古诗词

诟金

成鹫

二气转洪钧,万象森罗列。èr qì zhuǎn hóng jūn,wàn xiàng sēn luó liè。
真赝递成褫,权实相闲设。zhēn yàn dì chéng chǐ,quán shí xiāng xián shè。
凿山破混沌,披沙出糠屑。záo shān pò hùn dùn,pī shā chū kāng xiè。
方圆随范围,色相互形轧。fāng yuán suí fàn wéi,sè xiāng hù xíng yà。
初用止儿啼,渐次及耄耋。chū yòng zhǐ ér tí,jiàn cì jí mào dié。
本拟笼蚩愚,讵意混贤哲。běn nǐ lóng chī yú,jù yì hùn xián zhé。
管鲍称贫交,取与先灭裂。guǎn bào chēng pín jiāo,qǔ yǔ xiān miè liè。
歆宁事灌园,才品判优劣。xīn níng shì guàn yuán,cái pǐn pàn yōu liè。
延陵视披裘,浅深各自别。yán líng shì pī qiú,qiǎn shēn gè zì bié。
贤者尚不免,况乃秦与越。xián zhě shàng bù miǎn,kuàng nǎi qín yǔ yuè。
大道何坦夷,多岐乃颠蹶。dà dào hé tǎn yí,duō qí nǎi diān jué。
四皓茹汉芝,临老遂屈节。sì hào rú hàn zhī,lín lǎo suì qū jié。
桐江学钓鱼,羊裘趋魏阙。tóng jiāng xué diào yú,yáng qiú qū wèi quē。
北山矢高尚,中途纳败缺。běi shān shǐ gāo shàng,zhōng tú nà bài quē。
古今多圣贤,大半遭挫跌。gǔ jīn duō shèng xián,dà bàn zāo cuò diē。
周旦制礼仪,交际先玉帛。zhōu dàn zhì lǐ yí,jiāo jì xiān yù bó。
后来田舍郎,委贽晋崇秩。hòu lái tián shě láng,wěi zhì jìn chóng zhì。
太公立圜法,作俑先利穴。tài gōng lì huán fǎ,zuò yǒng xiān lì xué。
龙断贱丈夫,接踵争陵夺。lóng duàn jiàn zhàng fū,jiē zhǒng zhēng líng duó。
竺仙教分卫,欲化悭与伐。zhú xiān jiào fēn wèi,yù huà qiān yǔ fá。
像季繁有徒,攀援事饕餮。xiàng jì fán yǒu tú,pān yuán shì tāo tiè。
咄哉穷巷士,守株忍饥渴。duō zāi qióng xiàng shì,shǒu zhū rěn jī kě。
壮志渐销磨,委心就餔歠。zhuàng zhì jiàn xiāo mó,wěi xīn jiù bù chuò。
嗟彼屠沽流,不少豪与杰。jiē bǐ tú gū liú,bù shǎo háo yǔ jié。
受恩轻许人,身名俱泯绝。shòu ēn qīng xǔ rén,shēn míng jù mǐn jué。
悯兹山泽臞,空瓶刺三篾。mǐn zī shān zé qú,kōng píng cì sān miè。
穷巷悲回车,侯门遵磬折。qióng xiàng bēi huí chē,hóu mén zūn qìng zhé。
造化施权巧,世途忘丑拙。zào huà shī quán qiǎo,shì tú wàng chǒu zhuō。
陷阱日以深,沦胥靡穷竭。xiàn jǐng rì yǐ shēn,lún xū mí qióng jié。
咨尔如粪壤,胡为等芬飶。zī ěr rú fèn rǎng,hú wèi děng fēn bì。
咨尔如砒鸩,无容资作活。zī ěr rú pī zhèn,wú róng zī zuò huó。
投畀东海波,波臣谢污蔑。tóu bì dōng hǎi bō,bō chén xiè wū miè。
投畀穷发乡,八荒均一闼。tóu bì qióng fā xiāng,bā huāng jūn yī tà。
堰石障狂流,泉源未消歇。yàn shí zhàng kuáng liú,quán yuán wèi xiāo xiē。
伐木尽根株,夜气生萌蘖。fá mù jǐn gēn zhū,yè qì shēng méng niè。
愿为火传薪,愿为汤沃雪。yuàn wèi huǒ chuán xīn,yuàn wèi tāng wò xuě。
雪消汤迸流,薪尽火随灭。xuě xiāo tāng bèng liú,xīn jǐn huǒ suí miè。
报语造化工,永言戒覆辙。bào yǔ zào huà gōng,yǒng yán jiè fù zhé。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

与同舟诸师沿流选石口占

成鹫

选佛须有缘,选官须有钱。xuǎn fú xū yǒu yuán,xuǎn guān xū yǒu qián。
选石两不取,吾心贵自然。xuǎn shí liǎng bù qǔ,wú xīn guì zì rán。

题画

成鹫

孤茅倚修竹,霜色下庭柯。gū máo yǐ xiū zhú,shuāng sè xià tíng kē。
寂寂无人处,秋山寒意多。jì jì wú rén chù,qiū shān hán yì duō。

题画

成鹫

秋光明水阁,霜气入枫林。qiū guāng míng shuǐ gé,shuāng qì rù fēng lín。
石出沙为岸,西峰又夕阴。shí chū shā wèi àn,xī fēng yòu xī yīn。

题画

成鹫

独坐倚山阁,山深树影重。dú zuò yǐ shān gé,shān shēn shù yǐng zhòng。
客心何所寄,云外两三峰。kè xīn hé suǒ jì,yún wài liǎng sān fēng。

题画

成鹫

莫道山居远,山居却有邻。mò dào shān jū yuǎn,shān jū què yǒu lín。
溪边过桥客,江上钓鱼人。xī biān guò qiáo kè,jiāng shàng diào yú rén。

题画

成鹫

山色静当轩,松阴高覆屋。shān sè jìng dāng xuān,sōng yīn gāo fù wū。
寂寂与谁论,泉声写幽独。jì jì yǔ shuí lùn,quán shēng xiě yōu dú。

赏菊

成鹫

终岁颇勤动,凛秋花正开。zhōng suì pǒ qín dòng,lǐn qiū huā zhèng kāi。
黄金非所羡,白首乃怜才。huáng jīn fēi suǒ xiàn,bái shǒu nǎi lián cái。

赏菊

成鹫

扫地风尘色,孤芳只自持。sǎo dì fēng chén sè,gū fāng zhǐ zì chí。
无人知此意,使我忆攒眉。wú rén zhī cǐ yì,shǐ wǒ yì zǎn méi。

喜雨

成鹫

入林疑入城,八月如盛夏。rù lín yí rù chéng,bā yuè rú shèng xià。
晓来闻雨声,急起看花架。xiǎo lái wén yǔ shēng,jí qǐ kàn huā jià。

风花雪月

成鹫

瓶中一枝花,天上一轮月。píng zhōng yī zhī huā,tiān shàng yī lún yuè。
花落月归天,风吹满地雪。huā luò yuè guī tiān,fēng chuī mǎn dì xuě。

题衣石师面壁石

成鹫

只履已归葱岭去,只留片石见天真。zhǐ lǚ yǐ guī cōng lǐng qù,zhǐ liú piàn shí jiàn tiān zhēn。
凭他坐到无穷际,不把眉毛度与人。píng tā zuò dào wú qióng jì,bù bǎ méi máo dù yǔ rén。

题衣石师面壁石

成鹫

当人觌面却全非,艮背相呈道是谁。dāng rén dí miàn què quán fēi,gěn bèi xiāng chéng dào shì shuí。
识得本来真面目,方知衣石石为衣。shí dé běn lái zhēn miàn mù,fāng zhī yī shí shí wèi yī。

题衣石师面壁石

成鹫

不雕不琢总天然,信手拈来体自全。bù diāo bù zuó zǒng tiān rán,xìn shǒu niān lái tǐ zì quán。
妙相当知无背面,何人会得石头禅。miào xiāng dāng zhī wú bèi miàn,hé rén huì dé shí tóu chán。

送衣石师下山

成鹫

辜负莲花开满池,下山相问欲何之。gū fù lián huā kāi mǎn chí,xià shān xiāng wèn yù hé zhī。
但言世外闲无事,只有人间病要医。dàn yán shì wài xián wú shì,zhǐ yǒu rén jiān bìng yào yī。

送衣石师下山

成鹫

分付云霞护草堂,出门珍重说行藏。fēn fù yún xiá hù cǎo táng,chū mén zhēn zhòng shuō xíng cáng。
旁人痛痒休相管,好向维摩检旧方。páng rén tòng yǎng xiū xiāng guǎn,hǎo xiàng wéi mó jiǎn jiù fāng。