xíng biàn shuǐ shēng wén niǎo shēng。
猿鹤多情留客住,烟霞无主有谁争。yuán hè duō qíng liú kè zhù,yān xiá wú zhǔ yǒu shuí zhēng。
老人正是休心日,屋角闲田瘦亦耕。lǎo rén zhèng shì xiū xīn rì,wū jiǎo xián tián shòu yì gēng。

青龙山作

成鹫

合取千峰作一园,竹边茅屋半开门。hé qǔ qiān fēng zuò yī yuán,zhú biān máo wū bàn kāi mén。
雪晴冻壑留云影,花落闲阶见屐痕。xuě qíng dòng hè liú yún yǐng,huā luò xián jiē jiàn jī hén。
冷榻梦回三丈日,春田忙杀数家村。lěng tà mèng huí sān zhàng rì,chūn tián máng shā shù jiā cūn。
不嫌老㹀无筋力,相伴耕犁敢惮烦。bù xián lǎo bó wú jīn lì,xiāng bàn gēng lí gǎn dàn fán。